Chương 43: CP là cái gì

Hai người ánh mắt chạm vào nhau.

Kiều Thư lại có một loại căm giác bị thợ săn ngắm đến, cậu đột nhiên không thể hiểu được có chút nhút nhát.

“A?”

Vài giây sau, Kiều Thư mới phát ra một cái âm đơn.

“cp là cái gì?”

Cố Trầm Ngôn lại nghiêm túc hỏi một lần.

“cp là……” Kiều Thư nuốt nuốt nước miếng, trong đầu bắt đầu tìm tòi giải thích cái từ cp, nhưng đầu cậu lúc này đột nhiên có chút cứng đờ, suy nghĩ một hồi, cư nhiên không có nghĩ ra được gì.

“Tôi đi tra Baidu?” Kiều Thư thử hỏi.

Cố Trầm Ngôn gật đầu: “Ừm”.

Kiều Thư động tác nhanh chóng móc điện thoại ra, đánh từ cp tìm kiếm, thực nhanh liền xuất hiện cách giải thích.

“Một cặp, tên gọi tắt cp, internet lưu hành từ……” Kiều Thư từng câu từng chữ mà đọc ra, đọc xong, ngẩng đầu nhìn về phía Cố Trầm Ngôn.

Đôi mày Cố Trầm Ngôn nhíu lại.

Sau một lúc lâu, anh có chút không vui hỏi: “Bọn họ vì cái gì muốn đem em cùng với Chu Ngạn Thanh ghép thành một đôi?”

Kiều Thư: “……”

Đúng vậy? Bọn họ vì cái gì muốn đem cậu cùng Chu Ngạn Thanh ghép thành một đôi? Kiều Thư suy nghĩ một chút cũng không nghĩ ra đáp án.

Cố Trầm Ngôn còn đang nhìn cậu.

Vì thế Kiều Thư tiếp tục nỗ lực suy nghĩ.

Sau đó, cậu cẩn thận nói: “Võng hữu đều là như thế này, tư duy tương đối nhảy nhanh”.

Cố Trầm Ngôn hiển nhiên là không hài lòng cái đáp án này, nhưng anh tạm thời buông tha Kiều Thư, quay đầu lại một lần nữa nhìn về phía màn hình.

Thoát ly ánh mắt tỏa định, đầu Kiều Thư cuối cùng có thể chuyển động.

Cậu hậu tri hậu giác phát hiện vừa rồi Cố Trầm Ngôn là đang không cao hứng, bởi vì võng hữu ghép cậu cùng với Chu Ngạn Thanh thành cp huynh đệ mà không cao hứng.

Cho nên là ghen?

Không không không!

Kiều Thư thực nhanh phủ định cái đáp án làm cậu kích động này, lần trước Cố Trầm Ngôn đều tỏ vẻ sẽ không ghen.

Cho nên vẫn là cái tính chiếm hữu đáng chết của bá tổng kia?

Có chút cao hứng.

Nhưng vẫn là có chút không cam lòng nho nhỏ.

Kiều Thư bẹp miệng xuống.

Tổng nghệ còn đang chiếu.

Trong video, Chu Ngạn Thanh vờn Kiều Thư hồi lâu, cuối cùng tự vấp chân ngã xuống cầu.

【 tui như thế nào cảm giác Thanh ca là cố ý. 】

【 khẳng định là thương em trai, em trai đẹp như vậy khẳng định không đẩy được, đành phải chính mình bị loại trừ. 】

【 đột nhiên cảm thấy quá sủng a a a a a a a 】

……

Người xem thích cắn cp nơi nào cũng có, nếu đặt ở trước kia Kiều Thư cũng không sẽ để ý.

Cậu trộm mà nhìn về phía Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn môi mỏng hơi nhấp, tuy rằng sắc mặt như cũ bình tĩnh, tựa hồ cùng bình thường không có gì khác nhau, nhưng hơi thở quanh thân rõ ràng có chút bất đồng.

Còn đang không vui.

Hơn nữa cảm xúc không vui còn đang liên tục tích lũy lên, không khí chung quanh phảng phất đều biến thành trầm trọng.

“Khụ”.

Kiều Thư ý đồ cứu lại, “Tôi đem khu bình luận đóng đi ha, quá ảnh hưởng thị giác ha ha ha”.

Cậu nói xong duỗi tay muốn đi đυ.ng vào.

Tay còn không có đυ.ng tới.

Cố Trầm Ngôn đột nhiên nói: “Cậu ta xác thật là cố ý ngã”.

Kiều Thư: “A?”

Cố Trầm Ngôn quay đầu một lần nữa nhìn về phía Kiều Thư: “Chu Ngạn Thanh xác thật là cố ý ngã ra ngoài”.

Kiều Thư: “???”

Vài giây sau, Kiều Thư khiêm tốn thỉnh giáo, hỏi: “Anh làm sao mà biết được”.

Cố Trầm Ngôn: “Nhìn ra được, cậu ta từ nhỏ đi đứng đều rất ổn”.

Kiều Thư: “Ách”.

Kiều Thư đột nhiên không biết phải nói gì, theo đó còn có một cổ mạc danh chột dạ cùng hoảng loạn.

Kiều Thư: QAQ

Trời biết cậu cùng Chu Ngạn Thanh thật sự cái gì cũng không có! So canh đẫu hủ còn phải trong sạch hơn!

Kiều Thư nhấc tay bảo đảm: “Tôi cùng anh ta thật sự không có gì! Khu bình luận đều là nói bậy!” Nói xong, Kiều Thư cảm thấy tình cảnh này có điểm giống như đã từng gặp phải, lần trước Tạ Vũ Tịch giống như cũng là như thế này?

Nghĩ đến lần trước, Kiều Thư đột nhiên càng hoảng loạn, Cố Trầm Ngôn có thể hay không hiện tại làm cậu gọi điện thoại cho Chu Ngạn Thanh?

Đánh, nói muốn nói như thế nào?

Cố Trầm Ngôn: “Ân, việc này tôi tới giải quyết”.

Kiều Thư đang rối rắm không biết phải nói như thế nào với Chu Ngạn Thanh: “???”

Kiều Thư phát hiện chính mình theo không kịp ý nghĩ của Cố Trầm Ngôn.

Liền thời điểm cậu đang chột dạ hoảng loạn cộng thêm đầu óc tràn đầy dấu chấm hỏi, Cố Trầm Ngôn lấy từ trong túi ra điện thoại.

Ngón tay thon dài ở trên màn hình điện thoại nhấn vài cái, Cố Trầm Ngôn gọi đi một cuộc điện thoại.

Kiều Thư: “???”

Gọi cho ai?

Cố Trầm Ngôn lúc này liếc mắt nhìn Kiều Thư một cái, sau đó lấy điện thoại đặt ở lỗ tai, lại ở trên điện thoại nhấn một chút.

“Đô đô đô”

Anh nhấn loa ngoài.

Kiều Thư đột nhiên có chút cảm thấy ấm áp.

Ngay sau đó Cố Trầm Ngôn điện thoại đã gọi được.

Đối diện: “Anh? Anh như thế nào có rảnh gọi điện thoại cho em vậy?” Thanh âm có chút thụ sủng nhược kinh.

Kiều Thư oai một chút, còn có chút quen tai.

Cố Trầm Ngôn nhìn thoáng qua video: “Tôi đang xem tiết mục, gọi là 《 Chúng Ta Tới 》.”

Đối diện khϊếp sợ: “Anh, anh cư nhiên sẽ xem tổng nghệ! A! Khẳng định là bởi vì chị dâu cũng ở trong tiết mục đó, đúng không đúng không! Biểu hiện của em thế nào?”

Cố Trầm Ngôn: “Không tốt”.

Đối diện: “Sao có thể!”

Cố Trầm Ngôn bình tĩnh đánh giá: “Cậu giã té ngã tôi đã nhìn ra”.

Kiều Thư bỗng nhiên mở to hai mắt.

Cậu biết Cố Trầm Ngôn đang nói chuyện cùng với ai rồi!

Chu Ngạn Thanh!

Trò chuyện còn đang tiếp tục.

Chu Ngạn Thanh không sao cả nói: “Kia khẳng định chỉ có anh nhìn ra, fans của em khẳng định nhìn không ra được, người khác xem khẳng định cũng nhìn không ra được”.

Cố Trầm Ngôn: “Bọn họ đã nhìn ra”.

Chu Ngạn Thanh: “Sao có thể”.

Cố Trầm Ngôn lại nhìn thoáng qua màn hình: “Bọn họ còn đang ghép cp của cậu cùng Kiều Thư”.

“Khụ khụ khụ ——”

Tiếng ha khan kinh thiên động địa truyền đến, Chu Ngạn Thanh bị chính mình nước miếng sặc đến, chờ thật vất vả giảm bớt, hắn lập tức khủng hoảng giải thích: “Em không có làm cái gì”.

“Này không phải em sai!”

“Em cái gì cũng không biết!”

Ba câu phủ nhận liên tục.

Du͙© vọиɠ cầu sinh rất mạnh.

Cố Trầm Ngôn nhàn nhạt nói: “Ừm”.

“Kiều Thư là vợ của tôi”.

“Thực chướng mắt”.

Chu Ngạn Thanh rất biết điều, nhanh chóng nói: “Em lập tức liên hệ người giải quyết, bảo đảm ở trên mạng tuyệt đối nhìn không được fans hay người nào ghép cp của em cùng chị dâu!”

“Chị dâu là của anh!”

Cố Trầm Ngôn vừa lòng gật đầu: “Ừm”.

Dừng một chút, anh lại nói: “Nhanh chóng”.

Chu Ngạn Thanh: “Được! Nhất định! Anh cứ chờ tin tức của em!”

Điện thoại cắt đứt.

Cố Trầm Ngôn nhìn về phía Kiều Thư: “Giải quyết xong”.

Kiều Thư: “……”

Cố Trầm Ngôn: “Làm sao vậy?”

Trong đầu cậu hiện đang lặp lại liên tục câu nói kia của Cố Trầm Ngôn “Kiều Thư là vợ của tôi” Kiều Thư phiêu phiêu hoàn hồn: “Không”.

Cậu giơ tay đè xuống trái tim của mình, phát ra nghi vấn: “Anh cùng Chu Ngạn Thanh nhận thức?”

Cố Trầm Ngôn: “Ừm”.

“Cậu ta là con trai của chú Chu cùng với dì Lan, chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, là em trai của tôi”.

Kiều Thư: “!!!”

Khó trách thái độ của Chu Ngạn Thanh đối với cậu không giống người khác, khó trách Chu Ngạn Thanh đăng weibo giúp cậu tuyên truyền!

Cố Trầm Ngôn: “Ân?”

Kiều Thư nghĩ nghĩ, đem mọi chuyện Chu Ngạn Thanh giúp cậu từ lúc quay tổng nghệ tới nay nói hết cho Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn vừa lòng: “Em là chị dâu của cậu ấy, là chuyện cậu ấy nên làm”.

Kiều Thư nhịn không được cười trộm.

Cố Trầm Ngôn: “Chúng ta tiếp tục xem tổng nghệ”.

Kiều Thư: “Được”