Thân thể dâng lên một trận nguyên thủy xúc động, Giang Nguyệt buồn thực sự, cầm lấy cốc nước trên bàn uống một hơi cạn sạch.
Lúc này ngủ là không được, nhìn thời gian mới sáng sớm 6 giờ, đúng lúc vào nhà ăn mua mì gói.
DNA động!
Giang Nguyệt nhảy xuống giường, lao như điên ra cửa chạy đến nhà ăn, trước máy bán hàng tự động đã có một hàng dài người xếp hàng, các Alpha thân cao thể cường tráng đứng ngáp liên miên.
Ngoài ý muốn, tất cả mọi người ăn mặc khá giống nhau, phóng tầm mắt một mảnh đều ăn mặc áo ba lỗ cùng quần xà lỏn đen hơi tùng.
Đây là Trung tâm cứu trợ phát cho bọn họ đồ ngủ, chất lượng kém cỏi, mặc hai ngày cổ áo liền giãn đến không thể lại giãn.
Giang Nguyệt là tiểu tiên nữ tinh xảo như vậy, sao có thể mặc quần xà lỏn ra cửa, vì thế trước khi ra cửa liền đánh tinh thần mặc kiện quần áo.
Nghĩ lại trước kia, nàng mỗi lần ra ngoài đều chuẩn bị đầy đủ, từ sợi tóc đến móng chân đều phải tinh xảo, còn muốn lựa chọn xem mặc phong cách gì phối với nước hoa cùng trang sức nào.
Nàng cảm thấy chính mình bây giờ lôi thôi hết thuốc chữa, ai biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, A ngoại hữu A đâu, cứ việc nàng chỉ mặc một cái quần hơi bụi bụi cùng áo thun đen nhìn có vẻ hỗn độn, nhưng so với Alpha khác vẫn tốt hơn quá nhiều.
Giang Nguyệt lúc ra cửa còn cảm thấy mình lôi thôi lếch thếch mà xấu hổ, hiện tại vừa thấy, xấu hổ tức khắc không còn sót lại tí gì.
Alpha quả nhiên là đám sinh vật lôi thôi lếch thếch a! Cho dù hiện tại nàng cũng là Alpha thì nàng cũng là Alpha tinh xảo nhất!
Tiểu tiên nữ vĩnh viễn tinh xảo!
Máy bán hàng tự động của nhà ăn chỉ cho mỗi người tối đa 5 gói mì, Giang Nguyệt chọn năm vị khác nhau, lại mua thêm nước khoáng đem về.
Nhà ăn phát túi mua hàng phi thường bé, Giang Nguyệt không thể không cẩn thận mà ôm mì gói đi đường.
Nàng đã cẩn thận như thế, đáng tiếc có cái Alpha chạy như điên đâm sầm vào Giang Nguyệt, Alpha thể trạng đều giống như đầu hùng, Giang Nguyệt tức khắc quăng ngã cái chó ăn cứt, trong lòng ngực mì gói sái đầy đất.
Alpha đâm nàng trông bề ngoài bình bình thường thường, ngũ quan không có gì đặc sắc, xin lỗi lúc sau, hắn liền giúp Giang Nguyệt nhặt mì gói, Giang Nguyệt cũng không nghĩ cùng người so đo, ôm mì gói trở lại kí túc xá chật chội.
Một ngày bình thường cứ thế qua đi, nửa đêm nàng lại bị đói tỉnh.
Cho dù trước khi ngủ nàng ăn hai cái màn thầu lạnh cũng không làm nên trò trống gì, cảm giác đói khát giống như đồng hồ vậy, đúng giờ mà đem nàng đánh thức, nàng mặc xong quần áo, cầm gói mì ăn liền vị thịt bò xả ớt đi ra hành lang xếp hàng lấy nước nóng.
Mì pha hai phút là tốt nhất, nhưng tất cả Alpha chỉ pha một phút.
Giang Nguyệt lúc đầu còn không hiểu, nhưng hiện tại nàng đói đến rút ra kinh nghiệm.
Đồ ăn cứng khiến cho thời gian tiêu hóa chậm một chút, rất là lâu đói.
Ngoài đem mì gói pha cứng một ít ra, Giang Nguyệt còn nắm giữ một ít kĩ năng khác, tỉ như lúc ăn thịt bò không cần nhấm nuốt, tận lực đem thịt bò nuốt xuống bụng, ăn cơm xong phải uống nước, pha loãng vị tanh trong dạ dày, làm tốc độ tiêu hóa đồ ăn biến chậm.
Lúc xếp hàng, Giang Nguyệt lại gặp soái ca nhiệt huyết hôm trước, hắn cầm mì gói cùng Giang Nguyệt chào hỏi, nhìn thoáng qua Giang Nguyệt ăn mặc chỉnh tề, trêu ghẹo nói: “ Ngươi ngủ không cởϊ qυầи áo sao? Này cũng quá lười đi.”
Giang Nguyệt: “.......” Nàng đây là vừa mới mặc quần áo đấy được không!!!!
Hơn nữa tiểu tiên nữ có thể giống các ngươi tháo hán sao!
“ Đi nhờ một chút.”
Một cái nữ Alpha mặc áo ba lỗ bưng mì gói xuyên qua hai người, làn gió nhẹ phất qua áo ba lỗ, cơ thể nữ Alpha lộ không sót thứ gì.
Giang Nguyệt hoảng hốt cũng xấu hổ một chút.
Thói quen và nhận tri về giới tính đã ăn sâu bén rễ vào tâm linh nàng, nhất thời còn chưa thói quen.
Tuy rằng nàng hiện tại cao mét 88, cơ bắp cánh tay phát đạt, tùy tiện một quyền đều có thể đấm chính mình hồi trước chết ngất, nhưng nội tâm nàng vẫn là công chúa nũng nịu a.
Ăn cơm chỉ ăn hai thìa, quần áo trước nay đều mặc chỉnh chỉnh tề tề, bộ quần áo này phải đi với khuyên tai vòng cổ này, còn tốn rất nhiều thời gian tự hỏi hôm nay trang điểm như thế nào, sau đó đứng trước cả nghìn cây son do dự mà chọn lựa, rối rắm thật lâu mới tuyển ra được một màu.
Chuẩn bị xong hết thảy, đi vào đôi giày da cỡ 36 mới mua lộc cộc đi ra ngoài, bắt đầu một ngày tốt đẹp.
Trước kia nàng rất khó tưởng tượng mình có thể ngồi xổm hành lang hút mì gói.
Một phút sau mì gói có thể ăn.
Nhưng Giang Nguyệt đột nhiên muốn đi tiểu, cơn buồn này đến đột nhiên mà vội vàng, nàng đành phải đặt mì gói ở bệ cửa sổ, sải bước chạy vào WC.
Ở chỗ mà Alpha như sói đói thì để gói mì không ai trông là tương đương nguy hiểm.
Ngươi để tờ hai trăm nghìn trên cửa sổ thì để đến tuần sau cũng không ai lấy, nhưng ngươi để ly mì trên cửa sổ, chưa đến một phút sau chỉ còn cái lịt.
Lúc Giang Nguyệt trở về phát hiện ly mì rỗng tuếch, liền nước mì cũng không còn, ly mì sạch đến nỗi nhìn như bị chó liếʍ.
Huyệt Thái Dương Giang Nguyệt nhảy thình thịch.
Ngu người rồi!!!
Còn có thể thế nào, đành phải tự nhận xui xẻo.
Giang Nguyệt lại phải lấy ly mì mới đi xếp hàng lấy nước, ăn uống no đủ xong khóa kỹ cửa nằm ở trên giường ngủ, nàng thay áo ba lỗ cùng quần xà lỏn, chân dài duỗi thẳng, cái chân to đùng size 45 đặt lên lan can giường bắt đầu giãn cơ.
Mới giãn hai lần, lan can giường bị nàng đạp cong.
Ở dưới cái chân size 45 của nàng, lan can kim loại kiên cố phảng phất biến thành lan can cao su mềm mại đàn hồi.
Quên mất.
Giang Nguyệt trầm mặc ba giây, duỗi tay đem lan can giường bẻ thẳng.
Bình thường bằng giờ này, nàng hẳn là đang đắp mặt nạ xem phim, đồng thời tập yoga rèn luyện cơ thể, thuận tiện buôn dưa lê với mấy vị tỷ muội.
Trước khi ngủ lại uống một cốc Collagen, lại bật đèn để bàn với châm hoa oải hương, sau đó mặc chiếc váy ngủ mềm mại bằng ren nằm trên chiếc giường công chúa màu hồng phấn, đắp lên chăn ngỗng mềm mại nhẹ nhàng, mang lên bịt mắt bằng tơ tằm thượng hạng rồi chìm vào giấc ngủ ngon.
Đến nỗi hiện tại.....
Không nói cũng thế, chó nhà tỷ muội còn có cuộc sống sung sướиɠ hơn nàng.
6 giờ sáng, bụng lại sôi lên sùng sục, Giang Nguyệt mặc xong quần áo lập tức lao ra cửa, ngạc nhiên phát hiện ngoài hàng lang đứng đầy Alpha, tất cả mọi người đứng thành hàng dài sát bức tường, biểu tình khẩn trương bất an, không khí thập phần ngưng trọng.
Vị Alpha nhiệt huyết kia bây giờ cũng không cười, Giang Nguyệt đi qua, nhỏ giọng hỏi: “ Làm sao vậy?”
Alpha nhiệt huyết nhỏ giọng nói: “ Đã xảy ra chuyện, đêm qua có cái Alpha bị cảm nhiễm Trùng trứng, nửa người dưới biến thành Trùng, ghê tởm đã chết.”
Giang Nguyệt khó có thể tưởng tượng được hình ảnh đó, nàng cũng không phải là người có sức tưởng tượng phong phú: “ Tại sao lại như vậy? Người làm sao có thể biến thành Trùng?”
Nhiệt huyết Alpha tiến đến bên tai Giang Nguyệt nhỏ giọng nói: “ Hình như là ăn phải đồ vật có chứa Trùng trứng, với cái năng lực sinh sản biếи ŧɦái của Trùng tộc, Alpha bình thường chính là thức ăn của chúng nó, hiện tại tầng chúng ta ở đang bị phong tỏa, ai cũng không thể đi ra ngoài, đang chờ điều tra đâu.”
“ Úc úc úc đúng rồi, ta còn chưa biết tên của ngươi đâu, ta tên Tống Dương, chúng ta làm quen nhá.”
“ Ta tên Giang Nguyệt.”
“ Tên ngươi dễ nhớ thật.”
Giang Nguyệt nói: “ Tên của ngươi cũng khá dễ nhớ.”
Đang nói chuyện thì từ trên tầng đi tới hai nhân viên công tác ăn mặc quần áo bảo hộ màu trắng, họ nhanh chóng thu thập mẫu máu.
Thu thập mẫu máu xong, Giang Nguyệt lại cùng Tống Dương nói chuyện.
Nói đến tương lai, Tống Dương hưng phấn mà hỏi Giang Nguyệt: “ Ngươi có điều kiện tốt như vậy, có muốn đi trường quân đội Liên Bang không?”
Trường quân đội Liên Bang sẽ tuyển một bộ phận học sinh xuất thân bần hàn nhưng năng lực ưu tú đồng thời trao học bổng miễn phí tiền học và tiền kí túc xá, đối với những cô nhi không nhà để về mà nói, đây là cơ hội tốt cho họ.
Trung tâm cứu trợ nhấn mạnh nên ưu tiên đến trường quân đội Liên Bang, Giang Nguyệt ấn tượng sâu với việc này.
Nhưng nàng chưa quyết định, bởi vì sâu bên trong nàng cũng không phải là loại người hiếu chiến, nàng chỉ là một nữ sinh nho nhỏ mà thôi.
Nàng khá là nhát gan, phế vật đến nỗi đi xem phim ma cũng bị doạ cho chết khϊếp, nàng còn rất sợ đau, người hơi tê dần một chút là nước mắt lại trào ra như suối.
Nữ hài tử thích hoa tươi hơn đao kiếm, rất nhiều nữ sinh rửa mặt xong không bôi kem chống nắng ra đường bị nắng chiếu đến rát da.
Hơn nữa đau đớn đối với nam là buff thì đối với nữ là debuff.
Bình thường Giang Nguyệt xem nhiều nhất là hướng dẫn trang điểm kiểu tâm cơ, trang điểm kiểu thanh thuần, trang điểm kiểu yêu tinh bé nhỏ, một ngày của tiểu yêu tinh, học pha trà, v.v...
Nàng đọc tiểu thuyết loại sủng ngọt, đặc biệt là bề ngoài của nàng khá giống nữ chính được miêu tả trong ngôn tình tổng tài, cho nên càng mơ mộng, lúc nào cũng khát khao gặp được một chàng tổng tài bá đạo sau đó sủng nàng lên trời.
Mà nàng cũng chăm chỉ thay đổi cách trang điểm, lúc thì thành thục, lúc thì thanh thuần, lúc thì yêu tinh mê hoặc người, lúc lại điềm mỹ ôn nhu, một hồi thì toả mùi trà xanh bốn phía, một hồi thì lại là tiểu đà tinh*.
(Lời editer: cho ai không biết thì tiểu đà tinh là ngôn ngữ mạng, ám chỉ những cô nàng làm nũng để được người khác hầu hạ. Khá niệm trên là t tóm tắt lại, tra gg để biết thêm chi tiết)
Giang Nguyệt biết rõ chính mình là cái dạng gì đức hạnh, cho dù có cơ thể cường kiệt, nàng vẫn phi thường thanh tỉnh, một chút lí tưởng hào hùng đều không có, chỉ nghĩ áo cơm không lo, mua mua son môi, học phối đồ, mỗi ngày mặc đến xinh đẹp quần áo, an an ổn ổn quá cả đời này.
Không có khả năng học trường quân đội, nàng chỉ là con mèo con đáng thương mà thôi.
Vì thế Giang Nguyệt không hề do dự mà nói với Tống Dương: “ Ta không nghĩ đi trường quân đội, tố chất tâm lý của ta không tốt.”
Tống Dương thực không hiểu: “Trường quân đội có rất nhiều ngành, nhưng chỉ có chiến đấu hệ mới miễn giảm học phí cùng tiền trọ, ngươi không đi trường quân đội thì đi đâu.”
Giang Nguyệt cũng rất thống khổ: “ Nhưng ta thật sự không thích hợp chiến đấu, quá khó khăn, thật sự quá khó khăn, nghĩ một chút là phát điên.”
Tống Dương nói: “ Cũng không phải ai học trường quân đội là phải ra chiến trường a, học xong đại học có cái bằng tương lai dễ dàng tìm việc làm, cầm bằng đại học trường quân đội Liên Bang, đi ra ngoài làm bảo vệ lương cũng cao hơn ối ngươi.”
Giang Nguyệt là một người cầu toàn, ý chí không kiên định thực dễ dàng dao động, đại khái hồi trước sinh hoạt quá giàu có, nàng cũng chưa trải qua khó khăn gì, nàng có rất nhiều tiền sẵn sàng đền bù cho sai lầm của nàng nên rất ít phải cân nhắc lợi và hại.
Đại học nàng học khoa Hán ngữ, tới thế giới này thứ đó không thể dùng được.
Đi vào một cái thế giới hoàn toàn xa lạ không có bất kỳ thứ gì để dựa vào, đối với nữ hài từ nhỏ đã sinh hoạt ở tháp ngà voi mà nói, đúng là lúc khó khăn nhất.
Nàng theo Tống Dương ý nghĩ nghĩ nghĩ, cảm thấy hắn nói rất có đạo lý.
Cũng không ai quy định học trường quân đội liền phải làm quân nhân a, rốt cuộc tương lai có vô vàn lựa chọn.
Xác định đường đi, có mục tiêu rõ ràng, mới có dũng khí đối mặt với tương lai.
Nàng hàn huyên với Tống Dương một hồi lâu, thẳng đến có hai Alpha ăn mặc cảnh phục đi đến trước mặt Giang Nguyệt, thần sắc nghiêm túc nhìn nàng, đưa ra thẻ nghề của bản thân, đối Giang Nguyệt nói: “ Phiền ngài đi theo chúng tôi một chuyến.”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lời tác giả: Thân là tháo hán nhưng tâm là thíu nữ a ~~
Cảm ơn đã đọc đến đây ~~