Chương 22

Sau khi đóng cửa lại, Sở Thanh liên lạc với hệ thống, bắt đầu tò mò về đoạn kí ức mà bản thân đã mất đi kia.

Hiện tại, tất cả kí ức mà cậu có đều là từ lúc bắt đầu bị hệ thống huấn luyện trở thành người thực hiện nhiệm vụ đủ tư cách, một khi suy nghĩ về những chuyện sớm hơn về trước, trong đầu cậu chỉ còn lại sự trống rỗng.

Nhưng từ tận đáy lòng, hết lần này đến lần khác luôn có một giọng nói vô cùng kiên định đang nói với cậu, cậu nhất định phải tìm lại quá khứ, thứ đó đối với cậu mà nói thậm chí còn quan trọng hơn so với tính mạng.

"Kí chủ, trước khi ngài hoàn thành tất cả nhiệm vụ, hệ thống không được phép tiết lộ những tin tức liên quan."

Giọng nói của hệ thống là do máy móc hợp thành, lạnh như băng không có khuynh hướng cảm xúc gì, hơn nữa lại ngay giữa thời tiết mùa hè oi bức này khiến cho Sở Thanh có chút khó chịu.

Mãi đến khi Hạ Hạ tỉnh ngủ, mắt mê man mở ra, ngay cả giày cũng chưa kịp xỏ đã để chân trần giẫm lên trên sàn nhà chạy đi tìm ba ba.

Sở Thanh duỗi tay ra, Hạ Hạ đã hiểu ý bổ nhào vào trong lòng của cậu, dùng sức ôm lấy cậu, cái đầu nhỏ vùi trong l*иg ngực của ba ba, giọng điệu buồn bực nói:

"Cha đi đâu rồi ạ? Hạ Hạ không ở đây, cha con có bắt nạt ba hay không?"

Tuy rằng nhìn từ góc độ hình thể mà nói, nguyên chủ chỉ vừa đến một mét bảy, chiều cao của Vệ Ngữ Đường lại gần một mét chín, chênh lệch chiều cao giữa hai người quả thực có chút lớn.

Nhưng mà Sở Thanh vẫn không hiểu cho lắm, vì sao ở trong mắt của Hạ Hạ, cậu lại có thể bị bắt nạt.

"Ba ba thoạt nhìn dễ bị bắt nạt như vậy sao?"

Hạ Hạ quyết đoán lắc đầu, sợi tóc ngốc nghếch vểnh lên sau khi ngủ dậy nhoáng lên một cái theo động tác lắc lư cái đầu của cậu bé.

"Là cha đó, nhìn qua đã thấy giống như là người biết bắt nạt người khác, ba ba phải cẩn thận một chút."

Ở trước mặt ba ba, Hạ Hạ cố gắng bôi đen cha mình hết sức có thể, ngay cả chính cậu bé cũng không nói rõ được là trực giác tới từ đâu, chỉ cảm thấy nhất định ba ba sẽ bị cha cậu bé cướp đi.

Dựa theo thành ngữ được dạy trong phim hoạt hình, cái này gọi là phòng hỏa hoạn từ khi nó chưa xảy ra.

Không chỉ mỗi như thế, trong đầu Hạ Hạ thậm chí còn đột nhiên nảy ra một ý tưởng táo bạo, ma xui quỷ khiến mở miệng nói:

"Ba ba, ba thích kiểu người như thế nào vậy ạ?"

"Hửm?"

"Ba thích người có ngoại hình như thế nào nữa, chờ sau này con đi nhà trẻ rồi, con phải đi tìm các bạn nhỏ khác để hỏi thăm mới được. Xem nhà ai có người phù hợp với lựa chọn, đảm đương vai trò là cha mới của con."

Đối với vai diễn người cha này, Vệ Ngữ Đường làm cũng coi như xứng chức, Hạ Hạ cũng rất thích hắn.

Nhưng điều đó cũng không đại biểu cho việc Hạ Hạ sẽ vì chuyện này mà bằng lòng chấp nhận hắn trở thành bạn đời của ba ba mình.

Đối xử với ba ba cậu bé hung dữ như vậy, lại còn không muốn làm việc nhà, còn không có mắt nhìn tinh tường bằng Hạ Hạ, cho dù trông dáng vẻ có tiền thế nào đi chăng nữa cũng không được.