Tác giả: Tang Vô Kỳ
Edit: Left Dimple
Bốn năm sau
Mạnh Thương và nam chính từ năm lớp hai đến khi tốt nghiệp tiểu học đều là bạn học cùng lớp, hơn nữa còn là loại bạn cùng bàn hàng năm.
Mạnh Thương ngược lại muốn cùng bạn nữ người ta ngồi chung, nhưng bất kể là xin giáo viên hay là yêu cầu bạn nữ, đều sẽ bị cự tuyệt, cậu cũng rất buồn bực mỹ thiếu niên đẹp trai như cậu thế mà không có bạn nữ nào cùng bàn với cậu.
"Thương Thương, đang suy nghĩ cái gì vậy, đi chụp ảnh thôi." Vân Lâm vừa mới vào phòng học liền nhìn thấy Mạnh Thương vẻ mặt buồn bực nằm sấp trên bàn, sủng nịch xoa xoa đầu cậu.
"Biết rồi, đừng làm rối tung kiểu tóc mẹ tôi làm cho tôi." Mạnh Thương vỗ lên tay nam chính, mấy năm nay không biết chuyện gì xảy ra, nam chính đối với cậu càng ngày càng dính chặt, người ngoài lại lạnh lùng muốn chết.
Vân Lâm cũng không tức giận, nắm tay cậu đi về phía sân thể dục.
Vân Lâm cũng không tức giận, nắm hắn tay hướng sân thể dục đi đến.
"Nhìn đi đó có phải giáo thảo trường tiểu học của chúng ta không?" người qua đường A
"Đúng đúng đúng, nhìn thấy nam sinh cậu ta dắt tay không, đó là tức phụ của cậu ta" người qua đường B
“Cái gì? Thì ra bọn họ là loại quan hệ này, trách không được nhiều năm tiểu học vậy mà cứ như hình với bóng." Người qua đường C
……
Mạnh Thương nghe những thanh âm ồn ào kia, sắc mặt đen đến có thể nhỏ ra nước, nhưng mà nam chính bên cạnh cậu lại rất cao hứng, hôm nay lại là một ngày tuyên bố chủ quyền.
"Đến nào các vị bạn học, đều đứng vững nào, chụp ảnh thôi." Chú chụp ảnh nói với họ.
“Cà tím”
Ảnh tốt nghiệp tiểu học mới được ra lò, trong ảnh là một đứa nhỏ lãnh khốc dịu dàng nhìn đứa nhỏ cười đến vẻ mặt sáng lạn bên cạnh.
Từ nhỏ đến sơ trung, Mạnh Thương cùng nam chính một người ở ban nhất một người ở ban tam, tách ra, Mạnh Thương rất vui vẻ, cảm thấy có thể sống tự lập.
Tiểu học còn tốt, Mạnh Thương tự tin thi đủ điểm, nhưng sơ trung thì không nhất định, bởi vì cậu cơ bản đều đã quên hết kiến thức, cậu lại lười biếng làm những việc hại não, lên sơ trung cậu nhất định là một học tra.
Trái ngược với Mạnh Thương, Vân Lâm rất mất hứng, hắn không muốn cùng Mạnh Thương tách ra, sau này Mạnh Thương nhất định sẽ kết giao với rất nhiều bằng hữu, nếu như thế địa vị của anh trong lòng Mạnh Thương nhất định sẽ giảm xuống.
"Alo, ba con muốn chuyển lớp, con muốn cùng một lớp với Thương Thương, ba giúp con làm thỏa đáng." Vân Lâm gọi điện thoại cho ba.
"Tiểu tử thúi, có phải không có chuyện gì sẽ không gọi điện thoại cho ba, thật sự là có vợ quên cha. Con yên tâm đi, ba con sẽ giúp con làm thỏa đáng."
Lúc nhận được điện thoại của con trai, ông Vân còn tưởng rằng con trai ông nhớ ông, không ngờ là có việc nhờ, trách không được, trong mắt con trai ông lúc nào mà có ông.
Bên kia, Mạnh Thương hừ một tiếng chuẩn bị đi báo cáo, lần này bọn họ lên sơ trung không có người nhà đi cùng, tuy rằng mẹ Mạnh rất muốn đến, nhưng bị Mạnh Thương kịch liệt cự tuyệt, cậu đã lớn như vậy nên độc lập.
Mạnh Thương nộp học phí xong, nhìn thấy nam chính hướng chỗ cậu đi tới, có chút kỳ quái, nam chính nộp phí nhanh như vậy sao.
"Thương Thương, chúng ta lại có thể cùng một lớp.”
“Sát, anh chuyển lớp”
“Như thế nào, em không cao hứng” Vân Lâm bất mãn nhìn tiểu hài tử trước mặt.
"Nào có, em siêu cao hứng" nhìn thấy nam chủ tức giận Mạnh Thương dỗ dành.
"Cái này không sai biệt lắm, đi thôi nên trở về, hôm nay trường học cũng không có việc gì. Hôm nay em và anh về thôi, mẹ anh làm giò heo kho cho em." Vân Lâm mời Mạnh Thương về nhà làm khách.
Mạnh Thương nuốt nước miếng, móng heo do mẹ Vân Lâm làm là món yêu thích của cậu, so với khách sạn năm sao còn ngon hơn, cậu cũng thường xuyên đến Vân gia cọ cơm.
"Vậy còn đứng đây làm cái gì nữa, mau đi đi, em muốn nhanh được ăn móng heo." Mạnh Thương kéo Vân Lâm chạy ra khỏi sân trường.
Vân Lâm nhìn hai tay bọn họ nắm chặt, khóe miệng hơi nhếch lên, hy vọng cứ như vậy nắm tay cả đời.