chương 25

Cả hậu viện yên tĩnh.

Nửa ngày sau, Nam Dương Hầu mới hít một hơi thật sâu, ho nhẹ một tiếng: "Trừng nhi, việc này không hợp quy củ, đối với thanh danh của con cũng không tốt."

Đường Trừng khẽ nâng cằm: "Không cần thương lượng, con mới mặc kệ thanh danh gì đó rồi cả lễ nghi quy củ nữa. Dù sao thì con cũng đã quyết định phải đợi sinh đứa nhỏ xong rồi con mới gả, cưới vợ đưa con, Ôn thế tử kiếm bộn đâu."

Nàng thế nhưng là một người có thể chất dễ mang thai, giá trị thai nghén MAX trị số, nếu ở đế quốc thì chính là bánh thơm trái ngọt trong mắt bao người, là bảo bối của đế quốc, ở cổ đại này thì đã vội vàng mang theo bé con trong bụng xuất giá mà còn bị người ta nói này nói kia, quả thật không thể nhẫn nhịn nổi.

Cưới vợ đưa con...

Nam Dương hầu xạm mặt lại, hắn chỉ nghe lấy vợ rồi sinh con, nữ nhi bảo bối lại muốn hắn để nàng được "cưới vợ đưa con"...

"Vạn nhất con sinh ra con gái, Ôn thế tử không cưới con làm thê mà chỉ cần đứa nhỏ thôi thì sao?"

"Vậy con liền gả cho người khác nha, cha, con gái của người ưu tú như vậy không lo không gả được, nam nhân tốt trên đời này rất nhiều, không thiếu một cái Ôn thế tử đâu." Đường Trừng không để ý khoát tay một cái, nói lời kinh người.

Nam Dương hầu kém chút bị nước miếng của mình làm sặc chết, đến cùng là nữ nhi bảo bối của mình lấy ở đâu ra tự tin vậy?

Hắn vì hôn sự của nữ nhi bảo bối mà tóc đều bạc cả đầu.

Trong lòng hắn, nữ nhi bảo bối đương nhiên là ngàn tốt vạn tốt, nhưng không chịu nổi thanh danh bên ngoài của nàng không tốt, người khác không thích, không muốn cưới.

Mấy người Trân Châu đều chóng cả mặt.

Cái tâm thái tự tin vượt bậc này của tiểu thư... các nàng cam bái hạ phong.

Tào ma ma và Cao ma ma khóe miệng đều giật giật.

Đường Tứ tiểu thư thật sự là quá mức tự tin.

Nếu không phải là trong bụng nàng có cốt nhục của thế tử gia thì thế tử gia cũng sẽ không thèm lấy Đường Tứ tiểu thư.

Lão đại phu bị ngữ điệu kinh người của Đường Trừng làm rúng động, hắn lưu lại là đúng, Đường Tứ tiểu thư quả nhiên không làm cho hắn thất vọng.

"Tiểu thư, kỳ thực Ôn thế tử rất tốt, không phải là ngài còn băn khoăn Tứ Hoàng tử chứ?" Trân Châu thận trọng xen vào.

Nếu không phải đang nhó thương Tứ Hoàng tử thì sao tiểu thư lại muốn sinh đứa nhỏ xong mới gả đi chứ.

Nếu như tiểu thư đang mang đứa nhỏ của Tứ Hoàng tử thì sợ là đã sớm vui mừng hớn hở gả qua.

Trân Châu càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này là cực lớn.

Lấy thanh danh làm trời làm đất, giày vò lên xuống của tiểu thư thì không thể tìm được phu quân nào tốt hơn Ôn thế tử nữa đâu.

"Trân Châu, ngươi suy nghĩ nhiều rồi, tuy nói thân thể của Ôn thế tử không tốt lắm nhưng dáng dấp lại rất tuất tú, ta rất thích, Tứ Hoàng tử đã là quá khứ rồi."

Đường Trừng cười tủm tỉm nói.

Nam Dương hầu: "..."

Trước đó trong mắt nữ nhi bảo bối chỉ có Tứ Hoàng tử, không phải Tứ Hoàng tử thì không gả, hiện tại nữ nhi bảo bối lại đâm vào một cái cực đoan khác, Nam Dương hầu sầu đến chết rồi.