Chương 18:

Khương Đường không có đèn l*иg, mấy ngày trước đều là kết bạn trở về, nhiều người nên cũng không sợ, căn bản không cần đến đèn l*иg.

Chuôi đèn l*иg này nhìn rất đẹp, không biết là dùng gỗ gì điêu khắc, bên trên còn có hoa văn. Mặt đèn l*иg là lớp vải thưa hơi mờ, còn vẽ hình lên, rất là lịch sự tao nhã.

Là đèn l*иg của Cố Kiến Sơn.

Khương Đường nói: "Trong viện của phu nhân."

Lục Anh ai một tiếng, không phải nam nhân vậy thì không cần thiết phải hỏi.

"Có đèn l*иg tiện thật."

Khương Đường cảm thấy cũng đúng, nếu không nàng cũng sẽ không đi ké đèn l*иg của Cố Kiến Sơn, ngẫm lại vẫn là nghĩ mà sợ, về sau làm việc càng phải cẩn thận hơn mới được.

Trở lại phòng hạ nhân, Khương Đường rửa mặt đơn giản rồi lên giường, bên cạnh là tiếng hít thở đều đều của Lục Anh Tĩnh Mặc.

Khương Đường cẩn thận trở mình, ngày mai sẽ phải đến chính viện, chỉ có thể thức dậy sớm hơn bình thường. Coi như tăng ca, mệt mỏi thì mệt mỏi, nhưng kiếm được nhiều tiền.

Hôm nay nhiều kiếm được ba mươi lăm văn, nếu như mỗi ngày đều có thể kiếm nhiều như vậy, qua một tháng tiền kiếm được còn nhiều hơn nguyệt ngân.

Nếu như còn có tiền thưởng... vậy thì càng nhiều.

Bội Lan nói hộp điểm tâm kia đáng giá một lượng bạc, nàng cũng biết làm điểm tâm, hương vị cũng không kém hơn món kia là bao.

Khương Đường xoa xoa mặt, không thể nghĩ nữa, nghĩ nữa sẽ vui mừng không ngủ yên giấc.

Ngày kế tiếp, Khương Đường dậy sớm hơn bình thường nửa canh giờ, rón rén xuống giường, lặng lẽ thu thập xong đi ra ngoài, trực tiếp đến Yến Kỷ Đường.

Lộ Trúc nói không sai, nàng là nha hoàn của Yến Kỷ Đường, văn tự bán mình trong tay Lục Cẩm Dao.

Nhiều công việc thì nhiều hơn một xu, nhưng không thể lẫn lộn đầu đuôi.

Trời vẫn tối đen, nếu ở hiện đại cũng chỉ là rạng sáng hơn bốn giờ. Mấy căn phòng bên cạnh đều không sáng đèn, con đường từ phòng hạ nhân đến Yến Kỷ Đường đều tối đen như mực.

Đến Yến Kỷ Đường, Triệu đại nương còn chưa tới, Bội Lan ngáp một cái từ phòng bên cạnh đi ra, "Sớm như vậy, tối hôm qua đại nương tử dùng một l*иg bánh bao."

Khương Đường nở nụ cười với Bội Lan, vội vàng vào phòng bếp nhỏ chuẩn bị điểm tâm.

Bội Lan sửng sốt một chút, nàng cười thật xinh đẹp.

Trước tiên, Khương Đường kiểm tra đậu nành một chút, hạt đậu đã nở to, hạt nào hạt nấy đều đã hút đầy nước. Tối hôm qua Lục Cẩm Dao dùng cơm là thang bao, buổi sáng đại khái phải ăn thanh đạm một chút.

Qua một đêm đoán chừng sẽ muốn ăn đồ ngọt, vậy thì làm tàu hũ.

Nước sốt ăn kèm phải nhiều, ngọt mặn đều phải có.

Ngọt có nước đường táo đỏ, bánh trôi gạo nếp. Mặn thì có ba loại: thịt heo thái hạt lựu xào dầu ớt, canh chua cá thái mỏng, đậu nành vó hoa.

Lục Cẩm Dao ăn những món này có thể no, nhưng còn có Cố Kiến Châu, lượng cơm của nam tử lớn, Khương Đường còn phải chuẩn bị những món khác.

Mài hạt đậu, nấu sữa đậu nành làm tàu hủ, món này phải mất hơn nửa canh giờ. Khương Đường cảm thấy ăn kèm với tàu hủ ngon nhất chính là bánh quẩy bánh xốp.

Bánh quẩy phải dùng bột mì đã lên men nên làm không kịp, Khương Đường liền nướng mấy cái bánh hành.

Chờ giờ Mão, Triệu đại nương tới, Khương Đường dặn dò các món ăn ăn thế nào, lúc này mới mang theo hộp đựng thức ăn chứa đầy sữa đậu nành đến chính viện.

Gió sớm bắt đầu thổi có hơi lạnh, đến chính viện, Khương Đường trực tiếp tới phòng bếp nhỏ.

Phòng bếp nhỏ của chính viện có hai vị trù nương, một vị họ Lý, hơn ba mươi tuổi, hơi gầy, nhìn rất già dặn. Một vị khác họ Tôn, hơn bốn mươi tuổi, người có hơi béo, tướng mạo hiền lành.

Thái độ của hai người đối với Khương Đường rất là khách khí, nồi ở đâu, gia vị ở đâu, phòng bếp có nguyên liệu nấu ăn gì, đều nói rõ từng cái một.

"Khương Đường cô nương nhìn xem thiếu thứ gì, ta đi nói cho quản sự chọn mua hay, buổi sáng sẽ chuẩn bị đủ." Tôn đại nương vẻ mặt phúc hậu nói, "Hai ta làm trợ thủ cho ngươi, ngươi tuyệt đối đừng khách khí."