Chương 13: Khí Lực Lớn Mà Tổ Tiên Truyện Lại, Truyền Cho Nữ Không Truyền Cho Nam 1Chương 13: Khí Lực Lớn Mà Tổ Tiên Truyện Lại, Truyền Cho Nữ Không Truyền Cho Nam 1

Mấy nhi tử tiến lên ôm lấy Lý đại nương, khóc than: "Nương! Xin lỗi người! Là nhi tử vô dụng!"

Lý đại nương đau đớn nói không nên lời, chỉ có thể vỗ về tay nhi tử.

Người trong tộc khác thấy cảnh này, trong lòng vừa phẫn nộ lại vừa kinh sợ.

Bấy nhiêu năm qua, tộc Quý thị ra ngoài đều được người khác nể trọng ba phần, chuyện như thế này vẫn là lần đầu tiên xảy ra.

Quan binh dẫn đầu chứng kiến cảnh tượng này, trong mắt lóe lên tia cười lạnh khát máu, roi quất càng hăng: "Mẫu tử tình thâm? Vậy thì cùng nhau xuống âm phủ đoàn tụ đi!"

Tộc trưởng nghiến răng, lúc này nếu ông ta không ra mặt thì ai quản?

"Trương huyện úy! Xin ngài nể tình ngày trước mà giơ cao đánh khẽ tha cho phụ nhân ngu muội này một lần!"

Trương huyện úy nghe vậy thì như nghe được chuyện nực cười, cười lớn: "Ngày trước Quý gia từng xuất hiện một đại thần tam phẩm, hiện tại Quý gia còn có gì? Một đám dân đen hèn mọn muốn kết giao với ta sao? Xứng đáng chăng?"

Tộc trưởng nghe lời này, sắc mặt trắng xanh đan xen.

Xưa kia, nể tình Quý đại nhân, trên dưới huyện nha đều nể mặt tộc Quý thị vài phần.

Nhưng mà lễ vật và đồ vật mà bọn họ tiến cống hàng năm vẫn không hề thiếu!

Dù sao, nước xa không cứu được lửa gần.

Bọn họ chưa từng ỷ vào Quý đại nhân mà gây họa trong thôn, ngược lại còn cung kính với huyện nha hơn trước.

Tháng trước mới nộp lễ vật năm nay, giờ đây đã trở mặt không quen biết.

Tham lam! Quả thật tham lam!

Quý Phong Ích trầm giọng nói: "Tháng trước, ta đến huyện nha có việc thì đã gặp đại nhân, đã mời đại nhân dùng một bữa cơm, không biết có thể nể mặt bữa cơm đó mà tha cho bọn họ không?"

Tỷ tỷ của Trương huyện úy là tiểu thϊếp được cưng chiều nhất của huyện lệnh, nhờ đó mà được bổ nhiệm một chức quan nhỏ.

Hắn ta vốn đã ghen ghét những người dựa vào thực lực mà nổi danh, trước kia mặc dù trong lòng đố kỵ, nhưng vì Quý gia có đại quan tại triều nên không dám quá đáng.

Nhưng bây giờ thì khác, phượng hoàng sa cơ còn chẳng bằng gà.

"Được, nếu tú tài công của chúng ta đã mở lời, ta tất nhiên phải nể tình." Trương huyện úy vừa cười vừa nói.

Lời này khiến lòng người Quý thị nhẹ nhõm, Lý đại nương cùng gia quyến đều cảm kích nhìn về phía Quý Phong Ích.

"Nhưng mà... Muốn tha cho bọn họ, phải để tú tài công chịu ấm ức một chút." Trương huyện úy cười hắc hắc, giơ roi quất về phía Quý Phong Ích.

"Phụ thân!"

"Tướng công!"

"Đại ca!"

Trương huyện úy nói động thủ là động thủ, người Quý gia đều không kịp phản ứng.