Reng!Reng!Reng…..
Tô Mộc bị tiếng chuông báo thức đánh thức, cô thò tay ra tìm chiếc điện thoại đang đổ chuông, tắt báo thức xong cô lại ngủ tiếp.
5 phút sau
Reng!Reng!Reng!…..
“ Gì vậy!? Hôm qua mình có đặt báo thức đâu...”
Giọng nói vẫn còn ngái ngủ của cô từ trong chăn vang lên.
Reng!Reng!Reng….
“ Thật là!”
Tô Mộc ngồi dậy tắt báo thức, cô vò mái tóc rối của mình nhìn xuống chiếc điện thoại trong tay, trên điện thoại hiện 6:30 am. Tô Mộc mắt nhắm mắt mở xuống giường đi vào nhà vệ sinh nhưng mà cô lại va vào bức tường, cú va này khiến Tô Mộc tỉnh một chút, cô lẩm bẩm: “ kỳ lạ, rõ ràng nhà vệ sinh hướng này mà...”
Lúc này Tô Mộc mới giật mình nhìn quanh căn phòng, đây là một căn phòng rộng khoảng 30m2 với tôn chủ đạo chính là màu hồng giống như chủ nhân căn phòng này là một cô gái nhỏ vậy nhưng Tô Mộc đã qua cái tuổi mộng mơ đó rồi với cả đây không phải phòng của cô. Vậy rốt cuộc tại sao cô lại thức dậy trong căn phòng này?
Tô Mộc quay lại giường cầm điện thoại lên, cả chiếc điện thoại này cũng không phải của cô. Lúc này Tô Mộc đã hoàn toàn tỉnh giấc, cô đánh giá mọi thứ trong phòng. Từ ngoài cửa đi vào bên phải là nhà vệ sinh, đôí diện có một kệ để giày. Đi vaò trong thì bên trái là chỗ nấu ăn, đối diện chỗ nấu ăn có một cánh cửa dẫn ra ngoài ban công là chỗ phơi đồ và có một chiếc máy giặt. Tô Mộc hiện đang ngồi trên giường, gần đầu giường có một bàn trang điểm, tiếp đó là tủ quần áo và một chiếc kệ treo áo khoác. Trong phòng còn có một chiếc bàn trên đó để rất nhiều sách vở còn có một chiếc máy tính. Tất cả mọi thứ đều xa lạ với Tô Mộc. Rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?
Hít sâu một hơi để bình tĩnh, Tô Mộc nhớ lại chuyện tối hôm qua. Bởi vì hôm qua là thứ bảy cho nên Tô Mộc đã thức rất muộn để cày một quyển tiêủ thuyết…. . Đúng rồi, là tiểu thuyết, vậy chắc chắn là cô đã xuyên không vào cuốn tiểu thuyết đó rồi, chẳng phải trong truyện vẫn hay nói đọc tiểu thuyết ban đêm sẽ bị xuyên vào truyện sao?
Nhưng không biết cô xuyên vào nhân vật nào, nhìn căn phòng này cho thấy chủ nhân của nó cũng không giàu có lắm. Tô Mộc đứng dậy tìm chứng minh thư xem mình xuyên vào ai, thường thì các cô gái sẽ để chứng minh thư trong túi xách của mình, cô đi đến chiếc kệ lâý cái túi treo trên đó mở ra quả nhiên tìm thấy chứng minh thư.
Sau khi lật chiếc thẻ lên thì Tô Mộc thấy trên đó hiện cái tên Tô Thị Lan Mộc. Đây không phải tên nhân vật nữ chính sao? Tô Mộc cảm thấy bản thân thật xui xẻo, có phải mọi người đang nghĩ xuyên vào làm nữ chính thì sao lại xui xẻo đúng không? Đúng vậy, nữ chính của các câu chuyện khác thì được tác giả bug với sủng ái rất nhiều nhưng theo cô thấy thì nữ chính trong câu chuyện này thật sự chịu khổ rất nhiều bởi vì đây là một quyển tiểu thuyết thịt văn mà lại thể loại ngược.
Tô Thị Lan Mộc là một cô gái bình thường, gia cảnh cũng bình thường có mẹ là giáo viên và bố làm công chức, năm nay cô ấy 23 tuổi vừa tốt nghiệp đại học và may mắn được xin vào dạy cho trường Thiên Khung, đây là một ngôi trường tư nhân và ở đây chủ yếu là dạy những con cháu trong các gia tộc lớn nếu không thì phải là những học sinh học cực kỳ giỏi mới xin được học bổng vào trường này vì chi phí ở đây cực kỳ đắt đỏ và đương nhiên lương của các giáo viên ở đây cũng cực kỳ cao.
Chính vì vậy khi Tô Thị Lan Mộc được trúng tuyển vào đây dạy thì cô ấy đã cực kỳ vui mừng nhưng cô ấy lại không biết từ đây cuộc đời của mình bước sang một trang mới.
Sau khi bắt đầu đi dạy vì là giáo viên mới nên nữ chính đã bị chèn ép, cô ấy được giao cho chủ nhiệm lớp 10C6, đây là lớp hội tụ đầy đủ các con ông cháu cha, gia thế cực kỳ khủng và đương nhiên học sinh ở lớp này toàn là ma quỷ, không chịu học hành thì thôi lại còn giở rất nhiều trò trêu chọc giáo viên nhưng không ai dám làm gì đám học sinh này, các giáo viên đều không muốn chủ nhiệm lớp này cả cho nên nó bị đẩy cho nữ chính-một giáo viên mới ra trường với gia cảnh cũng bình thường.
Kể về nữ chính thì Tô Mộc chỉ có hai từ là ‘ yếu đuối’, nữ chính thật sự không hề có chính kiến gì cả, rất dễ bị bắt nạt, ai bảo gì cũng đồng ý không biết hai từ ‘từ chối’ là nói như thế nào, lúc đọc truyện Tô Mộc thật sự không thích cái tính này của nữ chính cho lắm nhưng vì thịt thà của nó chất lượng nên cô đã cố cày hết.
Buổi đầu tiên nữ chính đến lớp đã bị một xô nước đổ vào người khi mở cửa, sau đó lại bị vấp té rồi bị keo ở trên ghế dính vào váy lại còn có sâu trong hộp phấn, mặc dù tính tình nữ chính không ra gì nhưng cô ấy lại cực kỳ quật cường bị đối xử như vậy nhưng vẫn cố ở lại dạy cho đám học sinh đó mặc dù không ai thèm nghe.
Bởi vì bị xô nước đổ vào người nên áo sơ mi của nữ chính dán vào cơ thể để lộ ra áo ngực màu đen bên trong và cảnh này đã bị một trong hai người nam chính là Hàn Thiên nhìn thấy, cuối giờ học trong khi nữ chính đang loay hoay gỡ chiếc váy của mình khỏi keo thì đã bị Hàn Thiên chặn trên ghế và đương nhiên sau đó là một màn đỏ mặt người đọc, may mắn là Hàn Thiên chỉ ăn chút đậu hủ của nữ chính cũng không làm gì quá đáng.
Sau buổi đó, nữ chính đã rất sợ hãi và luôn trốn tránh Hàn Thiên cho nên cậu đã yêu cầu hiệu trưởng sắp xếp cho nữ chính đến nhà cậu làm gia sư dạy kèm.
Không còn cách nào khác nên nữ chính đã đến nhà nam chính dạy học tuy nhiên lần này nữ chính không được may mắn như lần trước. Sau khi vào phòng Hàn Thiên thì nữ chính gặp Hàn Thiệu nhưng cô ấy lại không nhận ra và nhận nhầm là Hàn Thiên, cuối cùng nữ chính đã bị cặp song sinh đó cướp mất lần đầu tiên.
Sau buổi hôm đó nữ chính muốn xin nghỉ việc nhưng không được vì cô ấy đã ký hợp đồng nếu nghỉ việc trước thời gian thì sẽ bị đền một khoảng tiền lớn mà cô ấy không thể chi trả, tất nhiên là một phần do cặp anh em kia giở trò.
Không những vậy nữ chính còn bị bọn họ lấy ảnh chụp khỏa thân cùng video bọn họ đã quay để uy hϊếp cô ấy buộc nữ chính phải tiếp tục quan hệ với họ.
Nữ chính đã rất đau khổ khi ở cùng họ bởi vì trong lúc quan hệ cặp song sinh này luôn tìm mọi cách khiến cô ấy phải cầu xin họ, không những vậy họ còn có tính chiếm hữu rất mạnh chỉ cần nữ chính liếc nhìn một nam sinh khác thì sẽ bị họ trừng trị rất tàn nhẫn ở trên giường khiến cô ấy không thể xuống giường đi ngắm người khác.
Cuối cùng nữ chính đã không chiu đựng được nên đã bỏ trốn và cái kết giồng như các bộ truyện đang nổi tiếng gần đây là sau khi nữ chính bỏ trốn cặp song sinh phát hiện đã yêu nữ chính và bắt đầu tìm mọi cách kiếm bằng được nữ chính, còn nữ chính bên này sau khi chạy trốn thành công thì phát hiện mình mang thai nhưng cô ấy không muốn bỏ con của mình nên quyết định sinh.
Sau nhiêù năm chạy trốn thì bị các nam chính gặp được và lại bắt đầu một quá trình ngược lên ngược xuống cuối cùng là cái kết sống hạnh phúc bên nhau.
Khi đọc truyện thì Tô Mộc cảm thấy phần thịt trong truyện rất hay nhưng bây giờ rơi vào bản thân mình thì cô lại cảm thấy nó là địa ngục.
Tô Mộc giơ tay lên xoa trán, cô quyết định vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo. Nhìn vào trong gương, Tô Mộc không thể không cảm thán bộ dạng nữ chính rất xinh đẹp. Khuôn mặt nhỏ tinh xảo với đôi mắt to tròn ướŧ áŧ, cái mũi nhỏ và khi cười sẽ lộ ra má núm đồng tiền. Làn da của thân thể này rất trắng và mịn cảm giác chỉ cần véo nhẹ là sẽ có vết tím. Dáng người thì khỏi bàn dù sao cũng là nữ chính của thịt văn đương nhiên điện nước phải đầy đủ. Thân thể này cao 1m65,Tô Mộc ước lượng bộ ngực phải tầm cỡ D, từ đồng bằng chuyển sang đồi núi cô có chút không quen, vòng eo nhỏ cùng đôi chân dài thon thả. Nữ chính đúng kiểu mặt học sinh nhưng thân hình lại là phụ huynh.
Từ nhà vệ sinh đi ra, Tô Mộc đi đến giường mở điện thoại lên xem, may mà nữ chính không cài mật khẩu không là cô cũng không biết mở kiểu gì. Bây giờ đã là 7:30, hôm nay chính là buổi cô đi đến nhà Hàn Thiên dạy gia sư, tất nhiên là cô sẽ không dại dột đến đó để đưa dê vào miệng cọp rồi.
Nhưng chỉ tránh được một hôm, cô phải nghĩ ra cách để thoát khỏi tình trạng này. Việc quan trọng đầu tiên là phải xin nghỉ được ở ngôi trường kia, dù sao cô cũng không giống nữ chính học ngành sư phạm nên không thể đi dạy. Sau đó cô sẽ chuyển đến một thành phố khác, chỉ cần không ở gần cặp song sinh kia là được. Nhưng làm thế nào để xin nghỉ lại là một vấn đề nan giải.
‘ Anh không biết bao nhiêu sao trên trời
Anh không biết cuộc đời mai ra sao
………...’|
Chiếc điện thoại trong tay Tô Mộc đổ chuông, cô mở ra xem thì thấy một số điện thoại lạ gọi đến sau khi nhấn nút trả lời thì giọng một người đàn ông trung niên vang lên:“ Chào cô Tô, tôi là quản gia của gia tộc Hàn, cậu Hàn Thiên có nhờ tôi gọi điện cho cô Tô đây hỏi khi nào thì cô Tô đến dạy cho cậu chủ, nếu có gì bất tiện thì cô Tô có thể gửi địa chỉ tôi sẽ cho tài xế đến đón”
“ Cảm ơn ngài quản gia, nhờ ông chuyển lời giúp tôi đến Hàn Thiên là hôm nay cơ thể tôi không khỏe nên để bữa khác tôi qua dạy bù sau”
“ Cô Tô có cần tôi gọi bác sĩ cho không?”
“ Cảm ơn ông, chỉ là cảm mạo bình thường thôi, vậy nếu không còn gì thì tôi cúp máy trước đây.”
Nói xong Tô Mộc vội vàng cúp máy, cô để điện thoại sang một bên.
Haiz!Bây giờ phải làm gì đây, mai đi dạy thể nào cũng gặp cậu ta.
Mấy phút sau
Đúng rồi, cô có thể nhờ người đó giúp.
Tô Mộc vội vàng ngồi dậy đến tủ quần áo lấy đồ chuẩn bị ra ngoài.