Tác giả: Tang Vô Kỳ
Edit: Left Dimple
Chớp mắt, cuộc sống sơ trung của cậu sắp kết thúc, Mạnh Thương đã sống một cuộc sống sinh hoạt trong ba năm qua, đương nhiên Vân Lâm vẫn luôn cùng cậu như hình với bóng.
Lấy thành tích của Vân Lâm hoàn toàn có thể vào lớp chọn, nhưng vì cậu, lại lựa chọn ở lại lớp bình thường, nếu không có nữ chính, cậu còn cho rằng nam chính thích hắn.
"Thương Thương, đây là ghi chép các môn anh làm cho em, em nhớ dựa theo, ba ngày sau anh sẽ kiểm tra." Vân Lâm thấy Mạnh Thương đang chơi game, nhịn không được nói, anh muốn cùng Mạnh Thương học cao trung, phải bắt Nạnh Thương học tập, thi vào trường vẫn có thể.
"Ah! Tui không muốn nhìn thấy nó, anh đứng quan tâm đến tui. Tui chỉ cần thi đậu vào một trường cao trung bình thường là được, anh không cần nhân nhượng tui, anh có thể một mình đến trường cao trung trọng điểm, " Mạnh Thương không để ý tới anh, nam chính mấy tháng này không biết xảy ra chuyện gì không, mà luôn nhìn chằm chằm cậu ta học tập.
"Thương Thương, chúng ta đã nói rồi, muốn học cùng một trường cao trung, em muốn đổi ý sao, tôi cũng không yêu cầu em thi tốt hay đạt điểm cao, nhưng ít nhất cũng phải học cao trung ở đây." Vân Lâm bắt lấy tay Mạnh Thương, nghiêm túc nhìn cậu.
"Được rồi, tui xem còn không được sao." Mạnh Thương sợ nhất là lúc nam chính nghiêm túc như vậy, cảm giác cậu giống như làm chuyện ác tày trời, chỉ có thể kiên trì nhìn các môn được ghi chép.
Thấy Mạnh Thương chịu nghe lời anh nói, Vân Lâm sau khi lên kế hoạch thi cao trung sau thì đi đâu đó du lịch, khao Mạnh Thương một chút.
Trải qua một tháng giám sát của Vân Lâm, Mạnh Thương học tập tăng lên rất nhanh, trong lớp bọn họ cũng coi như đã có tiến bộ, thi vào trường cao trung ở thành phố bọn họ cơ bản là không thành vấn đề.
"Lão sư tìm anh làm gì á?" Thấy Vân Lâm bị chủ nhiệm lớp gọi đi, Mạnh Thương nhịn không được hỏi.
"Không có việc gì, chỉ hỏi anh có hứng thú đến nhất trung thành phố hay không, em yên tâm anh không đi, anh chỉ muốn cùng em học ở tam trung thành phố, một mình em anh vẫn không yên tâm." Vân Lâm buồn cười xoa xoa tóc của cậu, cảm giác không tồi.
“Vân Lâm, tại sao anh lại đối xử tốt với tui như vậy.” Mạnh Thương rầu rĩ nói.
"Thương Thương, anh đối tốt với em thì sao, em không cần có gánh nặng."
"Chuyện thi cao trung tui nhất định sẽ cố gắng thi thật tốt."
"Được rồi, anh biết Thương Thương của anh là tốt nhất"
Một ngày trước khi thi, Vân gia cùng Mạnh gia cùng nhau ăn một bữa cơm.
Mẹ Mạnh hỏi mẹ Vân: "Vân Lâm tiểu tử, muốn đi Nhất Trung phải không, trường đó là trường tốt nhất trong thành phố chúng ta. ”
Mẹ Vân: "Thằng bé nói muốn đến tam trung. Tất cả chúng ta đều tôn trọng ý kiến của nó. Hơn nữa, theo suy nghĩ của nó bất kể nó muốn trường nào cũng có thể thi đậu đại học."Trong lòng nghĩ còn không phải là vì theo vợ.
Mẹ Mạnh: "Đó không phải là mục tiêu thương bảo nhà tôi sao, như vậy cũng tốt, hai người thì có bạn. ”
Ba Mạnh và ba Vân ở bên cạnh uống rượu, tán gẫu chuyện công ty, mà chỗ hai ông nội thì chơi cờ, ông nội Mạnh không biết xấu hổ đi lại, bị ông nội Vân cười nhạo.
Trong nhà khắp nơi đều là tiếng cười nói vui vẻ, Mạnh Thương ngồi trên sô pha vẻ mặt hạnh phúc, cuộc sống này thật tốt.
_______________
Edit: Tối có chương mới:>