Chương 16. Nữ phụ pháo hôi biến thân tiểu trù nương (1)



Nhân duyên được lưu lại đây không tệ, những hạ nhân trong viện lúc nhàn rỗi tìm được thú vui chơi mới đều sẽ gọi nàng đến cùng nhau chơi đùa Xuân Hiểu mỗi ngày đều chạy lăng xăng bên ngoài, thoạt nhìn còn bận rộn hơn so với nam chủ.

Sau khi nam chủ trở thành người quản lí cửa tiệm lá trà ở Tam Thành, trong khoảng thời gian này tựa hồ có rất nhiều thời gian rảnh rỗi, mỗi ngày sau khi đi tuần tra tình hình cửa tiệm trở về liền nhốt mình ở thư phòng xử lý công vụ.

Gần đây Xuân Hiểu đã tìm được thú vui mới, đó chính là nấu ăn .

Nàng thường xuyên làm những đồ ăn vặt hiện đại như gà rán, đá bào, đồ nướng BBQ, những những món này không chỉ thỏa mãn cái dạ dày ham ăn của nàng mà còn có thể cho Xuân Kính tỷ tỷ cùng những người khác nếm thử.

Làm đá bào là lấy từ khối băng được lấy ra trong viện Lưu quản sự, Vi phủ rất có tiền, băng khối chất đầy tám hầm chứa, trong Thượng Nguyên viện liền có hai khối, ngay cả trong phòng hạ nhân nếu mùa hè quá oi bức đều có thể dùng tới khối băng để hạ nhiệt.

Đây chính là lí do vì sao Vi phủ từ trên xuống dưới đều rất trung thành, tận tâm, chung sống hoà thuận. Bởi vì đãi ngộ thật sự quá tốt rồi.

Mọi yêu cầu của Xuân Hiểu, Lưu quản sự đều đáp ứng hết. Thiếu gia đã dặn dò, vị cô nương kia muốn cái gì thì hết thảy thỏa mãn nhu cầu của nàng.

Cho nên chỉ cần không phải quá phận, Xuân Hiểu cô nương đưa ra yêu cầu gì, tất cả sẽ đáp ứng hết.

Nhắc đến Xuân Hiểu cô nương, cảm giác thèm ăn lại trỗi dậy trong bụng Lưu quản sự, lão vuốt bộ râu xám của mình với vẻ mặt đầy chờ mong, không biết hôm nay Xuân Hiểu cô nương sẽ làm món ăn ngon gì hiếm lạ đây.

Trong khoảng thời gian này Xuân Hiểu cô nương thường xuyên trổ tài nấu bếp, nghe nói là quê hương nàng có rất nhiều món ngon đặc sắc, nguyên con gà được tẩm bột mì lên trên sau đó cho vào chảo chiên ngập dầu, không ngừng lật qua lật lại, khi vớt lên sẽ được món gà chiên vàng giòn.

Những món ăn đó có mùi thơm đến mức dù cách rất xa cũng có thể ngửi được mùi hương đó.

Thậm chí còn có những món hiếm lạ hơn nữa, chỉ có rau và thịt, xiên thành một chuỗi, rắc thêm gia vị ớt cay, rồi đặt trên bếp than nướng mà hương thơm lừng. Tiểu tôn tử nhà lão là người kén ăn không thích ăn rau lại ăn rất nhiều xiên.

Xuân Hiểu cô nương còn làm các vị đá bào giải nhiệt có ngọt, chua, mặn, thậm chí còn có cay, để chiều lòng khẩu vị của mỗi người.

Không, không thể nghĩ đến nó nữa, nghĩ đến là muốn chảy nước miếng. Lưu quản sự vươn vạt áo ra lau khóe miệng, đôi mắt liếc sang bốn phía nhìn lại, sợ bị người ta nhìn thấy cái bộ dáng thèm ăn của mình.

Vì quá nhớ thương tay nghề nấu bếp của mình, lúc này Xuân Hiểu đang ở trong phòng bếp làm bún ốc, nàng cắt măng nén đã ướp được một khoảng thời gian thành các dải, trong nồi là những khúc xương lớn để hầm canh, bên trong bỏ thêm ốc cho ngọt nước, những con ốc này là chính tay nàng cùng Lâm trù sư còn có Lâm tiểu trù nương đi đến dòng suối nhỏ ở vùng ngoại ô để nhặt. Trong phủ Mạc trù nương đang chuẩn bị đồ ăn, chiên váng đậu mỏng giòn theo phương pháp mà Xuân Hiểu đã chỉ dạy, nàng cho rau xanh cùng với các gia vị khác vào trong nồi canh, cuối cùng là dùng chiếc muôi lớn thả những vắt bún vào.

Sau khi mọi việc đã xong, Xuân Hiểu vỗ vỗ tay, xoa xoa cái trán không có chút mồ hôi nào, vẻ mặt thỏa mãn chống nạnh, “Được rồi, các ngươi……”

Xuân Hiểu quay đầu lại, mọi người lúc nãy vừa mới còn ở phía sau vây xem, lúc này lại trốn hết ra sau cửa bếp, ai cũng bịt mũi nhíu mày lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.

“Các ngươi……”

Người trốn ra sau cuối cùng là Lâm trù sư bởi vì đang bịt mũi gắt gao mà phát ra giọng điệu có chút rầu rĩ, “Xuân Hiểu cô nương, ngươi đang làm cái thứ gì vậy, thứ này mùi quá hôi và nồng.”

“Xuân Hiểu tỷ tỷ, món mì hôm nay tỷ nấu có hương vị thật kỳ quái.” Lâm tiểu trù nương diện mạo trắng trẻo dễ thương cũng cùng bịp mũi, lông mày và đôi mắt giống hệt Lâm trù sư vì mùi khó chịu này mà nhăn lại

Mạc trù nương ngượng ngùng nghi hoặc hỏi: “Xuân Hiểu cô nương, ngươi xác định thứ này có thể ăn được? Nó có mùi giống như cơm thiu để lâu vậy.”

“Cái này chính là món ngon nhất đấy, thứ này ngửi qua thì có mùi nặng, thực tế hương vị rất thơm, thật sự đó, món này một chút cũng không kém cạnh so với các món lần trước, đây chính là món ăn độc đáo nhất ở quê nhà ta."