Chương 21: Ăn giống nhau

Ngày hôm sau.

Kiều Thư dậy sớm mở WeChat lên đến khi nhìn thấy tin nhắn đầu tiên của ngày hôm nay cậu liền nở một nụ cười.

Vừa xán lạn lại vừa ôn nhu.

Cố Trầm Ngôn: Chào buổi sáng.

Cố Trầm Ngôn: Miệng vết thương còn đau hay không? Nhớ rõ bôi thuốc, hai ngày nay ở bên ngoài nhớ ăn thanh đạm một chút.

Thật đúng là…… Trí nhớ tốt mà.

Kiều Thư tu quẫn lại bất đắc dĩ, đầu quả tim nhảy nhót rồi lại run lên, cậu cúi đầu gõ chữ.

Kiều Thư: Chào buổi sáng, Cố tiên sinh.

Kiều Thư: Không đau, tôi sẽ nhớ rõ.

Nghĩ nghĩ, Kiều Thư lại lớn mật mà gửi đi một cái emoji, heo heo ôm một cái.jpg

Bên kia không có hồi âm.

Kiều Thư vẫn chưa thất vọng, Cố Trầm Ngôn bận rộn như vậy, không thể mỗi thời mỗi khắc để điện thoại ở bên người là bình thường.

Cậu ngồi ở trên giường nghiêng đầu nhìn tin nhắn đã gửi đi rồi phát ngốc, sau đó không tự giác mà cười ra tiếng.

Kết hôn rất không tồi.

Có người cùng mình chào buổi sáng, nói ngủ ngon, còn sẽ vẫn luôn nhớ đến thân thể của mình có khỏe mạnh hay không.

《 Chúng Ta Tới 》 ở thời điểm 8 giờ rưỡi lại lần nữa đơn giản diễn tập một lần biểu diễn mở màn, lúc này mới chính thức bắt đầu ghi hình.

Nam chính Chu Ngạn Thanh cùng nữ chính Giang Ngu Ngọc cùng nhau song ca ca khúc chủ đề của《 Đại Tướng Quân 》, ca khúc lừng lẫy trào dâng, cùng với nhạc đệm, Chu Ngạn Thanh múa một đoạn múa thương còn Giang Ngu Ngọc múa một điệu múa cổ phong uyển chuyển, sân khấu hiệu quả tạc nứt.

Đồng thời cũng đạt tới hiệu quả tuyên truyền mà đoàn phim mong muốn.

Kiều Thư thì cùng ba người khách quý khác cùng nhau hát một bài nhạc khá phổ biến, cùng nhảy một đoạn đơn giản Street Dance.

Bốn người dẫn chương trình cũng cùng nhau hát một bài.

Sau khi biểu diễn mở màn kết thúc, mấy người kết hợp với thân phận bên trong phim《 Đại Tướng Quân 》tự giới thiệu một phen, nam nữ chính lúc người chủ trì tò mò hỏi chuyện cũng nói một chuyện thú vị lúc quay phim, sau đó mọi người bắt đầu chơi trò chơi.

Kiều Thư già vị thấp, tự giác không đoạt màn ảnh, đại bộ phận thời gian đều cùng người không thích nhúc nhích - diễn viên gạo cội Ngô Văn đứng ở một chỗ, chờ đến khi tới lượt cậu chơi trò chơi liền tận lực chơi.

Từ Thời ngẫu nhiên sẽ chiếu cố cue đến cậu, cho cậu màn ảnh để biểu hiện.

Làm Kiều Thư ngoài ý muốn chính là, Chu Ngạn Thanh thế nhưng cũng sẽ thường thường mà cue cậu, hơn nữa mỗi lần đều thực tự nhiên.

Thời điểm cue cậu sẽ kêu cậu là em trai, bởi vì ở trong phim hai người chính là huynh đệ.

Thời gian một buổi sáng thời gian đều là chặt chẽ ghi hình, thời điểm giữa trưa lúc tạm ngừng ghi hình để nghỉ ngơi, mọi người trở lại phòng nghỉ, nghỉ ngơi ăn cơm.

《 Chúng Ta Tới 》 tổng nghệ tài đại khí thô, chuẩn bị cơm hộp so đoàn phim tinh xảo hơn nhiều, hương vị tốt, sau khi ăn xong còn có trái cây.

Kiều Thư đang ăn cơm từ chỗ Lộ Nguyệt lấy điện thoại về.

Cậu trước tiên mở WeChat lên, quả nhiên Cố Trầm Ngôn đã trả lời.

Cố Trầm Ngôn:?

Cách vài phút sau

Cố Trầm Ngôn: heo heo ôm một cái.jpg

Cố Trầm Ngôn: Trở về lại ôm em, được không?

“Phốc”.

Kiều Thư nhịn không được cười ra tiếng.

Cố Trầm Ngôn vừa thấy liền không giống như là người sẽ gửi emoji.

Cậu nhịn không được tưởng tượng một chút bộ dáng của một Cố Trầm Ngôn ngày thường đứng đắn nghiêm túc đối với cái emoji ‘heo heo ôm một cái’ này, là suy nghĩ đứng đắn nghiệm túc như thế nào, lại như thế nào mà gửi lại cho cậu.

Lại là như thế nào đứng đắn mà nghiền ngẫm cái emoji này.

Có chút đáng yêu.

Kiều Thư cong cong mắt bạch bạch đánh chữ.

Kiều Thư: Được nha.

Thời điểm ấn gửi tin nhắn đi Kiều Thư có chút chút thẹn thùng, nhưng mạc danh lại có điểm chờ mong thời điểm trở lại Hải Thành.

Lần này Cố Trầm Ngôn trả lời thực nhanh.

Cố Trầm Ngôn: Nghỉ ngơi sao?

Kiều Thư: Vâng

Kiều Thư: Một giờ sau lại tiếp tục ghi hình.

Cố Trầm Ngôn: Ăn?

Kiều Thư chụp một tấm ảnh chụp cơm hộp gửi qua cho anh.

Kiều Thư: Đang ăn.

Kiều Thư: Rất thanh đạm, anh yên tâm.

Cố Trầm Ngôn: Ân.

Tựa hồ lại không có đề tài hàn huyên, Kiều Thư chọc chọc di động, không tự giác mà bĩu bĩu môi.

Cố thị.

Trần Văn Uyên gõ vang của văn phòng Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn: “Tiến vào”.

Trần Văn Uyên đẩy cửa ra đi vào: “Tiên sinh, đã đến giờ cơm trưa, ngài hôm nay muốn ăn cái gì?”

Cố Trầm Ngôn dừng lại một chút, anh vô thức mà nhìn về phía điện thoại, rồi sau đó nói ra tên các loại thức ăn giống nhau y đúc với các món ăn trong ảnh chụp mà Kiều Thư vừa gửi qua.

Kiều Thư nhanh chóng cơm nước xong, đem hộp cơm thu thập hảo ném vào thùng rác ở một bên.

“Ong”

Điện thoại báo tin nhắn tới.

Kiều Thư lấy lại đây vừa mở lên, rồi sau đó lộ ra một cái mỉm cười cực kì ngọt ngào.

Cố Trầm Ngôn: 【 ảnh chụp 】

Cố Trầm Ngôn: Cùng em ăn giống nhau.

“Kiều Kiều”. Lộ Nguyệt ở một bên lặng lẽ chọc cánh tay Kiều Thư một chút.

Kiều Thư quay đầu: “Dạ?”

Lộ Nguyệt: “Em thu liễm một chút”.

Kiều Thư: “???”