- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Phụ
- Xuyên Thành Pháo Hôi, HE Với Bạn Cùng Phòng Của Nam Chính
- Chương 38: Xử Lý
Xuyên Thành Pháo Hôi, HE Với Bạn Cùng Phòng Của Nam Chính
Chương 38: Xử Lý
Editor: Xí Muội
———
Mười giờ sáng, Thời Nguyện dắt Strive vào cửa hàng điện thoại.
Chị gái búi tóc phòng kinh doanh nhìn chằm chằm Thời Nguyện không chớp mắt.
Người phụ nữ bên cạnh đẩy cô ấy: “Cô thấy đàn ông liền hoa si thì thôi đi, cô nhìn thấy con gái cũng hoa si thành cái dạng này là sao?”
“Em ấy thật xinh đẹp, thật dịu dàng.”
Thời Nguyện nhịn không được cười: “Chị cũng rất xinh đẹp, em muốn đổi sang một chiếc điện thoại cùng kiểu dáng với chiếc này, màu trắng.”
“Thật sao, chị rất xinh đẹp hả?”
Thời Nguyện gật đầu nhẹ.
Tâm tình cô gái cực vui vẻ: “Được rồi, chị lập tức đi lấy cho em.”
Trả tiền xong, Thời Nguyện cầm điện thoại mới rời đi.
Cô dắt Strive về lại xe, Strive nhảy lên ghế sau, thò toàn bộ đầu ra ngoài cửa sổ.
Nguyên thân có thói quen sao lưu dữ liệu di động lên Cloud, sau khi lắp sim và đăng nhập tài khoản Cloud, Thời Nguyện tải xuống một số phần mềm bình thường cô hay sử dụng.
Vừa đăng nhập Wechat thì Phương Lễ đã gọi tới.
Trên giao diện Wechat có rất nhiều tin nhắn màu đỏ chưa đọc, Thời Nguyện nghe máy trước tiên.
Phương Lễ vừa lướt diễn đàn vừa gọi cho Thời Nguyện nên khi cô bắt máy hắn cũng không phát hiện ra.
Kết nối máy chủ không thành công.
Phương Lễ tải lại trang liên tiếp mấy lần vẫn không thể nào vào được.
“Phương Lễ?”
Nghe giọng nói của Thời Nguyện, Phương Lễ hưng phấn muốn hóng dưa tối qua.
“Xem ảnh chụp màn hình và WeChat tôi gửi cho cậu đi.”
Thời Nguyện bấm vào khung trò chuyện với Phương Lễ.
Những bức ảnh chụp màn hình với các tiêu đề gây sốc điều hướng dư luận nối tiếp nhau khiến Thời Nguyện cau mày.
#Hạ Lạc tỏ tình giáo hoa đang ngủ say
#Hạ Lạc tỏ tình bị Kỳ Tụng chặn lại
#Hạ Lạc bị thương nặng phải nằm viện
Kéo xuống dưới, Thời Nguyện nhìn thấy rất nhiều hình ảnh.
Có Thư Xán và Kỳ Tụng, còn có Diêm Diệu và cô.
Mỗi một chủ đề đều được bàn tán sôi nổi.
Phương Lễ lên tiếng: “Xem xong chưa?”
Sau đó Phương Lễ tiếp tục gửi một đoạn video đã lưu vào album trước đó cho Thời Nguyện.
Đoạn video kéo dài hơn 20 giây, chính là khoảnh khắc Diêm Diệu quật ngã Hạ Lạc xuống đất, rồi giẫm lên mặt Hạ Lạc, sau đó bẻ gãy tay hắn ta.
Có cuộc gọi mới đến, Thời Nguyện cúp máy Phương Lễ.
Phương Lễ nhìn điện thoại bị cúp, vội vàng xuống giường mặc quần áo vào.
Đảo mắt quanh phòng khách sạn một vòng, Phương Lễ nhìn vào thùng rác.
Trong mắt loé lên sự ghê tởm, hắn dùng sức lau đi vết son trên cổ.
Người phụ nữ trong chăn nhàn nhã duỗi tay ôm lấy eo Phương Lễ, mị nhãn như tơ: “Anh đi sớm vậy à?”
Sau cơn say, đầu óc Phương Lẽ có hơi hỗn loạn, hắn nhếch khóe môi, giễu cợt kéo tay người phụ nữ ra: “Lê Mạn Dư, vị hôn phu của cô có biết cô trèo lên giường của tôi không?”
“Đêm qua còn mở miệng gọi em một tiếng bé cưng hai tiếng em yêu, hiện giờ lại coi như không có gì, ôi đàn ông!”
Phương Lễ cười lạnh: “Gọi cô là bé cưng? Cô thật làm tôi buồn nôn.”
Lê Mạn Dư liếc nhìn vết xước trên tấm lưng trần của người đàn ông: “Anh không có chút hứng thú nào với cơ thể của em sao?”
Nói xong, cô ta không những không buông tay mà còn rướn người lên dính sát vào người Phương Lễ thổi khí, rồi thì thầm vào tai hắn: “Vẫn là khi say anh đáng yêu hơn, lại còn lợi hại nữa.”
Giọng nói ngọt ngào của người phụ nữ và những mảnh vỡ còn sót lại trong đầu về đêm qua khiến Phương Lễ cảm thấy buồn nôn như nuốt phải một con ruồi.
"Buông ra."
Lê Mạn Dư câu môi: “Trò hay sắp bắt đầu rồi.”
Cửa phòng khách sạn bị đẩy ra.
Phương Lễ bị người đàn ông lao vào đẩy ngã xuống đất, nắm đấm như mưa trút xuống mặt hắn.
...
Văn phòng hiệu trưởng.
Kỳ Tụng nhướng mi: “Còn có chuyện gì nữa không? Nếu không có chuyện gì thì em đi trước.”
Đồng Nguyên cảm thấy mình là giáo viên mà bây giờ ở nơi này lại căn bản không hề có quyền hạn gì.
Cô ta hắng giọng, kìm nén sự nóng nảy: "Đi đâu? Các bên liên quan ngày hôm qua còn chưa đến, nhà trường không thể chỉ nghe từ một phía được.”
Kỳ Tụng nhẹ gật đầu, không có chút trở ngại nào về mặt tâm lý: "Được, vậy em ngồi thêm một lát. Có trà không?"
Trưởng khoa ngồi trên ghế văn phòng, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính mà không ngẩng đầu lên: “Cô giáo Đồng, pha một bình trà.”
Kỳ Tụng và Diêm Diệu đều là nhân tài chủ chốt của khoa, đồng thời đều là học sinh trong lớp cô, trong lòng Đồng Nguyên rất có cảm tình với hai người này.
Cô cũng đã coi đoạn video hơn chục nghìn lượt xem kia trên diễn đàn.
Sau khi xem xong, tim đều lạnh đi một nửa.
Không nói tới Hạ Lạc, chỉ với việc Diêm Diệu động thủ trước đã ở thế bất lợi rồi.
Nhà trường tuyệt đối không thể dung thứ cho loại hành vi tàn nhẫn như vậy.
Sau khi sự việc bị lan truyền trên mạng, nhà trường đã ngay lập tức yêu cầu sinh viên đăng bài xóa đi, thậm chí còn yêu cầu kỹ thuật viên xóa tất cả bình luận trên mạng.
Người nhà họ Hạ cũng đến trường từ sáng, Kỳ Tụng bị gọi đến trường từ chín giờ sáng đến giờ vẫn chưa rời khỏi văn phòng.
Khi cha mẹ Hạ Lạc nhìn thấy Kỳ Tụng, chỉ nói là người trẻ tuổi tranh giành tình nhân, không có vấn đề gì.
Nhà họ Hạ bỏ qua cho Kỳ Tụng, không có nghĩa là bỏ qua cho Diêm Diệu.
Đồng Nguyên xem hồ sơ của Diêm Diệu, ở cột thân nhân chỉ ghi có một người là mẹ, trên đó viết đã chết.
Trong lòng Đồng Nguyên vô cùng lo lắng cho Diêm Diệu.
Thái độ của nhà trường là phải công bằng, nhà họ Hạ tạo áp lực khiến Đồng Nguyên tức giận mà không dám nói gì.
Nguyên nhân sự việc là do đám người Hạ Lạc chặn Thời Nguyện lại, tỏ tình thì tỏ tình, sao cứ phải chọn lúc người ta đổ bệnh chứ?
Đám học sinh này không biết nặng nhẹ, sốt cao bốn mươi độ có thể gây chết người đó.
Dư quang nhìn thấy giáo viên khoa Mỹ thuật đang dẫn học sinh lớp mình tới.
Lâm Thi Lạc ở bệnh viện cả một đêm.
Nửa đêm Thư Xán tỉnh, sau đó lại sốt cao mê man mấy tiếng, buổi sáng mới hạ nhiệt.
Kỳ Tụng cũng ở bệnh viện suốt đêm.
Sau khi Thư Xán chuyển biến tốt hơn thì nói muốn về ký túc xá, Kỳ Tụng đưa Thư Xán và Lâm Thi Lạc về đến dưới lầu ký túc xá nữ rồi rời đi, chỉ căn dặn nếu như có ai gọi điện yêu cầu hai cô tới văn phòng làm việc thì không cần đi.
Khi giáo viên gọi điện thoại tới, Lâm Thi Lạc đã nói dối rằng Thư Xán vẫn còn đang sốt cao chưa hạ, một mình đến văn phòng.
Lâm Thi Lạc cũng không có nói cho Thư Xán biết, nếu biết chắc chắn Thư Xán sẽ đòi đi.
Khi Thời Nguyện đến, Kỳ Tụng đã uống hết nửa bình trà.
Diêm Diệu ngồi trên chiếc ghế gỗ, hớp một ngụm trà Kỳ Tụng rớt cho.
Đồng Nguyên nháy mắt với Diêm Diệu, nhắc anh nên có thái độ nghiêm túc.
Kỳ Tụng ngước mắt lên: “Chị Đồng, con mắt khó chịu thì đến phòng y tế kiểm tra xem.”
Đồng Nguyên ho khan, quay mặt đi không nhìn hai tên học sinh không làm người khác bớt lo này nữa.
Đồng Nguyên thì lo lắng cho Diêm Diệu đến toát mồ hôi, Diêm Diệu lại coi như không có chuyện gì xảy ra.
Bên ngoài văn phòng, Thời Nguyện vỗ đầu Strive nói: "Ngồi xuống, chờ ở đây nghe chưa.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Phụ
- Xuyên Thành Pháo Hôi, HE Với Bạn Cùng Phòng Của Nam Chính
- Chương 38: Xử Lý