Quý Trường Anh được coi như là một cuốn bách khoa toàn thư về thực vật biết đi.
Vì năng lực xuất sắc nên đã bị một căn cứ thí nghiệm để mắt tới. Mất hai năm, phái mười cao thủ cuối cùng cũng bắt được cô, kết quả bị cô phản đòn làm nổ tung căn cứ thí nghiệm, nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn khiến cô cũng chết theo.
Khi tỉnh dậy lần nữa, Quý Trường Anh đã biến thành đứa ngốc nhỏ của Quý gia ở thôn Liên Hoa.
Phụ mẫu ân ái, gia đình hòa thuận.
Kết quả là chưa kịp hưởng phúc một ngày, cả tộc họ Quý đã bị hoàng đế lưu đày cửu tộc vì tội đại bất kính.
May mắn thay, không gian của cô cũng đi theo. Tịch biên ư? Tôi cho các người thu không khí! Sau khi bị tịch thu hết tất cả tài sản, cả gia tộc tạm thời bị giam giữ trong nhà lao của Huyện Nha Phong, chờ ngày lưu đày.
Quý Trường Anh suy nghĩ một chút, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, dứt khoát dọn luôn cả huyện nha đi!
Thân nương có sức khỏe như trâu bò của nàng còn nhân lúc người khác không chú ý đào mộ tổ tiên của mình mình, mang theo hài cốt của trưởng bối lên đường, đồng thời tự hào vỗ ngực: "Một gia tộc đều phải dời đi hết mới được!"
Quý Trường Anh nhìn bản thân chỉ cần dùng một chút sức là có thể bẻ cong song sắt của ngục, miệng há thành hình chữ O.
Di truyền nhà nàng còn xem giới tính mới xuất hiện sao?
Cuối cùng, người nào đó nhìn thấy nàng cúi đầu nghiên cứu thực vật, không thể nhịn được nữa, ánh mắt âm u rút ra một sợi xích sắt: "A Anh, ngươi nói xem ta nên trói ngươi vào người để không bao giờ tách rời, hay là nhốt ngươi lại để ngươi chỉ có thể nhìn mỗi mình ta?"
Quý Trường Anh giật đứt sợi xích sắt, ngoáy ngoáy tai, nhìn khuôn mặt đẹp như ngọc đối diện: "Ta không nghe rõ, ngươi nói gì cơ?"