Chương 23: Chuẩn bị làm nũng

Kiều Thư chết máy.

Đối Cố Trầm Ngôn làm nũng?

Còn yêu cầu cần thiết dùng thanh âm điệu đà gọi anh ơi? Còn tự xưng là người ta?

Kiều Thư giật mình một cái.

Không, này không được.

“Em trai?” Chu Ngạn Thanh nghẹn cười: “A huynh đang chờ nha”.

Những người khác cũng đều sôi nổi ồn ào.

Tay Kiều Thư đang nắm di động đều chặt cứng luông rồi, thật sự phải gọi cho Cố Trầm Ngôn?

Kiều Thư: QAQ

Giống như cần thiết phải gọi.

Nam nữ chính đều chấp hành đại mạo hiểm, nam hai Vệ Dung cũng đều mặc vào nữ trang, hiện tại cậu liền gọi một cuộc điện thoại mà thôi.

Bình tĩnh.

Kiều Thư hít sâu.

Bất quá một cuộc điện thoại mà thôi.

Cậu có thể làm được!

Chính là…… Cố Trầm Ngôn hẳn là sẽ không để ý đi? Để ý nói…… Giống như cũng không có biện pháp, chỉ có thể xong việc liền đi xin lỗi.

Kiều Thư nhanh chóng làm xong công tác tư tưởng cho chính mình, sau đó mở danh bạ điện thoại ra.

Thời điểm ngón tay nhấn vào tìm thấy tên của người đó liền run rẩy.

Kiều Thư:……

Ổn định!

Kiều Thư nỗ lực ổn định tâm thái, đưa điện thoại di động xoay ngược lại màn hình đối mặt mọi người nói: “Chỉ, chỉ có một người họ Cố”.

Chu Ngạn Thanh vừa thấy, thiếu chút nữa không nhịn được kích động trực tiếp mà vỗ tay.

Hắn vốn chính là đánh cuộc một phen, rốt cuộc hiện tại người trẻ tuổi là người yêu với nhau đều thích ghi chú những cái tên độc đáo nhão nhão dính dính, không nghĩ tới thật đúng là đoán trúng!

Cố tiên sinh.

Sách, ghi chú như vậy thật đứng đắn, Chu Ngạn Thanh sờ sờ cằm, chờ mong phản ứng của Diêm Vương sống khi được Kiều Thư làm nũng.

Từ Thời cười nói: “Xem ra Ngạn Thanh không cần lại chỉ định điều kiện khác”. Hắn tiến lên một bước tới gần Kiều Thư, sau đó duỗi tay che lại tai nghe, nhỏ giọng đối Kiều Thư nói: “Cái này cuộc điện thoại không thành vấn đề đi? Có thể gọi sao?”

Giới giải trí quan hệ của người với người rất phức tạp, danh bạ điện thoại tự nhiên cũng là như vậy.

Kiều Thư lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Không có sao đâu”.

Từ Thời thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó lui lại, hắn vui đùa nói: “Nói không chừng chúng ta Kiều Kiều làm nũng xong, liền có thể thu hoạch một đống sủi cảo tình yêu tự tay làm nha”.

Kiều Thư: “……”

Kia có lẽ, hẳn là sẽ không.

Kiều Thư thử tưởng tượng một chút hình ảnh Cố Trầm Ngôn thân mặc một bộ tây trang, nghiêm túc một khuôn mặt ở phòng bếp nghiêm túc làm vằn thắn……

Có chút muốn nhìn……

Dừng lại!

Đây là mơ mộng hão huyền!

Kiều Thư đem những hình ảnh lung tung rối loạn trong đầu xóa đi, dũng cảm mà chọc vào gọi đi.

“Đô đô”

Một âm thanh rất là bình thường, nhưng Kiều Thư lúc này lại khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.

Âm thanh “Đô đô” kia tựa như đô ở đầu quả tim cậu.

Tiếp, đừng tiếp, tiếp, đừng tiếp……

Thời gian phảng phất như bị kéo dài vô hạn.

“Kiều Thư?”

Thanh âm của Cố Trầm Ngôn từ trong điện thoại truyền đến.

Kiều Thư bị thanh âm dễ nghe này kéo về hiện thực, cậu thật khẩn trương nuốt nước miếng: “Cố, Cố tiên sinh”.

Cố Trầm Ngôn: “Ân?”

Chu Ngạn Thanh chỉ vào màn hình lớn điên cuồng ám chỉ Kiều Thư.

Kiều Thư: “……”

Trốn không được rồi……