chương 36

"Không tồi, quả là người có tay nghề nhóm lửa!"

Tào ma ma: "..."

Ôn Hoài An trong vạc lớn: "..."

"Ôn Hoài An, đợi chút nhớ nói cho ta cảm nhận của ngươi nhé, việc này rất quan trọng đó, bởi vì ta cũng muốn ngâm dược tề, vì đứa nhỏ trong bụng này, ngươi cái người làm cha này cũng nên cống hiến chút sức lực rồi."

Đường Trừng đứng trước mặt Ôn Hoài An , cánh tay tinh tế trắng nõn vỗ nhẹ lên bả vai của hắn, cười tủm tỉm nói.

Khuôn mặt tuấn tú của Ôn Hoài An đột nhiên cả kinh, kém chút không nhảy dựng lên trong vạc lớn.

"Ngươi cũng muốn ngâm cái dược tề này?"

"Đúng vậy nha, cường thể dược tề này chính là để ta dùng nha nhưng mà con người của ta rất keo kiệt, trừ cha ta thì cũng chỉ có cha đứa nhỏ là ngươi được hưởng thụ chỗ tốt này, người khác thì không có cái đãi ngộ kia, ngươi có phải là rất cảm động hay không?"

Cảm động sao?

Ôn Hoài An bị nấu chín trước mặt người khác không có tí cảm động nào.

"Cảm động đến không nói lên lời rồi sao?"

Đường Trừng lại vỗ vai Ôn Hoài An một cái, cười tủm tỉm đem sự trầm mặc của hắn bẻ cong lại rồi thấu hiểu.

Ôn Hoài An: "..."

Đến cùng là tại sao hắn lại lưu lại đây để Đường Trừng giày vò vậy?

Ôn Hoài An đột nhiên hoài nghi đầu óc của mình có phải bị cháy đen rồi không, tại sao gặp Đường Trừng một cái là lại không giống lúc bình thường.

Dù sao thì lần mạo phạm lần trước cũng chỉ là ngoài ý muốn, lúc ấy Ôn Hoài An bị người khác ám toán chuẩn bị rời đi, lại trùng hợp gặp Đường Trừng hạ dược cho Tứ Hoàng tử nhưng lại ngu ngốc bị nha hoàn của mình hố ngược lại. Lòng thương hại khó thấy của hắn đột nhiên nổi lên, liền cứu nàng từ tay một tên thiếu gia ăn chơi háo sắc còn có cả đam mê đặc thù ra, ai ngờ lại bị Đường Trừng trúng dược thần trí không rõ quấn lên.

Kết cục là hai người bọn họ mây mưa một hồi trong sương phòng gần đó nhất.

Sau đó chính là tràng diện bị bắt gian, rồi sau đó thì Đường Trừng mang thai, hắn và nàng liền định ra hôn sự.

Đối với đứa nhỏ trong bụng Đường Trừng, Ôn Hoài An có tình cảm rất phức tạp, có khả năng đời này đây là đứa con duy nhất của hắn, nói không để ý là giả, mấy ngày trước, Đường Trừng nháo loạn muốn phá bỏ đứa nhỏ, hắn mặt ngoài tỏ vẻ không quan tâm nhưng không ai biết trong lòng hắn bi thống, phẫn nộ cỡ nào.

Trân Châu và Hổ Phách: "..."

Tào ma ma cúi đầu tiếp tục nhóm lửa.

"Ngươi yên tâm, ta sẽ không dùng đứa nhỏ trong bụng để nói đùa đâu, dược tính của cường thể dược tề rất ôn hòa, dược tề này đối với nữ tử mang thai rất bổ ích, có thể giúp ta bình an sinh một bé con kháu khỉnh."

Đường Trừng đối với cha đứa nhỏ Ôn Hoài An này cực kỳ hài lòng liền mở miệng giải thích một chút rồi quay đầu phân phó Trân Châu.

"Trân Châu, ngươi đi lấy giấy bút lại đây, để chút ta ghi chép lại."

Trân Châu tuân mệnh rời đi.

Ôn Hoài An nhìn về phía lão đại phu của Tể Hòa đường đang tàng hình ở một góc, lão đại phu gật đầu với Ôn Hoài An.

"Đường Tứ tiểu thư nói không sai, dược tề này dược tính ôn hòa, chỉ cần phân lượng dược tề thích hợp thì sẽ không xuất hiện tình huống như của Hầu gia."