Nhưng hắn vẫn nghĩ mãi không thông, tại sao cái mũ đàn ông tệ bạc này lại đột nhiên chụp lên trên đầu của hắn cơ chứ.
Hắn luôn luôn giữ mình trong sạch, trên tin tức truyền thông nhảm nhí chưa bao giờ truyền ra bất kì chuyện xấu gì, thỉnh thoảng truyền thông bịa đặt ra một vài tin tức không tốt, thư kí của hắn cũng sẽ đi xử lí rất nhanh chóng.
Lúc trước, mỗi lần Sở Thanh chất vấn, sở dĩ hắn không phản bác lại chỉ đơn giản là vì hắn cảm thấy với thân phận hiện tại của hai người bọn họ, bản thân không cần phải giải thích với cậu làm gì.
Chờ Sở Thanh đi ra từ phòng ngủ của Hạ Hạ, phát hiện Vệ Ngữ Đường vậy mà vẫn chưa rời đi, nhìn dáng dấp của hắn khi đứng ở chỗ đó dường như là đang đợi mình.
Không có Hạ Hạ ở đây, chỉ còn hai người bọn họ ở chung, khó tránh khỏi có chút xấu hổ.
Sở Thanh nghĩ đến nguyên chủ sau khi chia tay vẫn lấy đủ các loại thân phận quấy rầy Vệ Ngữ Đường như cũ, làm ra đủ loại hành vi biểu thị du͙© vọиɠ chiếm hữu một cách công khai, lỗ tai đã bắt đầu có chút nóng lên.
"Câu Hạ Hạ vừa mới nói kia là có ý gì hả?"
Vệ Ngữ Đường có thể đảm bảo, bản thân hắn chỉ là đơn thuần muốn hỏi nguyên nhân mà thôi, nếu là do bản thân đã làm chuyện gì không đúng ở đâu, hoặc là bởi vì chuyện gì mà bị hiểu lầm thì kịp thời giải thích cũng tốt.
Không hiểu sao, hắn không muốn làm cho cái người đang đứng trước mặt mình này hiểu lầm gì đó.
"Tôi cũng không rõ ràng lắm."
Nếu không phải vì Vệ Ngữ Đường đối xử với Hạ Hạ quả thực không tệ thì Sở Thanh cũng không muốn có quá nhiều liên quan đến hắn cho lắm, dù sao nhiệm vụ chủ yếu của bản thân cậu chính là nuôi nấng Hạ Hạ trưởng thành.
"Đối tượng hợp tác gần đây của tôi vẫn là mấy người lúc trước kia, bọn họ đã kết hôn, tình cảm với bạn đời vô cùng ổn định, không có bất kì sở thích rối loạn nào cả."
Sở Thanh đang đắm chìm trong mạch suy nghĩ của bản thân, khi nghe thấy giọng nói trầm thấp của Vệ Ngữ Đường vang lên bên tai mình thì thoáng chốc ngẩn người, ngẩng đầu lên đối diện với con ngươi đen láy của hắn, nghi hoặc dò hỏi:
"Anh nói mấy cái này với tôi làm gì?"
Vừa rồi Vệ Ngữ Đường chỉ gấp gáp hi vọng có thể rửa sạch tin đồn đàn ông tệ bạc của mình, sau khi nghe qua những lời nhắc nhở này của Sở Thanh, trái tim hắn đột nhiên trở nên chấn động.
Đúng vậy, hắn nói nhiều với Sở Thanh như vậy làm gì.
Thật khó có thể bởi vì chuyện Sở Thanh thích truy hỏi quan hệ của hắn với một vài đối tượng hợp tác lúc trước mà hiện giờ, bản thân sợ phiền phức nên tự mình nói rõ ràng với cậu? Lời giải thích này ngay cả bản thân Vệ Ngữ Đường cũng cảm thấy cứng nhắc.
Sau khi ý thức được điểm này, trong giọng nói vốn luôn luôn bình tĩnh của Vệ Ngữ Đường nhuộm lên một chút hoảng hốt.
"Buổi chiều tôi còn có việc khác, đây là số điện thoại di động cá nhân của tôi, có chuyện gì có thể liên hệ với tôi."
Nói xong, Vệ Ngữ Đường không đợi Sở Thanh trả lời đã vội vã rời khỏi nơi này, khi người đã sắp đi vào thang máy ngay lập tức lại đột nhiên quay đầu lại dặn dò Sở Thanh nhớ phải khóa trái cửa cẩn thận từ bên trong.