Bạn cùng phòng của Giang Nguyệt đều rất lạnh lùng, đêm đầu tiên ở trường quân đội, phòng ngủ yên tĩnh giống y hệt nghĩa địa.
Bạn cùng phòng tóc đỏ vẫn đeo tai nghe chơi game, tóc bạc vẫn luôn ngủ, nhuộm một đầu xanh lục Giang Sâm tựa đầu trên giường đọc sách, khốc ca cắt đầu đinh thì ngồi khoanh chân trên giường chơi game online.
Giang Nguyệt ngủ ở giường số 5 kê giữa phòng, khốc ca nằm giường số 4 dựa gần cửa sổ, mà mĩ diễm Alpha đến muộn nhất lại ở giường số 6.
Ba cái giường kê sát vào nhau, Giang Nguyệt nằm giữa hai nam nhân.
Nàng dựa vào tường rồi thân thể dần dần trượt xuống, giống như con cá mặn mất đi mộng tưởng.
Đúng 11 giờ tất cả các đèn trong trường quân đội bị ngắt, bởi vì giường kê sát nhau nên tất cả mọi người đều tự giác đầu đối đầu, chân đối chân.
Khốc ca thích kê đầu cạnh cửa sổ ngủ cho nên Giang Nguyệt đầu đối đầu ngủ cùng vị lãnh diễm Alpha.
Giang Nguyệt có thính lực vượt xa người thường nên trong bóng tối nàng cũng nghe được rõ ràng tiếng hít thở đều đặn và tiếng tim đập trầm ổn của vị Alpha kia.
Cảm giác này thật kì lạ.
Nàng nằm ngửa trên giường, hai mắt nhìn chằm chằm trần nhà, một lúc lâu sau mí mắt mới dần dần trĩu xuống, bất tri bất giác mà tiến vào mộng đẹp.
Sáng sớm 6 giờ, kí túc xá im ắng, mọi người đều đang ngủ.
Giang Nguyệt mở mắt, ánh mặt trời xuyên thấu qua bức màn màu vàng nhạt tiến vào phòng, mạ lên phòng ngủ một ánh vàng nhu hòa giống y như bức hoạ tĩnh lặng.
Từ lúc xuyên qua tới giờ Giang Nguyệt chưa từng ở trong phòng có cửa sổ, nàng lặng lẽ ngồi dậy, nhìn bức màn thở dài.
Đột nhiên, khốc ca ngủ gần cửa sổ bật dậy, chăn trượt xuống, vòm ngực rắn chắc cùng sáu múi cơ bụng cứ thế đập vào mắt Giang Nguyệt.
........
Truyền truyền truyền.... Thái y ngay cho trẫm!!!!
Giang Nguyệt xấu hổ quay đầu, bạn cùng giường với nàng cũng rời giường, vị này ăn mặc tương đối kín đáo, mặc bộ quần áo ngủ trắng, toàn thân trên dưới chỉ lộ ra cẳng chân thon dài trắng muốt.
Giang Nguyệt mặt nóng như bị bỏng, ngã lăn xuống giường.
Ước chừng tiếng Giang Nguyệt ngã đã đánh thức những người khác, trong lúc nhất thời, tất cả Alpha đều từ trong ổ chăn chui ra.
Trên người họ mặc độc cái qυầи ɭóŧ tứ giác, lộ ra cơ thể cường kiệt mà tuổi trẻ khiến cho bất cứ con hủ nào nhìn thấy cũng phải thét chói tai.
Giang Nguyệt ôm chăn run bần bật.
Này rốt cuộc là kí túc xá hay là động ka ve đây vậy trời?!!!
Này đó Alpha mặc qυầи ɭóŧ tứ giác, bình tĩnh nhảy xuống giường, nghênh ngang mở cửa ra đi vào WC công cộng.
Giang Nguyệt thập phần suy yếu, nàng ngượng ngùng xoắn xít chui vào ổ chăn thay quần áo, sau đó lại ngượng ngùng xoắn xít xuống giường.
Mở ra cửa phòng ngủ nháy mắt, hành lang tràn ngập những cơ thể trần trụi đánh sập tâm linh yếu ớt của Giang Nguyệt.
Nàng chỉ có thể ngắm nhưng không thể chạm vào a!!!
Trong đám Alpha, Giang Nguyệt thấy được rất nhiều nữ Alpha chỉ mặc đúng cái qυầи ɭóŧ tứ giác, đôi bồng đào to mà cứng rắn của các nàng trần trụi bại lộ trong không khí.
Giang Nguyệt suýt không thở được.
Bởi vì nàng mặc quá mức chỉnh tề dẫn tới nàng như kẻ lập dị, các Alpha đi qua nàng đều sẽ tò mò quay đầu lại nhìn.
Có cái Alpha dáng người bốc lửa đứng cạnh nàng, vị Alpha này mặc cái qυầи ɭóŧ tứ giác in hình chó Shiba vàng, cười lộ ra hàm răng trắng muốt như người châu Phi mượn sữa rửa mặt của Giang Nguyệt.
“ Tôi chạy vội đến đây, quên mất mua thứ này, bạn có thể...”
Giang Nguyệt trầm mặc đưa sữa rửa mặt cho hắn, lúc này, lại có một vị vạm vỡ nam Alpha tới chỗ Giang Nguyệt rửa mặt, hắn mặc cái qυầи ɭóŧ sεメy màu lam vải hoa, trên cổ vắt cái khăn lông.
Alpha này lại quên kem đánh răng, liền mở to con mắt cố gắng tỏ ra nhu nhược đáng thương nhìn Giang Nguyệt.
“ Huynh đệ, làm ơn cho tôi xin ít kem đánh răng đi mè!!”
Giang Nguyệt yên lặng đưa kem đánh răng cho hắn.
Nàng dùng kem đánh răng vị đào, kem màu hồng đào trong suốt, bên trong còn có kim tuyến bling bling nhìn siêu siêu có cảm giác thiếu nữ.
Alpha cố tỏ ra íu đuối kia nhìn chằm chằm kem đánh răng của Giang Nguyệt, sau đó tặng cho Giang Nguyệt một cái ánh mắt như thể đang nói: “ Ta hiểu, ta hiểu mà, huynh đệ không phải ngại.”
Lòng Giang Nguyệt run rẩy, yên lặng đánh răng.
Rửa mặt xong trở lại phòng ngủ, bạn cùng phòng vẫn mặc qυầи ɭóŧ đi qua đi lại trong kí túc xá, một chút cũng không có dấu hiệu sẽ mặc quần áo, chỉ có mĩ diễm Alpha nằm giường số 6 là quần áo chỉnh tề ngồi ở trên ghế.
Giường số 3, Giang Sâm mặc cái qυầи ɭóŧ màu lục đậm ngồi trên ghế, gác đôi chân dài lên bàn lộ ra đường nhân ngư xinh đẹp, cơ bắp trên đùi rắn chắc mà lại xinh đẹp, giống như bức tượng David biết đi. Tìm truyện hay tại ( TRUM tгuyen. V n )
Giang Nguyệt nuốt nước bọt cái ực.
Giường số 2 Alpha tóc trắng mặc qυầи ɭóŧ in chữ cái bạc, đang đáp chân lên lan can giường làm động tác duỗi chân.
Hắn quay lưng về phía Giang Nguyệt, lộ ra cơ lưng chìm trong ánh mặt trời rồi chậm rãi giãn cơ bắp.
Giường số 1 tóc đỏ mặc qυầи ɭóŧ màu dung nham, đang ngồi bên cửa sổ tập tạ tay, trên người hắn bao phủ một tầng mồ hôi, như quả trám được phết một tầng dầu bóng, nhìn muốn xịt máu mũi.
Giang Nguyệt vẫn như cũ cảm thấy dáng người của khốc ca không chê vào đâu được, hắn mặc quần tứ giác màu đen, đứng trước bàn sửa soạn lại sách vở.
Giang Nguyệt mặc quần xám cùng áo thun trắng, câu lệ mà ngồi trên ghế xem di động.
Phòng ngủ như cũ thực yên tĩnh, mọi người đều không quan tâm người khác, chuyên chú đắm chìm vào thế giới riêng của mình.
Có lẽ do đều là Alpha nên mọi người rất cao lãnh.
Nếu có thể cứ như này cũng tốt, dù sao Giang Nguyệt cũng có chút trầm cảm, lại không phải loại người thích bắt chuyện với người khác.
Giang Nguyệt ăn mặc chỉnh tề đi hướng nhà ăn.
Phong cách nhà ăn của trường quân đội theo kiểu nghiêm túc, phục vụ phần lớn đều là người máy, sẽ không có hiện tượng tranh đoạt đồ ăn.
Thức ăn trường quân đội thực giản dị, phần lớn đều là thịt.
Giang Nguyệt uống một chén canh lớn, lại ăn một lúc năm cái bánh bao nhỏ.
Ở nhà ăn, nàng lại gặp Tống Dương.
Xui vcl, trường quân đội Liên Bang lớn như vậy, nhà ăn nhiều như vậy, cố tình cả hai chạm mặt nhau.
Giang Nguyệt cô đơn lẻ bóng, nhưng bên Tống Dương có tận ba người lận.
Đánh nhau chắc nàng không thắng được. Phải lèm seo, phải lèm seo đây.
Nhìn thấy Giang Nguyệt hắn kinh ngạc chọn cao lông mày, ánh mắt hơi hơi có chút trốn tránh, cố tính xếp hàng vào chỗ đông người nhất.
Đáy lòng Giang Nguyệt lôi 18 đời tổ tông Tống Dương ra mắng chục lần, nàng buồn bực trở lại kí túc xá, kí túc xá như cũ một mảnh yên tĩnh, bạn cùng phòng vẫn đắm chìm trong thế giới riêng.
Các phòng khác mọi người xưng huynh gọi đệ trò chuyện vui vẻ với nhau, duy độc phòng bọn họ an tĩnh y như cái mồ.
Mọi người đều không thích giao lưu, cho dù người nhìn qua thân thiện ưu nhã nhất là Giang Sâm cũng lộ ra cả người xa cách.
Giang Nguyệt càng không cần nói, nàng còn không muốn nói chuyện nữa là.
Chẳng lẽ cùng mấy cái thẳng nam bàn luận về son môi, bàn băng vệ sinh nào thông thoáng hay qυầи ɭóŧ làm bằng lụa với bằng tơ tằm cái nào thoải mái hơn à?
Thật quá tuyệt vọng mà.
Giang Nguyệt yên lặng ngồi trên ghế đọc sách, quyển này nàng mới mượn được từ thư viện.
Xã hội công nghệ cao nên giấy khá quý hiếm, sách tương đối hiếm thấy lại thưa thớt, chỉ có quý tộc thích xúc cảm của giấy mới sưu tầm được.
Thư viện trường quân đội Liên Bang có rất nhiều sách với thể loại phong phú, Giang Nguyệt lại là người yêu sách, nên khiêng rất nhiều sách từ thư viện về.
Quyển Giang Nguyệt đang đọc tên là < Tóm tắt lịch sử Liên Bang>, dày cộp và nặng trịch, bìa sách màu đen cứng cáp, bên trong ghi lại toàn bộ thời kì phát triển và đổi mới của xã hội.
Chuyện phải kể từ lúc bắt đầu phát minh ra bước nhảy không gian.
Quá dài, không nói.
Tóm lại hiện tại nhân loại chiếm cứ bảy viên tinh cầu, bởi vì con người là loài động vật quần cư cho nên bảy hành tinh liên hợp lại, còn đặt cái tên khá là thú vị---- Thất tinh Liên Bang.
Giang Nguyệt lập tức nghĩ đến bọ rùa bảy chấm.
Ở một ngàn năm trước, nhân loại chỉ có hai giới tính, sau lại chịu ảnh hưởng từ chất phóng xạ, giới tính nhân loại đã xảy ra biến hóa, tiến hóa ra tuyến thể, từ hai loại giới tính biến thành ba loại giới tính.
Phóng xạ độc hại còn làm tinh cầu này xuất hiện biến dị loại đáng sợ.
Dị biến loại hầu hết là thực vật hoặc động vật, một số ít nhân loại cũng do sống trong môi trường đặc thù mà biến thành biến dị loại.
121 trang tiếp theo tất cả đều ghi về cuộc chiến tranh của nhân loại và biến dị loại.
Quá dài, không xem.
Giang Nguyệt phiên trang ào ào, lướt đến chỗ ghi Trùng tộc xâm lấn.
Năm 3019 Trùng tộc xâm lấn, năm 3119 nhân loại bắt sống Trùng tộc nữ vương, chiến tranh kết thúc.
Lúc này thực lực nhân loại mạnh hơn, đối tương lai vẫn còn lạc quan chán.
Sau đó năm 3200, Trùng tộc dựa vào gen hợp dị biến loại, nghênh đón toàn tộc tiến hóa, nhân loại bắt đầu ở vào thế hạ phong.
Trùng tộc là giống loài có sinh mệnh đặc thù, chúng nó có thân thể nhưng lại cộng sinh với Nữ vương, Nữ vương là đại não của Trùng tộc, cũng là trung tâm của cả tộc.
Dù có là sinh mệnh ngoan cường như Trùng tộc, nếu không có Nữ vương thì toàn bộ Trùng tộc giống như con rắn không đầu, cho dù đại não tử vong thân thể vẫn có thể sống, nhưng tất nhiên sống cũng chẳng được bao lâu.
Nhân loại khống chế Nữ vương tương đương với khống chế toàn Trùng tộc, cho nên Trùng tộc vẫn luôn không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ dám thi thoảng phái một đám biến dị quấy rầy Liên Bang, thuận tiện phát tiết lửa giận trong lòng.
Hai bên đều có điểm yếu, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hiện tại là năm 3211, ai cũng không biết ngày nào chiến tranh sẽ bắt đầu.
Cả quyển sách vừa dài dòng vừa nhàm chán.
Gấp lại quyển sách, trong đầu Giang Nguyệt chỉ còn sót lại câu nói cuối cùng --- chúng ta phải cảnh giác trước những tên địch nhân vô hình ngoài kia.