Chương 13: Phong Tự chỉ xem cô ta như em gái thôi

Mẹ của hai người bọn họ là bạn tốt từ khi còn trẻ, trước khi có thai đã ước định nếu như sinh ra vừa vặn là một trai một gái sẽ đính hôn. Vương Ngữ Phỉ cảm thấy vừa lòng Phong Tự, Phong Tự không phải là công tử ham mê ăn chơi, còn có gia giáo, ôn hòa có lễ. Bởi vậy vẫn luôn nhận mình là vị hôn thê của Phong Tự, đương nhiên không quen nhìn thấy Lạc Y Y tiếp cận Phong Tự.

Nhưng mà bởi vì ân tình của cha Lạc Y Y, Phong Tự không có khả năng đối xử xa cách với cô ta, càng đừng nói đến bản thân Phong Tự được giáo dưỡng cũng không cho phép anh làm như vậy. Hơn nữa với Phong Tự xem ra, cha của Lạc Y Y vì người nhà họ Phong mà chết, nhà họ Lạc liền dư lại cô nhi quả phụ, rất đáng thương, bản thân anh cũng nên chăm sóc nhiều hơn vài phần.

“Ngữ Phỉ, đừng tức giận, nhà họ Phong tuy rằng thương yêu Lạc Y Y, nhưng sẽ không làm để cô ấy gả vào, hơn nữa tôi xem bộ dáng này của Phong Tự, đối với Lạc Y Y cũng không có tình yêu nam nữ, phỏng chừng chỉ là xem cô ấy như là em gái! Được rồi Ngữ Phỉ, đừng tức giận nữa, gần nhất tôi ở trên mạng nhìn thấy một kiểu tóc rất thích hợp với cậu, để tôi chải cho cậu xem thử.” Trăn Nhi vội vàng tiến lên trấn an.

Phương diện tạo hình phụ nữ ở trong hậu cung rất chuyên nghiệp, Trăn Nhi biết Ngữ Phỉ mặt bộ không đủ là mặt thiên viên, có chút mũm mĩm như trẻ con, vì vậy cô thiết kế cho Ngữ Phỉ kiểu tóc bao lấy khuôn mặt, lập tức khiến gương mặt nhỏ đi một vòng. Ngữ Phỉ vừa lòng cực kỳ, hô to lên quả nhiên cái gì cũng không làm khó được Trăn Nhi.

Nói xong, Ngữ Phỉ chạy đến trước Phong Tự khoe khoang.

Vào lúc tan học, Trăn Nhi đυ.ng phải tài xế chở Cố Hàm đến đón Cố Chung Nam, Tiểu Đoàn Tử nhìn thấy Vạn Trăn Nhi lập tức chạy đến, nhỏ giọng nói: “Chị tiên nữ, em tới tìm chị chơi, Hàm Hàm để có thể ra cửa, đã nói riêng với chú tài xế tới đón anh Chung Nam, Hàm Hàm có phải hay không rất thông minh!”

“Hàm Hàm, sau này kêu chị là chị Trăn, chị Trăn sẽ gần gũi hơn.” Thật sự cô đã lớn như vậy còn bị thằng bé gọi là tiên nữ tỷ tỷ, bị Cố Chung Nam nghe thấy nhiều lần rất thẹn thùng.

“ Dạ, chị Trăn.” Tiểu Đoàn Tử sảng khoái đồng ý.

“Anh ơi, cuối cùng anh cũng ra đến rồi, anh và chị đi với Hàm Hàm ra bên ngoài ăn cơm được không, cửa hàng gà rán lần trước đi ăn rất ngon ạ.” Cố Chung Nam vừa ra tới nơi, tiểu đoàn tử liền thấy được một cái đầu màu tím.