Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Ngốc Nữ, Ta Dọn Sạch Huyện Nha Cùng Gia Tộc Lưu Đày

Chương 15: Khí Lực Lớn Mà Tổ Tiên Truyện Lại, Truyền Cho Nữ Không Truyền Cho Nam 3Chương 15: Khí Lực Lớn Mà Tổ Tiên Truyện Lại, Truyền Cho Nữ Không Truyền Cho Nam 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Quý Trường Anh dùng thủ đoạn tương tự, động tác cực kỳ nhẹ nhàng, thu hết tất cả.

Sau đó, nàng lại lần nữa trở về đội ngũ như không có chuyện gì.

Vừa đứng vững, nàng đã thấy Quý Trường Xuyên đang tìm kiếm mình đến mức chảy mồ hôi đầy đầu, sợ rằng nàng sẽ lạc mất.

Quý Trường Anh nở nụ cười, một tay bế đệ đệ lên lưng.

Quý Trường Xuyên đỏ bừng mặt ngượng ngùng: "Ta không mệt, tỷ thả ta xuống."

Quý Trường Anh nghiêm mặt: "Đừng quậy!"

Quý Trường Xuyên lập tức cứng đờ, như một khúc gỗ thẳng tắp để Quý Trường Anh cõng đi.

Đến huyện thành, bọn họ bị đưa vào đại lao tạm giam.

Phải đợi đến khi đội lưu đày đến thì mới bàn giao cho quan sai áp giải.

Vừa vào nhà tù, không ít người không kìm được mà ngồi bệt xuống đất khóc rống lên.

"Hu hu... Sống thế nào bây giờ!"

"Đây là muốn tuyệt đường sống của chúng ta mà!"...

Trong phòng giam, không khí vô cùng tang thương.

Quý gia gia tộc quan sát Quý Trường Anh, hỏi rằng: "A Anh bỗng nhiên có khí lực cường thịnh như thế, nguyên do là như thế nào?"

Chu thị kiêu ngạo đáp: "Nào có gì lạ? Mẫu thân ta từng kể, tổ tiên nhà ta vốn có khí lực phi phàm, truyền nữ không truyền nam!"

Quý Phong Thu kinh ngạc nhìn Chu thị: "Trước kia sao lại không có?"

"Có gì kỳ quái, ta cũng là bỗng nhiên mới có." Chu thị thản nhiên nói.

Quý Trường Anh bừng tỉnh chợt hiểu ra, nàng cứ bảo sao!

Tại sao vừa tỉnh dậy, khí lực bỗng nhiên lớn mạnh như thế.

Nhưng mà việc di truyền này còn phân biệt giới tính, ngẫu nhiên mới xuất hiện ư?

Quý Phong Ích thở dài: "Dù sao cũng là nữ tử, sau này trước mặt người ngoài vẫn nên chú ý, nếu không về sau khó tìm được phu quân."

Hồ thị gật đầu, vô cùng tán thành.

Chu thị như thế này cũng chẳng giúp ích được gì, sau này chuyện tìm phu quân cho A Anh vẫn phải do bà ấy lo lắng.

Nghĩ đến đây, bà ấy giật mình: "Hay là trước mắt cứ chú ý đến nàng trước đã."

Buổi tối, lính canh đưa đến một chiếc màn thầu cứng như đá, coi như là khẩu phần lương thực cho một ngày.

Có người vừa phàn nàn một câu, lính canh liền cười lạnh: "Muốn ăn hay không thì tùy, muốn chết đói thì cứ việc."

Vừa nói xong câu này, sắc mặt mọi người đều trắng bệch, ngậm chặt miệng.

Dù sao cũng không giống như ở ngoài.

Rạng sáng.

Thấy những người trong ngục đều đã ngủ say, Quý Trường Anh mở mắt.

Bên ngoài tường ngục là hàng rào sắt bao quanh.

Quý Trường Anh thử dùng năm phần khí lực, đưa tay nắm hai bên hàng rào.

Hai cây sắt liền bị đẩy ra, tạo thành một khe hở đủ để chui qua.

Miệng Quý Trường Anh há thành hình chữ O.
« Chương TrướcChương Tiếp »