"Ba con đi làm rồi à"
“Vâng, vất vả lắm.”
Trước đây, Vệ Ngữ Đường đã khuyên Sở Thanh đi làm, nhưng cậu ta không chịu.
Vệ Ngữ Đường cẩn thận nhớ lại lần ấy hắn gặp Sở Thanh, vẫn là dáng vẻ thất thần kia, hoàn toàn khác với Sở Thanh nhìn thấy lần này.
Không chỉ bắt đầu đối xử tốt với Hạ Hạ, hơn nữa còn bắt đầu đi ra ngoài làm việc, khiến Vệ Ngữ Đường không nhịn được mà hoài nghi đây có phải là người khác hay không.
“Hạ Hạ, bây giờ ba con đang làm gì?”
“Đang làm cơm trưa, ba nói sẽ làm cánh gà coca cho Hạ Hạ.”
Sở Thanh tìm công việc này cũng coi như thanh nhàn, cuối tuần được nghỉ hai ngày, bình thường thời gian tự do cũng nhiều, ngoại trừ tiền lương hơi thấp và cấp trên tương đối khó tính, ngoài ra không có điểm gì không tốt.
Vừa vặn hôm nay là một ngày cuối tuần, cậu đi siêu thị mua cánh gà tươi về làm cánh gà coca cho Hạ Hạ ăn.
"Hiện giờ hai người đang sống ở đâu?"
"Sống ở... ở nơi mà Hạ Hạ không bị bỏ quên."
"Đưa điện thoại cho ba con."
"Không, Hạ Hạ sẽ nói giúp cho cha, cha không được lén nói gì với ba con đâu."
Hạ Hạ ôm chặt món đồ chơi mà ba mua cho mình ngày hôm qua, kiên quyết từ chối không chút do dự.
"Cha ơi, tháng này cha đã đưa tiền sinh hoạt phí cho con chưa?"
"Vẫn chưa."
"Vậy khi nào cha đưa?"
Nghe thấy vẫn chưa đưa, Hạ Hạ lập tức hăng hái, ngồi thẳng dậy bắt đầu hỏi. Vệ Ngữ Đường nhìn đồng hồ và trả lời:
"Hôm nay ba sẽ cho."
"Có thể cho con nhiều thêm một chút không? Hạ Hạ trưởng thành rồi, ăn nhiều hơn rồi..."
Hạ Hạ giống như một chú chuột hamster nhỏ, dùng sức ngậm đồ từ chỗ Vệ Ngữ Đường giấu ở trong má của mình, chỉ chờ một thời cơ thích hợp tất cả đều phun ra cho ba cậu bé.
"Được, bây giờ hai người đang ở đâu? Cha đi công tác mang quà về cho hai ba con."
Vệ Ngữ Đường vốn cho rằng đi công tác ra nước ngoài thời gian dài như vậy, ảnh hưởng của Sở Thanh đối với hắn hẳn là sẽ giảm xuống không ít, nhưng không nghĩ tới nó hoàn toàn không có tác dụng.
Ngược lại, bởi vì đã lâu không gặp mặt nên hắn cảm thấy nhớ nhung nhiều hơn.
Nếu như không phải vì điều này, hắn hoàn toàn có thể nhờ thư ký mang quà đến.
"Cha muốn đến ăn cơm sao?"
"Ừ."
Ban đầu Hạ Hạ định nói cha đừng hòng giành cánh gà Coca của mình, đây là lần đầu tiên ba làm cho bé, cậu bé và ba mỗi người chia ra một nửa, chia ra cho ba người chắc chắn không đủ ăn.
Nhưng rồi cậu bé nghĩ lại, mình cần cha cho cho ba thêm ít tiền nuôi dưỡng, nên đành nhịn đau trả lời:
"Vậy... con sẽ đi nói với ba."
Sở Thanh nhận điện thoại từ tay Hạ Hạ, sau khi biết được mục đích của Vệ Ngữ Đường, cậu mới nói ra địa chỉ nơi họ đang ở.
Vệ Ngữ Đường và nguyên chủ quen nhau từ thời trung học, liên hệ lại khi học đại học qua một buổi họp lớp. Họ thường hẹn hò đi chơi cùng nhau.
Cho đến một ngày nào đó, Vệ Ngữ Đường bất ngờ tỏ tình với nguyên chủ, sau đó họ trở thành một cặp, tình cảm có thể nói là rất mặn nồng.
Nhưng không hiểu vì sao sau đó Vệ Ngữ Đường đột nhiên đề nghị chia tay. Khi nguyên chủ phát hiện mình có Hạ Hạ và không đủ khả năng nuôi dưỡng, mới tìm lại Vệ Ngữ Đường và bắt đầu hành trình điên cuồng xin tiền.