“Tôi sẽ xé nát miệng bà!”
Đầu Tống Ngọc Lan lại đau nhức, cô không nhịn được đưa tay lên ôm đầu.
Trong đầu hiện lên nhiều hình ảnh làm cô ngẩn ngơ không biết phải làm sao.
Chết tiệt... cô xuyên sách rồi!
Cô biết mình đã xuyên vào sách, vì những hình ảnh trong đầu giống hệt cuốn tiểu thuyết "Nữ Thần Quốc Dân Ở Thập Niên 80" mà cô vừa đọc tối qua.
Dĩ nhiên cô không phải nữ chính, mà là nhân vật phụ Tống Ngọc Lan.
Cô nhớ rõ nhân vật phụ này vì cô ấy trùng tên trùng họ với cô.
Tống Ngọc Lan và nam chính Triệu Kiến Quốc vốn là thanh mai trúc mã, cô ấy vì theo đuổi Triệu Kiến Quốc mà làm nhiều việc ngu ngốc. Nhưng vì cô ấy xinh đẹp nên bọn họ vẫn đính hôn. Sau khi đính hôn, Triệu Kiến Quốc gia nhập quân đội.
Sau đó, Triệu Kiến Quốc gặp và yêu nữ chính Lãnh Thúy Anh.
Tống Ngọc Lan trở thành nhân vật hi sinh mở đường cho cặp đôi chính.
Vì vậy, Tống Ngọc Lan mở ra bi kịch cuộc đời mình.
Rơi xuống sông rồi được lưu manh đi ngang qua cứu lên, sau đó bị Triệu Kiến Quốc từ hôn.
Cô ấy bị bắt gả cho lưu manh, mang thai rồi bị bạo hành đến chết, một xác hai mệnh.
Nhà họ Tống cũng vì muốn lấy lại công bằng cho Tống Ngọc Lan mà bị lưu manh chém chết, không còn ai sống sót cả.
Vì phụ trợ cho nam nữ chính hạnh phúc mỹ mãn mà toàn bộ Tống gia đều không có kết cục tốt.
Trong tiểu thuyết, chỉ vài nét bút đã lột tả được cuộc đời bi thảm của nhân vật phụ, rõ ràng có cuộc sống hạnh phúc nhưng lại phải hy sinh vì một tên đàn ông tồi tệ.
Tống Ngọc Lan buông tay ôm đầu xuống rồi nắm chặt đôi tay thành quyền. Cô tiếp nhận ký ức của thân thể này nên biết lần này rơi xuống nước không phải do tai nạn mà là một âm mưu.
Như vậy, cả đời bi thảm của cô đều bắt đầu từ âm mưu này. Tống Ngọc Lan không phải người dễ bị bắt nạt hay chịu đựng nhẫn nhịn.
Cô nhìn về phía cậu bé gầy gò bên cạnh, chắc chắn đây là em trai Tống Tiểu Cẩu của thân thể này.
Thật đáng thương! Tác giả vô lương tâm, chỉ vì là nhân vật phụ mà đến cái tên cũng không xứng đáng được có sao?
Tống Ngọc Lan suy yếu mỉm cười với Tống Tiểu Cẩu: “Em trai, đỡ chị dậy”.
Tống Tiểu Cẩu nghe lời tiến lên đỡ lấy Tống Ngọc Lan. Hai bàn tay đan chéo nhau dưới ánh mặt trời chói lóa.
Cô cũng phát hiện da cô rất trắng, là loại trắng như tuyết, đối lập mạnh mẽ với bàn tay gầy vàng của Tống Tiểu Cẩu!
Nhớ lại, trong truyện từng miêu tả Tống Ngọc Lan có cằm nhọn, mắt to tròn, nhìn người như mang theo hai phần dịu dàng, cái mũi thanh tú, cả khuôn mặt có thể nói là vẻ đẹp khuynh thành. Điều đáng nói nhất là làn da Tống Ngọc Lan, dù có phơi nắng cũng không đen, trắng như tuyết.
Là diện mạo hồ ly tinh, hoàn toàn tương phản với nữ chính Lãnh Thúy Anh.