Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Người Phàm Tục Bần Hàn

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhìn thấy Lý Ngũ Nha ôm bụng cúi đầu giống như đói đến nỗi không đứng được, Lý Thất Lang cũng vội vàng làm theo, bày ra vẻ mặt đáng thương nhìn dịch thừa.

Dịch thừa bất đắc dĩ nhìn hai người bọn họ, hai đứa nhóc này, sợ hắn nói mà không giữ lời ư?

Lý Ngũ Nha lại chớp mắt tỏ vẻ có được đồ trong tay thì mới yên tâm.

Dịch thừa hừ lạnh hai tiếng, nhưng vẫn bước nhanh đến phòng bếp, nhanh chóng bưng ra bốn cái bánh bao, nhét vào tay Lý Ngũ Nha.

“Được rồi, bây giờ có thể đi theo ta được chưa?”

Lý Ngũ Nha nhận lấy bánh bao, cũng không thèm để ý, nắm tay Lý Thất Lang đi theo dịch thừa đi gặp Lý Nhị Ngưu.

Trong căn phòng tối om, Lý Nhị Ngưu đang nằm trên giường, đã ngất đi vì đau.

“A!”

Nhìn tấm lưng nhuốm đầy máu đỏ của Lý Nhị Ngưu, Lý Thất Lang sợ hãi kêu lên một tiếng.

Trên mặt Lý Ngũ Nha không có một tia dao động, loại vết thương này đối với nàng chẳng là gì, nàng bảo Lý Thất Lang ngồi bên cạnh chờ đợi, sau đó bình tĩnh bước tới xử lý vết thương cho Lý Nhị Ngưu.

Miệng vết thương có diện tích lớn, nhiều chỗ còn lấm tấm bùn cát, khó rửa sạch, một lúc sau nước trong chậu liền bị nhuộm đỏ.

Dịch thừa đứng ở một bên yên lặng nhìn, trong lòng có chút ngỡ ngàng.

Tiểu nha đầu nhà họ Lý này cũng thật lợi hại, bị thương như vậy, hắn nhìn còn thấy da đầu tê dại, vậy mà nha đầu này đến cả mí mắt còn không thèm nâng lên, già dặn không giống như một đứa trẻ.

Mười lăm phút sau, Lý Ngũ Nha giúp Lý Nhị Ngưu rửa sạch vết thương, bắt đầu bôi thuốc.

Dịch thừa đau lòng nhìn Lý Ngũ nha liên tục rắc kim sang dược lên lưng Lý Nhị Ngưu, dược này hắn phải bỏ một số tiền lớn mới mua được để dự phòng, ngày thường dù hắn bị va chạm chảy máu cũng không nỡ lấy ra dùng.



“Ngũ Nha, dùng tiết kiệm một chút, xài hết là không còn đâu.” Nha đầu phá của này.

“Dịch thừa gia gia, ta dùng tiết kiệm lắm rồi.” Đúng là ông già keo kiệt.

Rất nhanh, Lý Ngũ Nha đã bôi thuốc xong, còn chưa kịp đậy nắp lọ thuốc, dịch thừa đã cầm lấy.

Lý Ngũ Nha nhìn thấy, vội vàng nói: “Dịch thừa gia gia, thương thế của Nhị Ngưu ca rất nghiêm trọng, lát nữa còn phải thay thuốc, bằng không ngươi đem thuốc giao cho ta luôn đi.”

Dịch thừa ậm ừ nói: “Còn bôi gì nữa? Thân thể Nhị Ngưu ca của ngươi vốn rắn chắc, bôi một lần là đủ rồi. Được rồi, cứ vậy đi, ta còn có việc phải đi trước.” Nói xong liền xoay người rời đi.

Thấy dịch thừa nhanh chóng rời đi, Lý Ngũ Nha chuyển ánh mắt về phía Lý Nhị Ngưu, nhìn vết thương trên lưng hắn còn đang chảy máu, trong lòng thầm thở dài.

Nếu dị năng chữa trị của nàng vẫn còn, vết thương như này nàng chỉ cần chữa trong vài phút là khỏi rồi.

Nghĩ đến dị năng, Lý Ngũ Nha lại thở dài một hơi.

Kiếp trước, nàng là cường giả cấp chín song hệ tinh thần lực cùng dị năng chữa trị, nhưng không may gặp phải sao chổi, bị sét đánh chết.

Ở thế giới này, sau khi xuyên thai, mặc dù tinh thần lực cùng dị năng chữa trị cũng mang theo, nhưng chúng đều bị suy yếu trầm trọng.

Cũng may trong cái rủi còn có cái may, tuy rằng đời này không có tinh thạch để nâng cấp tu vi, nhưng có thể thông qua thiền định để đề cao tinh thần lực.

Tốc độ mặc dù chậm, nhưng trải qua năm năm khổ luyện, tinh thần lực hiện tại của nàng có thể phát hiện mọi thứ trong bán kính mười mét.

Về phần dị năng chữa trị, cũng có thể thông qua việc hấp thu dược liệu để tăng lên.

Dược liệu?
« Chương TrướcChương Tiếp »