Tô Mộc lúc này trong lòng đang nghĩ lại xem hôm nay cô bước chân nào ra đường mà sao xui xẻo đến vậy.
“ Cô giáo Tô!”
“ Hả?”
“ Cô không sao chứ?”
“ Không sao, không ngờ lại gặp em ở đây nên cô hơi bất ngờ”.
“ Em cũng thấy vậy”.
Hàn Thiệu cười nói, đúng vậy, người đàn ông đó là Hàn Thiệu, do lúc nãy cô quay lưng lại và không chú ý đến nên không biết người đến là Hàn Thiệu, bây giờ Tô Mộc chỉ muốn biến mất thôi, ai mà biết sẽ gặp lại nam chính ở đây cơ chứ.
“ Đúng rồi, sao em laị ở đây?”
“ Em có công chuyện nên đi qua đây không ngờ lại có thể gặp cô ở đây. Còn cô thì sao?”
“ Cô cũng có việc ở đây”.
“ Ở đây đông người không tiện nói chuyện, em mời cô đi uống cà phê nhé?”
“ Cậu Hàn, còn cuộc họp?”
Bây giờ Tô Mộc mới để ý có một người đàn ông đi bên cạnh Hàn Thiệu, thấy cô nhìn sang người đàn ông gật đầu coi như chào hỏi, cô cũng gật đầu chào lại.
Hàn Thiệu quay sang nói với người đàn ông: “ Hoãn cuộc họp lại giúp tôi”.
“ Không cần đâu, cô bây giờ cũng có việc bận cho nên không thể đi uống cà phê với em được. Em có việc bận thì cứ làm đi”.
Đùa gì vậy? Mãi mới thoát được cặp song sinh ma quỷ này, bây giờ đi theo, ai biết sẽ có hiệu ứng cánh bướm gì xảy ra, dù sao thân phận thân thể này cũng là nữ chính mà nam nữ chính đi cùng nhau chắc chắn sẽ có chuyện không hay xảy ra.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
“ Xin hỏi, ngài có phải ngài Hàn không?”- Mai Lê người bị bỏ quên nãy giờ lên tiếng.
“Đúng vậy. Cô là ai?” - Bị cắt ngang cuộc nói chuyện Hàn Thiệu có chút không vui.
“ Tôi là Mai Lê, rất vui được...”
“ Tôi không biết cô là ai nhưng cô không biết việc cắt ngang cuộc nói chuyện của người khác là rất không lễ phép sao?”
Mai Lê nghẹn, đã bao giờ cô phải mất mặt như thế bao giờ. Bên cạnh Tô Mộc nghe vậy thầm châm chọc Hàn Thiệu trong lòng ‘ không biết ai mới là người cắt ngang’.
Hàn Thiệu mới mặc kệ Mai Lê có mất mặt hay không, bây giờ cậu mới để ý xung quanh có nhiều người đang ghé mắt nhìn bọn họ. Đúng lúc này, có người gọi Tô Mộc: “ Tô tiểu thư!”
Tô Mộc nhìn thì thấy đó là một cô gái tầm 25 tuổi, mặc bộ đồ công sở, trên mặt đeo một chiếc kính. Tô Mộc không biết cô gái này: “ Xin hỏi, cô là...”
Cô gái đi đến nói: “ Tôi là Khả Huyền, trợ ký của đạo diễn Châu. Đạo diễn Châu được lễ tân dưới tầng một báo Tô tiểu thư đã lên nhưng thấy lâu rồi mà chưa thấy đến nên bảo tôi ra đón cô.”
Nghe vậy, Tô Mộc có chút xấu hổ, việc để một đạo diễn nổi tiếng chờ đợi thật không chuyên nghiệp: “ Ngại quá, có chút chuyện xảy ra cho nên trì hoãn một chút”.
“ Không biết việc của Tô tiểu thư giải quyết xong chưa? Nếu có gì cần giúp đỡ cô có thể bảo tôi”.
“ Cũng không có gì, chỉ là một chút hiểu nhầm mà thôi”.
“ Vậy chúng ta đi vào trong thôi”.
“ Được, cô đợi chút, tôi chào tạm biệt bạn tôi đã”.
Nói rồi, Tô Mộc quay sang nói chuyện với Hàn Thiệu: “ Bây giờ cô bận rồi, để lần khác có dịp chúng ta nói chuyện sau nhé. Tạm biệt!”
Không đợi Hàn Thiệu trả lời, Tô Mộc đi đến bên cạnh Khả Huyền cùng vào bên trong.
Hàn Thiệu nhìn bóng lưng Tô Mộc khuất sau cánh cửa với vẻ mặt trầm tư rồi cậu quay sang nói với người đàn ông bên cạnh: “ Điều tra về cô ấy giúp tôi”.
Sau đó Hàn Thiệu và người đàn ông quay lưng bước đi.
Thấy Hàn Thiệu đi khuất, mọi người xung quanh lại bắt đầu xôn xao.
“ Cậu thanh niên đó là ai?”
“ Mai Lê vừa gọi là ‘ ngài Hàn’ có phải người mà tôi nghĩ không?”
“ Ai biết người cô nghĩ là ai”.
“ Cô gái đó là ai?”
“ Cô ta quen với đạo diễn Châu, có phải cô ta là nhà đầu tư?”
“ Cô ngốc à? Nhà đầu tư ai lại đi chen với chúng ta”.
“ Vậy cô ta cũng là diễn viên sao? Nhưng tôi chưa từng nhìn thấy bao giờ”.
“ không biết cô ta là ai nhưng tóm lại được trợ lý của Châu đạo diễn đón chắc cũng không đơn giản”.
“….”
Còn Mai Lê bên này thì đang rất tức giận. Cô được sinh ra trong một gia đình khá giả, từ nhỏ đã chịu sự sủng ái của gia đình mà lớn lên, năm 18 tuổi cô thi vào trường sân khấu điện ảnh, sau đó bắt đầu bước chân vào giới giải trí. Dưới sự hỗ trợ của gia đình cô đã bắt được một vai diễn quan trọng từ đó bắt đầu xuất hiện trước mắt công chúng, tuy rằng diễn xuất không quá xuất sắc nhưng cũng không tệ thêm vào việc cô luôn biết cách tỏ ra dễ thương nên cũng thu được một lượng fan nhan sắc cho mình.
Tháng trước sau khi biết được Châu đạo diễn chuẩn bị ra phim mới, cô đã vận dụng quan hệ gia đình cũng như các mối quan hệ xung quanh để biết được lịch thử vai nhân vật. Lúc đến nơi, Mai Lê cũng bất ngờ không nghĩ có nhiều người đến vậy. Đang không biết làm sao để gây ấn tượng thì cô nhìn thấy Tô Mộc đang chen lên phía trước, mắt Mai Lê lóe lên.
Sau đó Mai Lê tiến lên kéo tay Tô Mộc lại, cô còn cố ý to giọng để gây chú ý với mọi người xung quanh. Đúng như dự tính của cô, mọi người bắt đầu chú ý và bao xung quanh cô. Mai Lê vui vẻ nhìn vào Tô Mộc nhưng nhìn thấy mặt của Tô Mộc cô lại cảm thấy ghen tỵ, lúc nãy vướng những người xung quanh nên cô không để ý không ngờ cô gái này lại xinh đẹp đến vậy nhưng nghĩ tới chút nữa mình sẽ làm cô ta bẽ mặt thì cô lại thấy hả hê, vừa có thể loại bỏ một đối thủ vừa có được sự chú ý, Mai Lê cảm thấy bội phục với sự thông minh của mình.
Mai Lê cố ý cắt đứt lời giải thích của Tô Mộc, cô còn ra hiệu cho trợ lý của mình giúp đỡ, hóa ra cô gái đeo kính vừa lên tiếng chính là trợ lý của Mai Lê. Nhìn thấy nhân viên đến giải tán đám đông, Mai Lê sao chịu để chuyện này dễ dàng trôi qua như vậy, cô cố ý đi lên phía trên dò hỏi nhân viên, cô nghĩ dù Tô Mộc không bị sao thì cô gây được ấn tượng với nhân viên và Tô Mộc bị xấu mặt cũng tốt. Nghe nhân viên nói Tô Mộc sẽ bị đuổi thì Mai Lê cảm thâý đúng là ông trời cũng đang giúp cô mà. Cô hả hê nhìn Tô Mộc, muốn trách cũng nên trách bản thân cô ta xui xẻo.
Nhưng sau đó mọi chuyện bắt đầu đi lệch quỹ đạo, đầu tiên là cậu chủ nhà họ Hàn đến nói chuyện sau đó lại là trợ lý của Châu Lâm. Sau tất cả những gì người được chú ý lại là cô gái kia, Mai Lê không cam tâm, cô bấu mạnh vào tay của trợ lý, trợ lý bên cạnh dù đau nhưng cũng không dám nói gì.