Chương 3: Nhìn lén tiếng lòng

Chương 3: Nhìn lén tiếng lòng

Năm chữ to chói lọi, tất cả chữ đều to cỡ thùng, còn thêm nền đỏ vì sợ người ta không nhìn thấy.

Thái phó nhìn chằm chằm mấy chữ đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung, lông mày nhíu lại.

Chủ động hiến thân bị đá sao?

Cửu vương gia đẹp trai?

Tất cả đã không quan trọng, quan trọng là…

Bản quan khô khan còn xấu xa sao?

Liễu Thịnh cúi đầu nhìn bản Luận Ngữ trong tay mình, có chút xấu hổ tiến lùi không được!

Đúng lúc này, chữ hiện lên lần nữa.

[Nói xem rốt cuộc hắn có cơ bụng tám múi hay không? Tôi đánh cược mì cay, hắn chắc chắn có, dù sao nghe nói võ công của hắn không tệ, sau này khi hắn thay quần áo tôi nhất định phải nhìn một chút.]

Tay Liễu Thịnh lập tức che bụng mình theo phản xạ có điều kiện, trong lúc này khó có thể tiếp nhận.

Làm càn.

Vậy mà dám ngang nhiên tham luyến cơ thể của bản quan?

Nhưng mà rốt cuộc những lời này là gì đây?

Chẳng lẽ có người cố ý đùa giỡn bản quan?



“Đinh, đăng ký thành công, khen thưởng 2 điểm kỹ năng, 2 điểm giá trị mỹ mạo, 100 lượng hoàng kim.”

Đổi điểm kỹ năng: Bí tịch võ công, tâm pháp nội công, khinh công, thuật hạ độc, thuật dịch dung, nhϊếp tâm thuật Ba Tư (cần 2 điểm kỹ năng).

Đổi giá trị xinh đẹp: Ngũ quan (chia nhỏ), 3 vòng (chia nhỏ), chiều cao, cân nặng, khí chất (cần 2 điểm giá trị mỹ mạo).

Một trăm lượng hoàng kim.

Đôi mắt của Diệp Khanh Oản tỏa sáng, tới rất đúng lúc, cô sớm đã muốn đến Di Hồng Lâu dạo một vòng, đáng tiếc không có tiền.

Tuy cô là đích nữ của tể tướng, nhưng là nữ quyến chỉ có hai nguồn tiền.

Một là phụ thân hay là người có địa vị hơn cô ban thưởng.

Một nguồn khác là bạc mỗi tháng phủ tể tướng phát, mười lượng bạc trắng.

Tuy cũng không ít, là tiêu dùng một năm của người bình thường, nhưng không thắng nổi cô tiêu pha nhiều.

Lần nào cũng thu không đủ chi.

Rất đúng lúc.

Nhưng mà đổi…

Diệp Khanh Oản nghĩ một lát, đổi nội công: Kim Chung Tráo, sau này bị đá còn dùng được.

Giá trị mỹ mạo mà nói, thêm vào ngũ quan đi, cho dù là nữ phụ ác độc, cô cũng muốn làm nữ phụ ác độc xinh đẹp nhất.

Chuẩn bị mọi thứ xong, cô chỉ cần dựa theo tình tiết của tiểu thuyết, hẳn là không có vấn đề gì lớn.

Cô đang nghĩ ngợi thái phó mặc đồ đen xuất hiện, hắn đến hắn đến rồi, hắn cầm Luận Ngữ của hắn…

Không phải Luận Ngữ sao?

Vậy mà là… Tây Sương Ký?

Thư phục hoàng gia giảng Tây Sương Ký?

Diệp Khanh Oản sửng sốt một lát, hôm nay đầu lão thái phó bị nước vào à?

Ngẩng đầu lên nhìn qua, thái phó cũng đang nhìn cô, bốn mắt nhìn nhau, Diệp Khanh Oản không biết sao trái tim đột nhiên đập nhanh hơn.