Chương 7: Trở lại đoàn

Kiều Thư là một đường chạy ra bệnh viện, như là phía mông cậu có cái gì đáng sợ đang đuổi theo cậu.

“Kiều Kiều, bên này.”

Lộ Nguyệt sợ Kiều Thư tìm không thấy xe, liền đứng ở xe bên nhìn xung quanh chờ, nhìn thấy Kiều Thư chạy ra vội vàng phất tay tiếp đón.

Kiều Thư hơi thở dốc mà ngồi vào trong xe.

Lộ Nguyệt lo lắng nói: “Kiều Kiều em làm sao vậy? Thương còn chưa có tốt hoàn toàn mà lại chạy như vậy, mặt như thế nào lại hồng như vậy? Ở bệnh viện không phải gặp chuyện gì đi?”

Cô lấy một tờ khăn ướt đưa cho Kiều Thư lau mặt.

Vừa hỏi hình ảnh xấu hổ liền lại lần nữa tái hiện, Kiều Thư mặt lại đỏ thêm chút nữa.

Cậu tiếp nhận khăn ướt lung tung lau một chút, xấu hổ cười nói: “Chị Nguyệt Nguyệt em không có việc gì, em đây chỉ là chạy bộ thôi, vừa rồi em đột nhiên muốn chạy một vài bước”.

Lộ Nguyệt bất đắc dĩ: “Em nha”.

Kiều Thư lấy lòng cười cười.

Ngã lên người một bệnh nhân có bệnh nặng trên người, còn té ngã ở cái vị trí kia, mặt chôn luôn ngay chỗ đó, mặc dù này sẽ nhìn không tới chính chủ, trong lúc ngồi xe trở lại đoàn làm phim, Kiều Thư mặt vẫn là ngăn không được hồng, đều là xấu hổ cùng xấu hổ.

Đồng thời còn có chút lo lắng.

Thẳng đến lúc tới đoàn phim rồi, Kiều Thư mới áp xuống đỏ ửng trên mặt.

Xuống xe.

Kiều Thư nói: “Chị Nguyệt Nguyệt, chị đem đồ vật của em để trở lại trong khách sạn nha, em đi đến chỗ đạo diễn báo một tiếng bình an, trễ chút em sẽ cùng Ngư Ngư cùng nhau trở về”.

Thời điểm Kiều Thư nằm viện Chu đạo cùng người phụ trách của tổ đạo cụ gọi đến rất nhiều lần điện thoại quan tâm hắn, hiện tại xuất viện, Kiều Thư tự nhiên nên đi đoàn phim bên trong báo bình an.

Lộ Nguyệt: “Được rồi, chị đem đi xong liền tới đây”.

Thời điểm Kiều Thư đi vào, vừa lúc là quay cảnh phối hợp của Giang Gia Du cùng Sở Trì Thanh Sở ảnh đế.

Cậu yên lặng đứng ở một góc nhìn.

“Cắt!”

Chu đạo kêu dừng: “Tốt rồi, vất vả, các cậu nghỉ ngơi một chút đi, một hồi lại bổ chụp lại một cảnh”.

Giang Gia Du cười cùng Sở ảnh đế nói một tiếng, hướng phía khu nghỉ ngơi đi đến.

Kiều Thư: “Ngư Ngư”.

Giang Gia Du nghe vậy ngẩng đầu, theo sau lộ ra một cái tươi cười: “Kiều Kiều cậu đã trở lại!”

Kiều Thư: “Đúng vậy”.

Cậu mở ra hai tay cho Giang Gia Du một cái ôm thật lớn.

Sau khi buông ra Giang Gia Du liền nhìn kỹ xem vết thương trên gáy của Kiều Thư còn không có khép lại hoàn toàn: “Kế tiếp mấy ngày cậu phải chú ý một chút đó, một hồi quay xong cảnh của tớ, trở về tớ lại hầm canh não heo cho cậu”.

Chú họ của hắn là người bán thịt heo, hôm nay biết Kiều Thư sẽ xuất viện, Giang Gia Du liền cố ý gọi điện thoại, nói cho chú của hắn gửi tới đoàn phim cho hắn một phần não heo mới.

Kiều Thư cười: “Canh não heo a, quả nhiên vẫn là Ngư Ngư nhà chúng ta hiểu tớ nhất nha, hiền huệ nhất nha”.

Giang Gia Du kiêu ngạo: “Hừ hừ”.

Hai người nói vài câu, Kiều Thư nói: “Tớ đi trước cùng Chu đạo nói một chút, cậu nhanh đi nghỉ ngơi một chút”.

Giang Gia Du: “Được rồi được rồi”.

Chu đạo đang ngồi xem lại cảnh của quay, liền có một đạo bóng ma rơi xuống, hắn ngẩng đầu liền nhìn thấy khuôn mặt Kiều Thư đang nghịch ánh mặt trời.

Kiều Thư: “Chu đạo”.

Chu đạo sửng sốt một chút, nhận ra Kiều Thư, “Đã trở lại?”

Kiều Thư ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng tôi đã khôi phục không sai biệt lắm, có thể trở lại, thực xin lỗi, là tôi đã kéo dài tiến độ của đoàn phim”.

Chu đạo xua xua tay: “Không trách cậu, nếu đã trở lại, ngày mai hãy tới đoàn phim đi, hôm nay lại nghỉ ngơi một ngày đi”.

Nói tới đây hắn kéo Kiều Thư ngồi xuống.

Kiều Thư ngồi ở trên ghế xếp nhỏ.

Chu đạo thở dài một hơi: “Lần này sự tình vốn là nên cho cậu một cái công đạo càng tốt, nhưng……” Hắn thanh âm nhỏ đi một chút: “Kiều Thư cậu cũng biết chúng ta có đôi khi thấp cổ bé họng, có một số việc chỉ có thể nhẹ nhàng buông tha, không thể quá mức truy cứu, nếu không đối với cậu cùng tôi đều không tốt”.

Kiều Thư hiểu được: “Tôi biết rồi”.

Giang Gia Du đã từng gọi điện thoại cho Kiều Thư để cáo trạng, cái kia người làm chuyện này Chu Đồng Đồng sau lưng có người, Chu đạo nguyên bản là tưởng đem đối phương trực tiếp đưa đến cục cảnh sát, nhưng là bị người bảo không được.

Bất quá Chu đạo liền kiên trì, Chu Đồng Đồng cuối cùng bị bắt từ đoàn phim cút đi.

Chu đạo vỗ vỗ vai Kiều Thư: “Ủy khuất cho cậu rồi, qua đi đoàn phim bên này sẽ cho cậu một ít bồi thường”.

Kiều Thư vội vàng xua tay cự tuyệt: “Không cần không cần, tôi đã không có việc gì”.

Chu đạo kiên quyết: “Cần phải, cậu đừng sợ, đoàn phim chúng ta có Sở ảnh đế ở, tiền lại có nhiều”.

Hắn lời nói thấm thía nói: “Cậu cứ hảo hảo đóng phim, tương lai xuất đầu, những việc này liền sẽ giảm rất nhiều”.

Kiều Thư sửng sốt.

Theo sau cậu chân thành cười nói: “Cảm ơn Chu đạo”.

Chu đạo: “Đứa nhỏ ngoan”.

Cùng trong truyện giống nhau, Chu đạo làm người rất hòa thuận, cũng thực chiếu cố tân nhân, nguyên chủ bởi vì thương thế không thể trở lại đoàn phim quay chụp, sau đó đoàn phim cũng có bồi thường cho nguyên chủ, Chu đạo còn cấp nguyên chủ tranh thủ một cơ hội đi thử vai một vai phụ không tồi.

Nhưng cuối cùng bị nguyên chủ làm vứt bỏ.

Kiều Thư trở lại bên người Giang Gia Du ngồi xuống.

Giang Gia Du hỏi: “Chu đạo nói như thế nào?”

Kiều Thư: “Nói tớ hôm nay lại nghỉ ngơi một ngày, ngày mai lại trở lại đoàn phim quay chụp”.

Giang Gia Du cao hứng nói: “Chu đạo quả nhiên săn sóc”.

Bên kia Chu đạo cầm loa: “Sở Trì Thanh, Giang Gia Du chuẩn bị”.

Giang Gia Du vội vàng đứng dậy: “Kiều Kiều tớ đi quay đây, cậu nhanh nhanh trở về nghỉ ngơi đi, nghỉ ngơi nhiều một chút”.

Kiều Thư cười nói: “Cậu xem tớ là heo sao, mấy ngày này nghỉ ngơi còn chưa đủ sau, cậu mau đi đi, tớ chờ cậu!”

Chu đạo còn đang thúc giục, Giang Gia Du đành phải nói: “Vậy được rồi”.