Tác giả: Tang Vô Kỳ
Edit: Left Dimple
Khai giảng được một tuần, Mạnh Thương vẫn không thể thoát khỏi ma trảo của Vân Lâm, bất quá ngược lại cậu cũng quen biết mấy bằng hữu.
Leng keng leng keng
WeChat của Mạnh Thương vẫn vang lên
Lâm Đại Đầu: Mạnh Thương cuối tuần này dự định gì, chúng ta đi chơi.
Lâm Đại Đầu: Tôi cũng đã hẹn với một số bạn nữ cùng lớp, chỉ thiếu mỗi cậu
Lâm Đại Đầu: Cậu có thể mang theo lớp trưởng tới
……
Mạnh Thương cầm lấy điện thoại di động phát hiện đều là tin nhắn Lâm Cảnh Nguyên gửi cho cậu, Lâm Cảnh Nguyên chính là ủy viên thể thao của lớp Lâm đại đầu, cậu mới kết bạn
Mạnh gia: Đầu to, cậu cảm thấy loại người như Vân Lâm sẽ tham gia loại hoạt động này à, cậu ấy đang bận
Mạnh gia: Nể mặt nữ sinh tôi đi, địa chỉ gửi tới đi
Lâm Đại Đầu: Đừng, Mạnh gia, nếu cậu đi Vân Lâm nhất định sẽ đi, không tin cậu gửi tin nhắn cho cậu ta.
Lâm Cảnh Nguyên gấp đến độ gãi đầu, nếu lớp trưởng không đi, Manh Manh kia khẳng định cũng không đi, y đáp ứng Manh Manh nhất định phải mang lớp trưởng theo.
Manh Manh chính là cô gái tên Trương Manh người mà Lâm Cảnh Nguyên thích, cũng là một thành viên trong lớp của họ.
Mạnh gia: Tôi thử xem cậu đừng ôm hy vọng.
"Alo, Thương Thương, nhớ anh sao, sao lại nhớ tới gọi điện thoại cho anh thế."
“Nhớ cái rắm, đại đầu hẹn chúng ta đi chơi, anh có đi hay không, tui đã đồng ý luôn rồi. Lớp chúng ta cũng không ít bạn nữ đi đâu.” Mạnh Thương đối với nam chính miệng đầy lời cợt nhả đã miễn dịch.
"Bạn nữ? Thương Thương em không phải là vì nữ sinh mới đi chứ. "Vân Lâm híp mắt lại, giọng trầm xuống.
"Nào có, anh có đi hay không, địa chỉ tui gửi cho anh, cứ như vậy đi." Mạnh Thương nghe thanh âm của Vân Lâm cảm thấy khó hiểu, sao lại tức giận, cậu sợ tới mức lập tức cúp điện thoại.
Cuối tuần, cổng trường. Một nhóm học sinh mặc thường phục đến từ rất sớm, bên cạnh có một chiếc xe buýt.
Khi Vân Lâm và Mạnh Thương đến liền nhìn thấy Lâm đại đầu đang nhận sứ mệnh vẫy tay với bọn họ.
“Các cậu rốt cục cũng tới, tôi còn tưởng rằng hai người không tới, đã để lại chỗ ngồi cho hai người rồi lên xe đi." Lâm Cảnh Nguyên vừa cười vừa nói với bọn họ.
"Lớp trưởng, ngồi đây đi, chỗ này của mình còn chỗ trống." Trương Manh nhìn thấy Vân Lâm, lớn tiếng nói, nàng thích lớp trưởng, nàng tin tưởng nhất định nàng có thể theo đuổi anh.
Lâm Cảnh Nguyên nhìn ánh mắt yêu thích không che giấu của Trương Manh đối với Vân Lâm, tâm tình sa sút, nhưng dễ dàng buông tay không phải phong cách của y, y muốn cạnh tranh công bằng với lớp trưởng.
Mạnh Thương nhìn tam giác tình cẩu huyết này, y yêu nàng, nàng yêu anh, anh lại không yêu nàng, thật khổ a. Cậu nhướng mày với Vân Lâm, thật diễm phúc không cạn a.
Vân Lâm không để ý tới Trương Manh, lôi kéo Mạnh Thương ngồi ở chỗ Lâm đại đầu để lại cho bọn họ, chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh Trương Manh nói với Lâm đại đầu: "Cậu đến đó ngồi đi!"
Lâm Cảnh Nguyên cảm kích nhìn anh một cái, xem ra người lớp trưởng thích nhất vẫn là Mạnh Thương, vậy y có thể an tâm theo đuổi Manh Manh.
Đến nơi đi chơi, họ quyết định dựng lều và nướng BBQ (nướng thịt)
Tay nghề nướng BBQ Mạnh thương không được, cậu quyết định đi dựng lều trại. Nhưng Vân Lâm nướng rất tốt a, cậu đẩy Vân Lâm đến bên cạnh vỉ nướng kéo ống tay áo của anh lắc tới lắc lui: "Anh Lâm, anh Lâm, tui muốn ăn thịt anh nướng, được không, anh nướng ngon nhất. "
Vân Lâm nhìn thấy bộ dáng Mạnh Thương nuốt nước miếng, cười sờ sờ đầu cậu, món thịt nướng này vẫn là bởi vì Mạnh Thương thích ăn, nên anh cùng mẹ Vân học.
"Được, Thương Thương chờ có ăn là được rồi" Nghe thấy Mạnh Thương gọi anh là Lâm ca, khóe miệng anh nhếch lên, xem ra Thương Thương chỉ có lúc xin anh giúp mới có thể làm nũng với anh
Trương Manh nhìn thấy Vân Lâm đang nướng thịt, lều trại cũng không dựng nữa, chạy tới chỗ Vân Lâm muốn cùng nướng.
"Lớp trưởng, thơm quá, tay nghề của cậu thật tốt, mình có thể nếm thử được không." Trương Manh ngượng ngùng hỏi Vân Lâm.
Vân Lâm không để ý đến nàng.
"Lớp trưởng, cậu thích loại nữ sinh nào." Trương Manh xấu hổ cười cười.
Vân Lâm vẫn là không để ý nàng.
Cô lại thử thăm dò hỏi: "Lớp trưởng, cậu nói nếu mình tỏ tình với Mạnh Thương thì thế nào, cậu ấy lớn lên đáng yêu như vậy, người thích nhất định rất nhiều. ”
Vân Lâm lạnh nhạt nhìn nàng một cái, lạnh giọng nói: "Tôi biết cậu có chủ ý gì, tôi sẽ không thích cậu, cảnh cáo cậu không nên đánh chủ ý lên Mạnh Thương, nếu không muốn Trương gia phá sản."
"Thì ra cậu thật sự thích cậu ta, anh ta có cái gì tốt, học tập không được, cái gì cũng sẽ không, mỗi ngày đều chờ người khác chiếu cố." Trương Manh tức giận.
"Cậu ấy so với cậu tốt hơn nhiều, dù sao cậu lớn lên xấu xí như vậy, tâm địa cũng là xấu xa đi, chiếu cố cậu tôi nguyện ý cậu quản được à." Vân Lâm đáp trả.
Trương Manh oa lên một tiếng, mang theo tiếng khóc chạy đi, nàng không nghĩ tới Vân Lâm lạnh lùng như vậy nàng chỉ có thể tự mình giận dỗi.
Mạnh Thương xa xa nhìn thấy hai người bên cạnh lò nướng BBQ, vừa nói vừa cười, rất không vui, cậu nói Vân Lâm đi nướng thịt không phải để cho anh tán gái.
"Thế nào, cùng mỹ nữ nói chuyện phiếm có cảm giác gì, làm sao mà dọa người ta chạy mất." Mạnh Thương mang theo ánh mắt không có ý tốt nhìn Vân Lâm, tựa như nhìn tra nam cặn bã ấy.
“Phụt” Vân Lâm nhìn ánh mắt u óa của Mạnh Thương đột nhiên cười ra tiếng.
"Thương Thương ghen, yên tâm anh thích nhất vẫn luôn là Thương Thương, người khác không lọt vào mắt anh được, đến đây nếm thử, cố ý nướng cho em." Anh cầm thịt nướng đưa cho Mạnh Thương.
"Ai ghen chứ, tui chỉ sợ anh yêu sớm làm chậm trễ việc học." Mạnh Thương không biết xấu hổ nói.
Vân Lâm bất đắc dĩ nhìn cậu một cái, cho dù yêu sớm thì việc học của anh cũng sẽ không chậm trễ, dù sao sự tự khống chế của anh vẫn luôn rất mạnh, bất quá có thể làm cho Mạnh Thương ghen, anh rất vui vẻ.
Các bạn học khác nhìn thấy hai đại nam sinh ở bên vỉ nướng chơi trò chơi cậu ăn tôi cho ăn, đều kinh hãi rớt cằm, ôi, ôi mau nhìn đi đó vẫn là lớp trưởng cao lãnh của chúng ta à, ở trước mặt Mạnh Thương đều chân chó như thế à?