Tới gần giữa trưa, Lục Vân bỏ tiểu long bao vào nồi, tổng cộng có 193 cái. Sau khi nồi nóng lên nàng cầm bình bột bình tinh đã được điều chế sẵn tưới vào trong nồi, vừa tưới vào thì không ngừng nghe thấy tiếng tư tư phát ra từ bên trong. Cầm vá tách mấy cái tiểu long bao dính vào nhau rồi đảo nhẹ, sau đó Lục Vân đậy nắp nồi, chờ một lát rồi tưới thêm ít dầu là hoàn thành rồi.
Hàn đại thẩm rửa xong nguyên liệu, xoa xoa tay: "Chúng ta tung ra món mới, có cần phát tờ tuyên truyền không?"
Lục Vân: "Không cần, mỗi ngày tiệm chúng ta có rất nhiều khách quen lui tới, hương vị tiểu long bao lại rất thơm, bọn họ đến ăn mì thì có thể thuận tiện ăn thêm mấy cái."
Dù vị trí quán Lục Vân nằm ở nơi hẻo lánh, buổi trưa cũng sẽ có vài người đi ngang qua.
Lục tục có người nghe mùi hương lại đây, cũng có vài vị khách quen.
"Thơm quá, đây là cái gì?"
"Hình như là tiểu long bao mấy ngày trước lão bản nói."
"Lão bản, tiểu long bao bao nhiêu tiền một cái vậy?"
"Tiểu long bao ba văn một cái."
Một phần mì nước trong thêm một phần củ cải chua cay đã hết bảy văn tiền, một ít thực khách tới đây chỉ thích ăn hai thứ này, bảy văn tiền cũng không đắt nhưng nếu muốn ăn thêm tiểu long bao, thì đã hơn mười văn .
Lục Vân mở nắp nồi tiểu long bao, hương khí đập vào mặt, hương vị phiêu đãng nhạt nhòa bắt đầu nồng đượm lên.
Lục Vân cầm dầu rót một chút xíu vào nồi, lại là một mùi hương thơm phức khác làm cho người ta nhịn không được nuốt nước miếng.
Trong khoảng thời gian ngắn, thanh âm gọi món tiểu long bao nối liền không dứt.
Thơm, tiểu long bao thật sự quá thơm!
Lục Vân thật cẩn thận múc tiểu long bao từ trong nồi ra, đáy bánh khô vàng giòn dai, mặt trên bột mì xòe cánh xõa tung. Hàn thẩm bưng khay đứng đợi một bên, đợi đến lúc Lục Vân múc ra hai hoặc ba phần tiểu long bao liền bưng đến cho khách.
Chu Sài tan học đi từ từ từ học đường đi tìm biểu ca của mình là Chu Duy, không dễ dàng gì mới khuyên được biểu ca Chu Duy ra ngoài.
Mấy ngày này Chu Duy chạy đến rất nhiều tửu lâu trên trấn, nhưng vẫn ăn không được mấy món loáng thoáng dầu mỡ, hắn nhìn thấy mấy món dầu mỡ đã muốn ói. Đơn thuần bẩm sinh thích ăn thanh đạm coi như xong, hắn đây là bởi vì khi bé bị ,ngồi chung bàn ăn cơm với hắn thật sự rất lắm chuyện.
Chu Sài: "Đây chính là cái quán mì làm ra món củ cải chua cay bữa huynh ăn, nếu thật sự huynh không ăn được tiểu long bao thì ăn củ cải chua cay cùng chén mì nước trong cũng được, huynh mau nhìn mình đi, mấy ngày nay đã gầy đi mấy vòng rồi ."
Còn cách quán mì Lục Vân mấy mét mà Chu Sài đã ngửi thấy mùi thơm phức của tiểu long bao, lập tức bước chân bước nhanh hơn.
Chu Sài lớn tiếng nói: "Lão bản, ta muốn hai phần tiểu long bao, lại thêm hai phần củ cải chua cay, hai phần mì nước trong!"
Nghe thấy tiếng Chu Sài, Lục Vân nhìn sang.
Chu Sài cười nói: "Đây là biểu ca ta, Chu Duy."
Chu Duy bởi vì mình ngửi thấy mùi tiểu long bao không chỉ không muốn nôn, còn hơi muốn ăn, thần sắc kinh ngạc.
Lục Vân bán theo từng cái , ba văn tiền một cái, dù sao không phải ai cũng muốn ăn nguyên một phần tiểu long bao, mọi người ăn không hết. Nhưng hệ thống nói để biểu ca Chu Sài ăn hết nguyên một phần tiểu long bao nhưng không có nói là bao nhiêu cái, Lục Vân cũng có chút sầu ; trước đó Lục Vân còn chưa nghĩ tới chuyện này đâu.
【Hệ thống ấm áp nhắc nhở: Một phần là mười tiểu long bao. 】
Mười tiểu long bao, một đại nam nhân ăn nguyên một phần không có vấn đề gì, nhất là Chu Duy, hắn nếu như có thể ăn được tiểu long bao ở quán nàng, chắc sẽ kích động ăn nguyên một phần ha?
Lục Vân nói: "Nguyên một phần tiểu long bao có mười cái, 27 văn tiền."
Lục Vân bán một phần tiểu long bao rẻ hơn một chút cho với mua riêng lẻ.
Lục Vân múc ra hai phần tiểu long bao, để cho Hàn thẩm bưng đến bàn Chu Sài trước.
Chu Sài: "Cái quán mì này làm cái gì đều đặc biệt ngon, lão bản cũng không tồi. Mấy ngày hôm trước bởi vì chuyện củ cải chua cay nên đệ kể cho lão bản về huynh và Trần cô nương, lão bản liền nói lúc nàng bán tiểu long bao thì dắt huynh đến đây ăn. Huynh không cần miễn cưỡng, đệ biết huynh ăn không vô."
Chu Sài thấy Chu Duy còn đang nhìn chằm chằm tiểu long bao, hắn mở quạt phẩy phẩy tiểu long bao để mùi hương chui vào mũi Chu Duy: "Biểu ca, huynh có muốn nôn không?"
Chu Duy ngay dưới ánh mắt của Chu Sài gắp một cái tiểu long bao.
Mấy ngày nay Chu Duy thử ăn rất nhiều món, mỗi một lần đều là lấy hết dũng khí cắn một miếng, lần này cũng không ngoại lệ. Nhưng Chu Sài cảm thấy lần này hắn không ghét mùi hương này, có lẽ có thể nuốt trôi thôi.
Cắn một ngụm, cảm giác mềm dai xốp giòn tràn ngập khắp cả người, lan lên đến óc, ngay khi cắn một miếng tiểu long bao, nước canh bùng nổ tràn ra gây nên một sự chấn động vị giác, Chu Duy nhanh chóng ăn hết luôn cả một phần tiểu long bao, còn kích động đến nỗi đỏ cả mắt, sau đó hắn ăn luôn phần thứ hai.
Chu Sài đã trợn mắt hốc mồm.
Chu Sài: "Biểu, biểu ca?"
Chu Duy không chỉ không có cảm thấy tiểu long bao khó ăn mà thậm chí còn cảm thấy cái món này, ăn ngon đến nỗi khiến hắn muốn ăn nhiều thêm mấy cái.
Chu Duy: "Ăn ngon, thật sự ăn quá ngon, không có bất kỳ cảm giác dầu mỡ nào, chỉ có hương vị ngon, ngay cả lớp vỏ bánh cũng thơm ngọt ."
Chu Sài đã nhớ không rõ mình đã nói bao nhiêu lần, biểu ca hắn không có khả năng ăn tiểu long bao ở quán mì Lục Vân .
Nguyên một phần tiểu long bao Chu Duy ăn hết thì không tính, còn ăn luôn phần của Chu Sài.
Chu Sài cũng cảm thấy ăn ngon, thật sự ăn quá ngon , hắn nói: "Lão bản, lại thêm hai phần tiểu long bao."
Lục Vân: "Đã bán hết rồi ."
Chu Sài đối mắt với Chu Duy, Chu Sài nuốt nước miếng đẩy phần của mình cho Chu Duy, Chu Duy đã ăn đồ thanh đạm rất lâu rồi, hiện tại thật vất vả mới có thể ăn cơm bình thường, nên hắn đành nhường cho Chu Duy ăn, mình thì ngày mai lại đến ăn.
Chu Duy cầm phần tiểu long bao này nhờ Lục Vân hỗ trợ đóng gói lại, hắn sốt ruột nhìn Lục Vân dùng giấy dầu bọc phần bánh lại, nhanh chóng xách túi đứng lên nói cảm ơn với Lục Vân, liền xông ra ngoài.
Lục Vân nghĩ, chắc hắn chạy đi tìm Trần cô nương đó.
Một bên chỉ có thể giống như trước cùng ăn mì nước trong, Chu Sai chua chua nói: "Nhất định là cầm tiểu long bao đi tìm Trần cô nương , ta cũng chỉ có thể lần sau lại đến ăn thôi."
Chu Sài còn có chút vui mừng, mừng vì biểu ca của mình rốt cuộc có thể đi tìm Trần cô nương , hắn nghĩ, nếu hôn sự của biểu ca và Trần cô nương thành. Lúc bọn họ thành thân nhất định muốn mời Lục Vân đi uống rượu mừng mới đúng.
Lúc Lục Vân mở ra giao diện hệ thống liền nghe được thanh âm hệ thống.
【Chúc mừng ký chủ thành công hoàn thành nhiệm vụ: Làm biểu ca Chu Sài ăn hết một phần tiểu long bao! 】
【Chúc mừng ký chủ đạt được một ngàn điểm kinh nghiệm. 】
【Hệ thống ấm áp nhắc nhở, điểm kinh nghiệm có thể dùng để trao đổi vật phẩm ở cửa hàng hệ thống.. 】
Rốt cuộc hoàn thành nhiệm vụ .
Nhưng một ngàn điểm kinh nghiệm còn chưa đủ để mua thùng tắm, Lục Vân nghĩ mình có nên mua đồ dùng vệ sinh cá nhân như sửa rửa mặt trước không, còn điểm kinh nghiệm dư lại có thể để dành mua thùng tắm.
【Ưu đãi ưu đãi độc quyền, cửa hàng hệ thống có ưu đãi đây! 】
【Thùng tắm giảm giá sốc, không cần 3999, không cần 2999, cũng không cần 1999, chỉ cần 999! Mua thùng tắm, tặng kèm kỹ năng hoành thánh tôm tươi! 】
Mua mua mua, cái ưu đãi cao này mà không mua thì khi nào mua hả!
Lục Vân trực tiếp mua luôn thùng tắm, cộng một chút điểm kinh nghiệm nhiệm vụ lần trước còn dư lại và dư lại của lần này, Lục Vân có hai điểm kinh nghiệm.
【Hệ thống ấm áp nhắc nhở: Thùng tắm mua thành công, thùng tắm đang nằm trong không gian trữ vật. 】
【Hệ thống nhắc nhở: Kỹ năng hoành thánh tôm tươi tặng thành công. 】
【Tuyên bố nhiệm vụ: Bởi vì ký chủ quá gầy yếu, phúc lợi nhiệm vụ chính là béo lên năm cân, nhiệm vụ khen thưởng 3000 điểm kinh nghiệm! (có thể lựa chọn chấp nhận hoặc không chấp nhận, nhưng hệ thống cho rằng ký chủ cần bồi bổ thân thể) 】
【Tuyên bố nhiệm vụ: Tiệm mì Lục Ký kinh doanh đạt tới hai lượng bạc trong một ngày, nhiệm vụ khen thưởng 1000 điểm kinh nghiệm! 】
Hệ thống tuyên bố phúc lợi nhiệm vụ lần này,Lục Vân quả thực rất hài lòng. Cho dù hệ thống không nói, Lục Vân cũng định ăn nhiều một chút để chính mình không quá mức gầy yếu nữa , nàng bây giờ nếu mượt mà một chút xíu, khẳng định còn đẹp mắt hơn so với bây giờ, khí sắc cũng sẽ tốt hơn rất nhiều.
Chỉ là cái nhiệm vụ một ngày phải kiếm được hai lượng bạc này, Lục Vân cảm thấy nếu dựa theo hình thức kinh doanh hiện tại thì không thể nào đạt được.
Lục Vân hôm nay bởi vì ngày đầu bán tiểu long bao nên kinh doanh kiếm lời nhiều, nhưng vấn đề là, bởi vì phải ăn tiểu long bao nên có rất nhiều người chỉ chọn ăn một chén mì nước trong, Lục Vân còn phát hiện có số người không ăn củ cải chua cay nữa. Cho nên toàn bộ tiền kiếm được cộng lại thì cũng chỉ hơn một lượng, trừ phí tổn và phí nhân công thì Lục Vân chỉ lời được khoảng ba bốn trăm văn, dù sao giá vốn tiểu long bao cũng cao.
Một ngày lời 200 văn, chỉ có thể tăng lượng thực khách đến tiệm mì nhiều hơn, nàng phải tung ra thêm vài món đơn giản nữa .
Lúc quán mì đóng cửa, Lục Vân không trực tiếp quay về thôn Liễu Thụ mà nàng ở lại gói một ít tiểu long bao với Hàn thẩm. Mấy cái tiểu long bao này là muốn mang về ăn với Lục gia , Lục Vân còn cho Hàn thẩm một ít.
Lục Vân đi một chuyến đến ngân khố tư nhân rồi xách theo tiểu long bao đến chỗ ước định trức đó với Lục lão tam, là một con phố cách không xa học đường của huynh ấy. Nhưng Lục Vân không có vào quầy hàng Lục lão tam nói ngồi ăn, nàng đứng trước quầy hàng châu hoa xem trâm cài.
Lục Vân nhìn thấy mấy cái trâm cài xinh đẹp, sau đó ánh mắt lại rơi vào một cây trâm bên cạnh châu hoa(*).
(*) Châu hoa: Hoa cài trên đầu thời xưa, giống như mấy bông trên dâud cách cách, cung phi xưa.
Lão bản của quầy là một phụ nhân trẻ tuổi: "Cô nương, cây trâm này là nhập từ tỉnh thành về đó, mua một cái đi, ta bán rẻ cho cô nương."
Lục Vân lắc lắc đầu: "Lần sau đi."
Tạm thời Lục Vân không thể mua cây trâm này, nghe nhập từ tỉnh thành tới đây, chắc chắn giá của nó rất đắt. Lục Vân không biết mua cây trâm này muốn mặc cả như thế nào, cũng không biết giá vốn cách cách giá bán là bao nhiêu.
Lục lão tam lại đây: "A Vân!"
Lục Vân cười: "Tam ca, vừa lúc, muội và huynh cùng nhau trở về đi. Chúng ta mua thêm một túi bột mì, trở về muội làm cho huynh bánh bao bột mì."
Lục lão tam sửng sốt một chút: "Bánh bao bột mì?"
Lục Vân gật đầu: "Đúng vậy, bánh bao bột mì, còn có thịt kho tàu, muội làm thịt kho tàu ăn ngon lắm, chúng ta trở về ăn bánh bao bột mì phối với thịt kho tàu, muội còn mang tiểu long bao từ trên quán về."
Lục lão tam còn có chút mờ mịt: "Chúng ta buổi tối ăn bánh bao bột mì và thịt kho tàu, tiểu long bao?"
Lục Vân: "Muội như thế nào quên mất, bánh bao là để buổi sáng ăn, tiểu long bao ăn vào buổi tối, muội quay về làm thêm một nồi canh nữa."
Đứng trong gió, Lục lão tam có hơi mơ màng không rõ.
Hắn mới bao nhiêu ngày không trở về, vì sao trong nhà bọn họ không còn ăn tối với trứng chiên và rau muối nữa ?..