chương 5

Tin tức từ Mẫu Đơn Viên luôn truyền ra ngoài nhanh nhất, việc Tứ tiểu thư Đường Trừng quyết định giữ lại đứa bé lập tức truyền khắp Nam Dương hầu phủ, kinh ngạc, kỳ quái, cao hứng, tiếc hận đều có, cả đám người có đủ loại phản ứng khác nhau.

Tứ tiểu thư là nữ nhi Hầu gia sủng ái nhất, nhất cử nhất động của nàng đều bị người trong phủ để ý.

Mấy ngày trước, vị Tứ tiểu thư này đang uống canh cá đột nhiên nôn mửa, Nam Dương hầu lo lắng cho mời đại phu, ai ngờ lại tuôn ra việc Tứ tiểu thư có tin vui.

Lúc ấy Tứ tiểu thư không quan tâm đòi sống đòi chết muốn phá bỏ đứa bé, huyên náo cực lớn, hiện tại khắp kinh thành không ai không biết Tứ tiểu thư chưa thành hôn mà đã có con.

Đáng tiếc Nam Dương hầu từ trước đến nay đối với Tứ tiểu thư đều là hữu cầu tất ứng* lần này lại kiên quyết không đồng ý.

*Hữu cầu tất ứng: cần gì cho nấy

Tứ tiểu thư tức giận phát hỏa một trận, nàng ta yếu ớt sợ đau nên không dám té ngã để phá bỏ đứa nhỏ, liền nghe đề nghị từ nha hoàn tâm phúc San Hô, vụиɠ ŧяộʍ để San Hô đi mua thuốc phá thai, người trong phủ đều là nhân tỉnh nhưng thấy việc không liên quan đến mình nên mặc kệ nhìn Tứ tiểu thư tự tìm đường chết.

Có ít người còn trong tối quạt gió thêm củi.

Đường Trừng hỏi Trân Châu tình huống trong phủ, kết hợp với ký ức của nguyên chủ, đối với tình cảnh của mình càng thêm rõ ràng, nàng sờ sờ bụng mình, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Bảo bảo đáng thương, còm chưa ra đời đã bị nhiều người nhớ thương,"

San Hô cũng chỉ là con cờ ngoài sáng, cũng không biết ai cho nàng lá gan đấy, nói không chừng sau lưng cô ta còn có người hạ độc thủ, nếu như nàng không tới, nguyên chủ chỉ sợ là đã uống xong chén thuốc sẩy thai đen xì kia.

"Tiểu thư, đây là canh gà bồi bổ do đầu bếp trong phủ nấu, người mau uống nhân lúc còn nóng."

Trân Châu sau khi biết tiểu thư sẽ không thay đổi chủ ý liền vui vẻ chuẩn bị canh cho tiểu như nhà nàng uống.

Đường Trừng vừa nghe là canh gà đáy mắt liền hiện lên một mạt chờ mong, bưng canh gà lên uống. Thật ngon, không hổ là tay nghề đầu bếp Hầu phủ, hơn trù nghệ của đầu bếp cao cấp của tỉnh tế nhiều, rất dễ uống, Đường Trừng vẫn có chút không thỏa mãn.

"Tiểu thư, Trấn Quốc Công phu nhân đưa hai vị ma ma kinh nghiệm phong phú tới hầu hạ người, người muốn giữ lại không ạ?" Trân Châu thấy tiểu thư uống xong canh gà tâm tình không tệ liền thận trọng nhắc đến việc này.

Sau khi tin tức tiểu thư mang thai bị tuôn ra, Trấn Quốc Công phu nhân liền đưa ma ma tới, chỉ là đã bị tiểu thư nổi giận đùng đùng đuổi đi. Bây giờ, Trấn Quốc Công phu nhân lại đưa tiếp, Trân Châu cũng không biết tiểu thư có tiếp nhận hay không.

Đường Trừng nghe xong thầm nghĩ thật tốt, thật sự là thiếu cái gì đến cái đó.

"Lưu lại đi, bên cạnh ta vừa lúc thiếu ma ma, bọn họ tới thật đúng lúc, Trân Châu, ngươi đi mang bọn họ vào đây."

Đứa nhỏ trong bụng nàng nghìn vạn lần không thể có sơ xuất, y thuật nơi đây lại cực kỳ lạc hậu, nghe nói hậu trạch đấu tranh rất kịch liệt, sơ ý một chút thì đứa nhỏ liền không còn.

Có vài ma ma kinh nghiệm phong phú bên người sẽ an toàn hơn chút, hậu viện cổ đại đều là việc gϊếŧ người không thấy máu, sẩy thai mất mạng cũng là chuyện thường.

Nàng phải bảo vệ tốt đứa nhỏ trong bụng.

Việc an bài hạ nhân ở Mẫu Đơn viên, có Nam Dương hầu lên tiếng, Nam Dương hầu phu nhân Dương thị không có biện pháp nhúng tay vào, hết thấy mọi việc đều do nguyên chủ tự sắp xếp hạ nhân của viện mình.

Những hạ nhân này đều là cổ đầu tường thích mượn gió bẻ măng, không biết có bao nhiêu nhãn tuyến của người khác.

Nguyên chủ bị San Hô xoay vòng quanh, đi đâu cũng mang theo cô ta, trừ Trân Châu, nha hoàn thϊếp thân bên người nàng cũng chỉ có mình cô ta, những nha hoàn khác bị San Hô ngăn cẩn không có cơ hội tiếp cận nguyên chủ chứ nói chỉ là ma ma.

May mắn người cha Hầu gia này mạnh mẽ nhét vào một người là Trân Châu, bình thường cũng phái người chú ý động tĩnh của Mẫu Đơn viên nếu không nơi này đã sớm nằm trong lòng bàn tay của San Hô.

Mà đáng hận chính là, San Hô là một con sói mắt trắng” nuôi tốn công, không chỉ vơ vét không ít vàng bạc châu báu từ nguyên chủ lại còn không ngừng khuyến khích nguyên chủ phá thai.