Tác giả: Tang Vô Kỳ
Editor: Left Dimple
Mạnh Thương nhìn anh nằm ở trên giường cậu cười đến như người thiểu năng trí tuệ, nhịn không được ném một quyển sách qua: "Anh mẹ nó có thể đừng cười hay không."
Vân Lâm ôm chặt bảo bối nhà mình: "Vợ à, em đồng ý rồii phải không, mặc kệ, em vừa mới đáp ứng, từ giờ trở đi anh chính là lão công của em, anh thật hạnh phúc."
Mạnh Thương nhìn bộ dáng bất an này của Vân Lâm nhịn không được ôm một cái sau liền trầm giọng đáp: "Ừm, nếu cha mẹ chúng ta không đồng ý thì làm sao bây giờ. "
Vân Lâm: "Ngoan, mọi người trong nhà anh đều biết anh không thể nào thiếu em, đừng lo lắng Mạnh gia anh sẽ giải quyết. "
Mạnh Thương: "Ông nội khẳng định sẽ không đồng ý, nhà họ Mạnh chỉ có một đứa con là em, ông nội còn trông cậy vào em để có cháu bồng, đừng nói cái gì mà mang thai hộ em không muốn. "
Vân Lâm rất cảm động anh vốn còn tính toán, nếu ông nội Mạnh không đồng ý cho Mạnh Thương mang thai hộ, anh sẽ coi con của Mạnh Thương như con của người mang thai hộ. Bản thân anh cũng không muốn nữ nhân khác sinh con của anh, cho dù cả đời không có con, anh cũng không quan tâm chỉ cần có Mạnh Thương là đủ rồi.
Vân Lâm đột nhiên ánh mắt sáng lên: "Bảo bối hay là chúng ta, làm như vậy...Như vậy..."
Mạnh Thương: "Chủ ý này của anh quá tổn hại, nếu ba em phát hiện thì em không chịu nổi đâu. "
Vân Lâm "Em đưa đồ cho anh, anh sẽ làm. Nếu bị phát hiện, em liền thú nhận là do anh." Vì hạnh phúc của hai người bọn họ Vân Lâm bất chấp tất cả, bị đánh cái gì đó để cho anh chịu đi.
Mạnh Thương: "Vừa lúc bây giờ hai người họ không ở nhà, em đi lấy. " Nói xong liền lén lút chạy vào phòng ba mẹ mình.
Chỉ chốc lát sau, Mạnh Thương cầm một hộp đồ lén lút từ phòng cha mẹ chạy đến phòng mình.
Mạnh Thương: "Đây, anh đến làm.
Vân Lâm tìm được một cái com-pa trên bàn học của Mạnh Thương, từ trong hộp lấy ra đồ vật đóng gói hình vuông nhỏ, đâm lên trên rất nhiều lỗ nhỏ.
Mạnh Thương vẻ mặt hắc tuyến nhìn thao tác của Vân Lâm: "Này anh không cần phải đâm toàn bộ đâu. "
Vân Lâm tay không ngừng: " Thêm mấy cái cho an toàn."
Mạnh Thương hết cách luôn, vậy tùy anh đi. Sau khi làm xong, cái hộp được Mạnh Thương lén bỏ về phòng mẹ Mạnh.
Hai tháng sau, lúc mẹ Mạnh đang ở trong bếp nấu ăn đột nhiên ngất xỉu, khiến cả nhà giật nảy mình, vội vàng đưa mẹ Mạnh đến bệnh viện.
Mẹ Mạnh nằm trên giường trừng mắt nhìn ba Mạnh:" Đều tại anh. Anh không phải đã làm biện pháp an toàn rồi sao, em làm sao còn có thể mang thai. Là 2 tháng đó em phải làm sao đây, em đã lớn tuổi như vậy vẫn còn... Em tức chết đi được. "
Ba Mạnh: "Lão bà em mới hơn ba mươi, chỗ nào già đâu, Thương Thương năm nay cũng mười bốn tuổi*, cho nó thêm một em trai một em gái, vừa vặn có một người bạn. "
*????????!!!!!!!
Mạnh Thương ở cửa nghe được cuộc nói chuyện của ba Mạnh mẹ Mạnh liền biết biện pháp của bọn họ có hiệu quả, cậu im lặng cười cười.
Mạnh Thương đẩy cửa ra: "Đúng vậy, mẹ, con rất vui con có em trai và em gái. Con sẽ chăm sóc tốt cho chúng, nếu ông nội biết chắc chắn sẽ rất vui cho coi. "
Mạnh ba ba vui vẻ nói: "Đúng đúng, ba anh còn chưa biết, để anh gọi điện thoại báo cho ông ấy."
Mạnh Thương ở trong phòng gọt táo cho mẹ cậu, nghe tiếng ông nội trong điện thoại cao hứng mười phần, cậu cảm thấy để cho ba cậu gánh thay cũng không có gì to tát.
Buổi tối cậu muốn chia sẻ tin tức tốt này cho Vân Lâm, chỉ chốc lát sau liền nhận được lời mời gọi video của Vân Lâm, cậu cười chọn tiếp nhận.
Vân Lâm: "Bảo bối, tốt quá rồi, hiện tại ông nội Mạnh nhất định sẽ đồng ý cho hai chúng ta. "
Mạnh Thương nhìn Vân Lâm chỉ quấn khăn tắm, tóc còn đang nhỏ giọt, xuất hiện trên màn hình, cậu nuốt nước miếng ực, nam chính này dáng người thật tốt.
Mạnh Thương: "Em cảm thấy không dễ dàng như vậy. "
Vân Lâm: "Em quên mất rồi hử, còn có ông nội anh, để cho ông nội anh giúp chúng tôi khuyên nhủ ông nội Mạnh, khẳng định làm ít công nhiều. "
Bọn họ lại nói chuyện một ít chuyện trường học, Vân Lâm lại nói thêm một đống lời âu yếm. Sau khi cúp video, Mạnh Thương cười lăn lộn vài vòng trên giường, câu cảm thấy mình bị trúng độc của Vân Lâm, bằng không làm sao có thể vì vài câu nói tình cảm lại khiến cậu cao hứng thành như vậy.
Cậu lại không biết Vân Lâm đối diện so với cậu còn vui vẻ hơn, bọn họ ở bên nhau hai tháng, mỗi ngày đều tỉnh lại trên cùng một cái giường, vừa mở mắt đã nhìn thấy Mạnh Thương nằm bên cạnh mình, đó là lúc hạnh phúc nhất mỗi ngày của anh.
Nhà cho thuê bên cạnh trường học của bọn họ chính là tổ ấm yêu thương của hai người, mỗi ngày tan học về nhà liền ở đó thân thiết, bọn họ cùng nhau nấu cơm cùng nhau xem phim, đem những chuyện tình nhân nên làm đều làm, đương nhiên sau khi trưởng thành mới có thể làm loại chuyện kia, bọn họ khẳng định sẽ không khai trai sớm.