chương 4

Kiến An Bá phủ, Tuyết Hàm Cư Dao Hồng thấp giọng bẩm báo: "Tiểu thư, San Hô truyền đến tin tức từ Nam. Dương Hầu phủ, Đường Trừng đột nhiên thay đổi chủ ý, muốn lưu lại đứa bé kia, không uống thuốc phá thai nữa."

Lưu lại đứa bé? Liễu Cẩm Đồng ánh mắt lay động, đáy mắt xẹt qua một tia mỉa mai, Đường Trừng ngu xuẩn lòng dạ còn cao hơn trời kia lưu lại đứa bé mới là lạ, cô ta vẫn muốn làm nữ nhân của Tứ hoàng tử.

Sao có thể cam tâm mà gả cho Ôn thế tử.

Ở kiếp trước, Đường Trừng đồ ngu xuẩn này lại may mắn, sau khi hạ dược thành công thì như nguyện được vào phủ của Tứ Hoàng tử, dưới sự bảo hộ của tâm phúc Nam Dương Hầu, sinh hạ cho Tứ Hoàng tử mãy đứa bé. Buồn cười chính là, đồ ngu xuẩn này cuối cùng lại đem chính mình giày vò chết.

Đường Trừng đồ ngu đó trước và sau khi xuất giá đều được Nam Dương Hầu che chở, sau khi chết thì con của cô ta lại được Nam Dương Hầu bảo hộ, nghĩ đến đây, Liễu Cẩm Đồng lại hận ông trời bất công.

Dựa vào cái gì mà một cái bao cỏ như Đường Trừng lại có mệnh tốt như vậy, còn cô đường đường là đại tiểu thư con vợ cả phủ Kiến An Bá, có tài có sắc lại bị dày vò trong phủ Tứ hoàng tử, còn phải nhẫn nhịn, chịu đựng Đường Trừng đồ ngu đó dẫm lên đầu mà cười nhạo, sỉ nhục.

Một đời này, cô ở trong buổi yến hội kia phá hủy kế hoạch dạ dược của Đường Trừng.

Nhưng vận khí của Đường Trừng quá tốt, rõ ràng cô ta nên bị một kẻ ăn chơi trác táng làm mất trong sạch, ai ngờ lại biến thành Ôn Hoài An phủ Trấn Quốc Công.

Ôn Hoài An, con vợ cả duy nhất của Trấn Quốc Công. Lúc còn trẻ, Trấn Quốc Công vì cứu giá nên bị thương căn cơ, chỉ có một nhi tử duy nhất là Ôn Hoài An và hai thứ nữ.

Thế tử Ôn Hoài An tuấn mỹ như ngọc, ôn nhu lễ độ, giữ mình trong sạch, là hôn phu tốt nhất trong lòng vô số quý nữ, điều duy nhất không tốt chính là khi Trấn Quốc Công phu nhân khi mang thai bị trúng kế dẫn tới Ôn thế tử sinh ra liền mang độc, sau khi giải hết độc bị vài vị thái y già trong Thái Y Viện chuẩn rằng về sau con nối dõi gian nan. Vừa nhớ tới nhục nhã kiếp trước, Liễu Cẩm Đồng đương nhiên sẽ không trơ mắt nhìn đồ ngu xuẩn Đường Trừng kia hạ sinh con của Ôn Hoài An.

Càng không thể để cái loại vừa ngu xuẩn vừa đặc biệt biết để này vào cửa Trấn Quốc Công phủ! Ở kiếp trước, cho đến khi chết thì cô cũng không nghe nói rằng Ôn Hoài An có con nối dõi, Liễu Cẩm Đồng không muốn rằng do mình ra tay lại khiếm. cho Đường Trừng một tấm chồng tốt.

San Hô cái nha đầu đáng chết này một chút chuyện nhỏ cũng làm không xong, nhưng thật tiếc chén thuốc sẩy thai kia, Đường Trừng cũng thật tốt số, lại để cô ta tránh thoát một kiếp.

Liễu Cẩm Đồng trong lòng hận chết nha đầu làm việc bất lợi San Hô kia! "Dao Hồng, ngươi phái người truyền lời cho San Hô, nếu như nàng ta thuyết phục được Đường Trừng phá thai hoặc làm cho ả ta uống canh tuyệt dục, ta sẽ cho nàng ta hết nô tịch, trở thành phu nhân Quan gia."

Liễu Cẩm Đồng mặt mày lạnh lùng, con ngươi đen kịt ẩn hiện một tia u quang. Có phần hứa hẹn này, chắc hẳn San Hô giã tâm bừng bừng sẽ dốc toàn lực làm.

tốt việc này. Nếu như Đường Trừng không phải nữ nhi mà Nam Dương hầu yêu nhất, bên người luôn có người che chở thì lúc nàng vừa trọng sinh đã sớm ra tay hủy hoại Đường Trừng, cần gì phải thu mua một nha hoàn nho nhỏ như San Hô để làm việc.

May mắn cái đồ ngu Đường Trừng này lại cực kỳ tín nghiệm San Hô. Dao Hồng mắt sáng lên, thấp giọng đáp: "Rõ." sau đó cung kính đi ra ngoài. Liễu Cẩm Đồng ngồi nhìn bông hoa nở rộ bên ngoài cửa sổ, hai đầu lông mày đều là đạm bạc, Đường Trừng cũng chỉ là một đối tượng trả thù nho nhỏ, đồ ngu này dù cô không ra tay thì cũng sẽ tự tìm đường chết.

Nhưng cô không cam tâm, Liễu Cẩm Đồng có chết cũng không quên kiếp trước Đường Trừng phách lối bá đạo đã trào phúng khi nhục mình ra sao.