Lục Thời Yến: "...”
Hắn không muốn quản nàng nữa, nhưng tiếng khóc của nàng khiến hắn thấp thỏm không yên, trái tim càng khó chịu.
Hắn hít sâu một hơi, lần nữa ôn nhu mở miệng nói: "Ngươi muốn như thế nào mới có thể không khóc?"
Giang Đường Đường ngẩng đầu lên nhìn hắn, hai mắt đẫm lệ mờ mịt, “Ta muốn cái gì cũng được sao?" Nói xong, nàng còn nấc cục khóc.
Lục Thời Yến chịu đựng đau đớn cả người, mang theo vài phần nghiến răng nghiến lợi, "Ta nhất định sẽ làm hết khả năng đáp ứng nàng.”
Giang Đường Đường đột nhiên kích động, ở trong đầu điên cuồng gọi hệ thống, [Hắn có phải yêu ta rồi không? Ta hoàn thành nhiệm vụ rồi? Khẳng định là yêu ta rồi đúng không? Bị mỹ mạo của ta giam cầm, bị nội tâm của ta hấp dẫn, sau đó nhất kiến chung tình với ta đúng không?]
Hệ thống im lặng: [Kí chủ, xin hỏi ngươi có nội tại không?]
Giang Đường Đường nổi giận, cẩu hệ thống, tại sao còn vũ nhục người ta chứ? Sao nàng lại không có nội tại được?
[Vậy ngươi nói xem vì sao hắn phải dịu dàng an ủi ta, vì để ta không khóc, cái gì cũng nguyện ý làm. Không phải yêu ta thì là cái gì?]
Hệ thống thấy Giang Đường Đường không tin, còn nhanh chóng điều ra một tổ số liệu, lấy thực tế ra nói chuyện: [Thấy chưa, điểm ấn tượng là âm, giá trị động tâm cũng là 0.]
Lục Thời Yến cứ như vậy nhìn biến hóa trên mặt Giang Đường Đường, từ ngơ ngác biến thành kinh hỉ, tiếp theo là phẫn nộ, sau đó lại nhanh chóng biến thành uể oải và lên án...
Hắn không rõ một câu nói đơn giản của mình, vì sao có thể làm cho tâm tình của nàng dao động lớn như vậy.
Nhìn màn hình xuất hiện từ hư không, Giang Đường Đường quả thực cạn sa mạc lời.
Mặt nàng đầy vẻ lên án nhìn Lục Thời Yến, trong lòng vô cùng tức giận bất bình, cho dù nàng làm bộ làm tịch, nhưng tại sao ấn tượng của hắn với nàng lại là âm chứ?
Nàng một mặt dùng ánh mắt đầy ủy khuất nhìn Lục Thời Yến, một mặt cãi cọ với hệ thống, [Vậy ta có thể kích hoạt phần thưởng không?]
Hệ thống xoạt một cái lại điều ra hai biểu đồ, [Đây là nhiệm vụ trước mắt của ngươi, nếu như có thể làm cho ấn tượng của nam chính đối với ngươi từ âm biến thành dương, sẽ có cơ hội kích hoạt khen thưởng.]
Giang Đường Đường cảm thấy để cho một nam nhân có ấn tượng từ âm biến thành dương với nàng, so với lên trời còn khó hơn, nếu chỉ dựa vào nam nhân này, nàng phỏng chừng phải ở trong quyển văn chạy nạn chết tiệt này chết đói chết khát.
[Không phải nói giá trị nhân thiết cũng có thể kích phát khen thưởng sao? Biểu hiện của ta còn chưa đủ?]
Hệ thống nói: [Nhưng ngươi lúc trước quá mức thánh mẫu làm ảnh hưởng duyên qua đường với độc giả, cho nên giá trị nhân thiết có thể kích phát khen thưởng đã tăng cao, trước mắt ngươi phải nâng cao 10 điểm mới có thể nhận thưởng.]
Giang Đường Đường tức giận, [Ta hoài nghi những quy tắc này đều là ngươi thuận miệng bịa đặt hòng tra tấn ta, quy tắc tại sao còn có thể tùy ý thay đổi?]
Hệ thống vô tội giải thích: [Lúc trước ta đã nhắc nhở ngươi, mong kí chủ không nên cố tình gây sự.]
Giang Đường Đường tìm hệ thống đòi phần thưởng thất bại, quay đầu khóc lóc đi thăm dò Lục Thời Yến, "Thời tiết nóng quá, người ta nóng đến khó chịu, hu hu hu... Phu quân có thể làm cho trời mát mẻ hơn được không?"
Là thần tiên Cửu Trọng Thiên, hô phong hoán vũ hẳn là thao tác cơ bản đi! Giang Đường Đường hết sức chờ mong nhìn Lục Thời Yến.
Ánh mắt của nàng khiến Lục Thời Yến giật mình, trong nháy mắt, hắn hoài nghi chân thân của mình đã bị nữ tử trước mặt nhìn thấu.
Nhưng nhìn đối phương quả thật chỉ là người bình thường, căn bản không có khả năng nhìn thấu thần hồn của hắn, hắn lộ ra cười khổ, "Nương tử xin đừng làm khó dễ ta, ta làm sao có năng lực như vậy.”
Giang Đường Đường không biết hắn muốn che giấu thân phận hay là thật sự không được, nàng lại đưa ra yêu cầu thứ hai, "Vậy sau này chàng có thể cưng chiều ta, yêu ta, trong lòng chỉ có ta, chuyện gì cũng nghe theo ta, cái gì cũng nghĩ đến ta trước có được không?”