Chương 7: Nữ chính xuất hiện

Diệp Khanh Oản nhìn biểu cảm trinh tiết ngọc nữ của hắn ta, thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Nhìn mà xem đây mới là vai nam chính, lạnh lùng kiêu ngạo, anh tuấn, có chứng ghét phụ nữ, ngoại trừ nữ chính ra thì dị ứng với bất cứ người phụ nữ nào.

Phải là trạng thái như vậy, nên duy trì.

Diệp Khanh Oản cổ vũ hắn ta trong lòng.

“Mộ Vân ca ca, Oản Nhi thật lòng thích huynh, cầu xin huynh…”

Sau khi nói xong bắt đầu cởϊ áσ ngoài, vừa cởi còn vừa nói thầm, sao nữ chính còn chưa tới?

Y phục của ta đã cởi, lại không tới ta không có cách nào xong việc mà?

Ngay khi cô đang đau khổ suy nghĩ, một tiếng chuông bạc thanh thúy truyền từ bên ngoài đến.

“Vương gia, có phải tiểu nữ tử tới muộn hay không?”

Một nữ tử mặc y phục giản dị vén rèm đi đến, giản dị còn không bằng nữ sử nhị đẳng của tướng phủ, nhưng khó che đi mỹ mạo của nàng ta, trên mặt là nhút nhát, giống y như con mèo nhỏ bị vứt bỏ vừa nhìn là thương.

Diệp Khanh Oản nhìn nàng ta, nhất thời giống như thấy được Quan Thế Âm Bồ Tát, vui sướиɠ đến mức suýt nữa khóc ra.

Nữ chính, cuối cùng ngươi cũng tới, lại không tới y phục của ta đều bị cởi sạch không còn.

Nhưng mặt ngoài vẫn giả vờ như chuyện tốt bị phá hỏng, thẹn quá hóa giận nói.

“Ngươi là ai, vì sao lên xe ngựa của Mộ Vân ca ca ta?”

“Tam tiểu thư Hạ gia Hạ Tuyết Kiến, vương phi tương lai của bổn vương.”

Vương phi?

Bởi vì rèm xe ngựa được vén lên, cho nên mọi người thấy rõ cảnh tượng bên trong.

Một người hai người đưa mắt nhìn nhau, nhao nhao nghiêng đầu nhìn về phía tướng gia mới hạ triều.

Thậm chí ngay cả mấy người đi theo tướng gia cũng không nhịn được lén lùi về sau hai bước, kéo giãn khoảng cách với tướng gia.

Diệp Khanh Oản là nữ nhi duy nhất của tướng gia, mọi người biết tướng gia có ý gả nữ nhi cho cửu vương gia, hiện giờ cửu vương gia làm như thế, không phải là khiến tướng gia mất mặt sao?

Chỉ có Liễu Thịnh lấy một nắm hạt đậu trong túi ra, nếu có chút rượu thì quá tốt.

Xuất hiện thêm một cửu vương phi ư?

Cửu vương gia đây là tuyên bố muốn đối nghịch với tướng gia, một vương gia không quyền không thế khiến tể tướng mất mặt trước mặt mọi người sao?

Thú vị.

Quả nhiên khóe miệng tướng gia giật giật, ba phần buồn cười, ba phần lạnh lùng, bốn phần châm chọc nhìn Nam Cung Mộ Vân, âm lượng cất cao.

“Cửu vương gia, khí phách quá.”

Nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống đến 0 độ, thập gia sợ tới mức gương mặt trắng bệch, cuống quýt tạ lỗi.

“Tướng gia, Diệp tiểu thư, đừng quá tức giận, trong chuyện này có hiểu lầm gì đó.”

Diệp Khanh Oản ấm ức nhìn về phía phụ thân cô, y phục không chỉnh tề, tóc tai bù xù khóc rống:

“Phụ thân, ngài hãy phân xử giúp nữ nhi.”

Tướng gia đau lòng nhìn nữ nhi bảo bối của mình, nhanh chóng đi qua trấn an cô:

“Oản Nhi đừng sợ, phụ thân làm chủ cho con, con đi xuống trước.”

Diệp Khanh Oản: …