Chương 19: Câu dẫn (H nhẹ)

Khi Trần Mạnh Quân đang loay hoay tìm cách giải quyết ba bữa ăn của mình thì cậu nghe được tiếng bước chân của ai đó trước cửa nhà

Trần Khải tay xách nách mang thịt cá rau củ đứng trước cửa nhà chào hỏi Trần Mạnh Quân. Trong tưởng tưởng của Trần Mạnh Quân, Trần Khải là một nam nhân thân cao mét tám, lạnh lùng kiệm lời, vui buồn chẳng phân biệt được, đôi khi còn có râu quai nón đầy khí khái nam nhi

Nhưng khi gặp mặt trực tiếp hình tượng gấu nâu to lớn biến thành mèo con dễ thương này đúng là làm Trần Mạnh Quân không khỏi bất ngờ

Trần Khải năm nay hai mươi tuổi chỉ cao hơn Trần Mạnh Quân đôi chút, là thanh niên dương quang rực rỡ, lúc nào cũng vui vẻ hoạt bát người gặp người thương, gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu, khi cười còn lộ ra hai đồng điếu bé bé xinh xinh, đôi mắt to tròn lấp lánh, khiến Trần Mạnh Quân không khỏi liên tưởng đến mấy bé mèo nhỏ vừa mềm vừa ngoan. Nhìn kiểu gì cũng giống em trai nhà bên đáng yêu lễ phép

Trần Khải chào hỏi Trần Mạnh Quân vài tiếng sau đó mang tất cả thức ăn Lê Minh đã dặn dò từ trước nhét vào tay Trần Mạnh Quân chuyển giao nhiệm vụ

Trần Khải theo Trần Mạnh Quân vào bếp, nhất quyết không thể để bản thân vô công bất thụ lộc mà ra tay hỗ trợ mấy chuyện nhỏ nhặt phụ Trần Mạnh Quân, nhìn cậu ta lóng ngóng chân tay mà Trần Mạnh Quân không khỏi buồn cười

Trần Khải kể cậu nghe rất nhiều chuyện của Lê Minh lúc trước, từ khi hai người gặp nhau thế nào, Lê Minh ngoài mặt quân tử trong lòng tiểu nhân ra sao, đa phần là tố cáo hắn không chịu nói chuyện với cậu ta, còn bày trò lừa gạt cậu ta rất nhiều lần

Dường như nắm bắt được cơ hội trả thù Lê Minh mà Trần Khải cứ thao thao bất tuyệt kêu oan đòi Trâng Mạnh Quân làm chủ cho cậu ta trừng trị tên gian ác Lê Minh

Trần Mạnh Quân nghe cậu ta luyên thuyên cả buổi trời, tốt bụng mà rót đầy ly nước vừa cạn để Trần Khải có sức tiếp tục nói

Trần Khải cũng không che giấu mà kể về tình trạng của Trương Đông, thoáng đầu Trần Mạnh Quân cũng khá bất ngờ nhưng dựa theo tính cách Lê Minh hẳn là hắn còn muốn tự tay mình làm mới thỏa mãn

Hai người anh một câu tôi một câu mà hết ngày dài, Trần Mạnh Quân không có gì không hài lòng về Trần Khải, ngược lại cậu khá mến cậu trai trẻ này. Lúc trước ở bên Lê Minh đa phần đều là cậu nói luyên thuyên để Lê Minh không thấy nhàm chán, giờ đã gặp người còn nói nhiều hơn cậu. Khỏi nói Lê Minh đau đầu cỡ nào với cái máy nói Trần Khải này

Về phần Trần Khải đương nhiên là rất hài lòng với Trần Mạnh Quân, mỹ nhân vừa xinh đẹp, biết nấu ăn lại dịu dàng hơn cái tên Lê Minh kia gấp trăm lần, chẳng hiểu hắn đã tích được đức gì mà cưới được Trần Mạnh Quân về nhà, tính đường nào thì chuyến làm ăn này cũng quá lời cho hắn. Trần Khải ghen tị đến ngứa răng, cậu ta cũng muốn có phu nhân dịu dàng xinh đẹp a

Sau khi bầu bạn với Trần Mạnh Quân cả ngày, Trần Khải cuối cùng vẫn luyến tiếc mà rời đi. Trần Mạnh Quân vừa tắm rửa chuẩn bị lên giường nhớ Lê Minh mà đi ngủ thì chính chủ đã xuất hiện trước mắt

Quần áo và bịt mặt đen che cả cơ thể Lê Minh lại nhưng ánh mắt của hắn thì Trần Mạnh Quân không thể lầm được. Hai người ôm nhau ngã xuống giường, váng giường bị đυ.ng mà kêu một tiếng két to kháng nghị

Trần Mạnh Quân bị kẹp giữa chăn đệm mềm mại và l*иg ngực của Lê Minh, cậu hít sâu một hơi rồi quàng tay qua cổ Lê Minh, môi kề sát môi hắn cọ nhẹ rồi vươn lưỡi lướt khắp cánh môi hắn qua một lớp vải mỏng khiến nó bắt đầu thấm đẫm nước miếng

Lê Minh mặc kệ hành động của Trần Mạnh Quân cứ giữ yên tư thế đó mà nhìn cậu, hắn muốn xem cậu có thể làm tới đâu

Trần Mạnh Quân thấy Lê Minh cố ý trêu mình, cũng bắt đầu nổi tính xấu muốn câu ra hết bộ dáng mất khống chế của hắn

Thu lại đầu lưỡi ướŧ áŧ, Trần Mạnh Quân há miệng thật to, một ngụm ngậm cả cánh môi dưới của Lê Minh cùng bịt mặt ươn ướt mà cắn, cậu dùng hai hàm răng khẽ nghiền nhẹ, kéo dài, thả ra rồi ngậm vào miệng mυ"ŧ mát làm phát ra tiếng nước nhóp nhép mờ ám. Hàng mi dài khép hờ nhìn thẳng vào mắt Lê Minh châm lửa

Bàn tay Trần Mạnh Quân phía sau cổ Lê Minh không nhàn rỗi mà xoay tròn, mơn trớn chân tóc, đầu ngón tay chạm nhẹ rồi rê dọc xuống mấy đốt xương sống nhô ra

Cảm giác nhột nhột nhỏ nhoi sau gáy khiến Lê Minh nhăn mày, hơi thở bắt đầu nặng nề

Bàn tay còn lại của Trần Mạnh Quân theo sườn mặt rắn rỏi của Lê Minh trượt xuống cằm, cậu dùng ngón cái và ngón trỏ giữ chặt cầm hắn để thuận tiện hôn môi

Dù Trần Mạnh Quân cố tỏ ra điêu luyện tới đâu thì cũng toàn những mánh khoé học được trên người Lê Minh. Hôn được một lúc Trần Mạnh Quân đã hết hơi, mà còn không câu ra được cái lưỡi Lê Minh chứ nói chi là thú tính của hắn

Cậu lui đầu về sau, định lấy lại hơi thở rồi tiếp tục chiến đấu. Cánh môi vừa rời đi thì cánh tay bất động của Lê Minh đã vươn ra đè sau gáy cậu, tay còn lại nhanh nhẹn tháo bịt mặt rồi vứt xuống chân giường

Hai bờ môi vừa tách ra đã hợp lại, bốn cánh môi mở ra đối diện nhau, Lê Minh vươn lưỡi câu lấy cái lưỡi còn chưa kịp thu vào của Trần Mạnh Quân mà múa máy trong không trung

Vì bốn cánh môi song song chạm nhau tạo nên một khoảng trống đủ để người khác nhìn thấy hai cái lưỡi không an phận kia quấy loạn trong không trung, đầu lưỡi nóng hổi quấn lấy nhau đưa đẩy trước sau

Hơi thở hoà vào nhau, không khí lên men đến mức ngộp thở, Lê Minh tốt bụng đợi Trần Mạnh Quân lấy lại nhịp thở mới không thoả mãn mà nghiên đầu, cái lưỡi xâm nhập sâu vào khoang miệng Trần Mạnh Quân cướp đoạt dòng nước ngọt ngào của cậu

Hai đôi môi khớp nhau không chừa một khe hở, tiếng rên nhẹ không có đường thoát ra bị Lê Minh toàn bộ ăn vào bụng

Chỉ thấy được cách môi vốn hồng hào bị chà xát đỏ bừng như một loại trái cây chín mọng chờ người đến hái, đôi mắt khép hờ cũng đong đầy nước mắt chực trào rơi xuống bất cứ lúc nào

Tóc đen dài xoã tung trên gối trắng, gương mặt nhỏ nhắn vì ngộp mà đỏ lên, đôi tay vô lực chỉ có thể vắt hờ trên cổ Lê Minh mà mặc hắn bày bố

Lê Minh như hoá thành thú dữ bị bỏ đói lâu năm mà cướp đoạt hết nước miếng ngọt ngào trong miệng Trần Mạnh Quân, răng nanh ngấu nghiến hai cánh môi non mềm vừa nhai vừa cắn đến mức trên đó toàn là dấu răng của hắn

Lúc tách ra còn vang lên tiếng bóc rõ to khiến Trần Mạnh Quân xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất. Rõ ràng là muốn câu dẫn người ta trước, khi câu ra được rồi lại không biết nên làm sao đối mặt

Trần Mạnh Quân bị Lê Minh nhìn đến xấu hổ ánh mắt không biết đặt vào đâu mà ngó nghiên khắp nơi, cuối cùng không chịu nổi mà nhắm chặt mắt rồi dùng hai tay che lại khuôn mặt nóng hôi hổi

Lê Minh thấy cậu như con thỏ nhỏ giấu đầu hở đuôi rõ ràng thanh thuần nhưng nhìn chỗ nào cũng dâʍ đãиɠ khiến hắn mới hôn một lúc đã cứng rắn muốn nổ tung

Lê Minh quỳ thẳng dậy hai chân đặt bên hông Trần Mạnh Quân thong thả nhìn xuống cậu mà cởϊ qυầи áo trên người, động tác hắn chậm rãi thu hết mọi biến hoá của Trần Mạnh Quân vào mắt

Thấy người bên trên không nói không rằng ngồi dậy, tầm mắt bị che khuất chỉ nghe được tiếng ma sát quần áo làm Trần Mạnh Quân không khỏi tò mò mà hé mắt nhìn lén

Bốn mắt chạm nhau, Trần Mạnh Quân nghe được tiếng nổ li ti trong không khí. Lê Minh đang từ trên cao rũ mắt nhìn xuống cậu, đôi mắt của dã thú đang chiêm ngưỡng miếng mồi ngon mà mình ao ước bấy lâu nay

Hắn vươn đầu lưỡi liếʍ nhẹ cánh môi trên, rồi dùng răng nanh sắc nhọn cắn một góc cánh môi dưới. Đôi tay chậm thật chậm mà từ từ tháo đai lưng, khớp ngón tay thon dài nắm lấy vạt áo trượt từ cổ đến hông, thấy ánh mắt Trần Mạnh Quân không rời khỏi tay mình, hắn càng thả chậm đông tác

Như đang xem một thước phim tua chậm mà một giây một khắc nào cũng đều đang cuốn lấy Trần Mạnh Quân vào. Vạt áo từng lớp từng lớp trượt từ vai hắn xuống cánh tay rồi vướng ở hai khủy tay khoẻ mạnh, để lộ l*иg ngực rắn chắc. Mái tóc dài bị cuốn theo động tác của hắn mà rơi một ít ra phía trước tương phản với màu da trắng mịn càng thêm mị hoặc

Sống đến từng này tuổi, đây là lần đầu Trâng Mạnh Quân biết thì ra xem người khác cởϊ qυầи áo cũng là một loại đãi ngộ. Mà loại đãi ngộ này cũng chỉ mình Trần Mạnh Quân được nếm thử

Trần Mạnh Quân bị nam sắc quyến rũ đến ngơ người, mắt quên chớp mà nhìn Lê Minh không rời, máu mũi cũng sắp chảy ra tới nơi

Lê Minh quần áo vẫn còn vắt trên cánh tay mà cúi đầu xuống mũi chạm mũi Trần Mạnh Quân thì thầm

"Phu nhân, đêm nay có muốn sủng hạnh ta không?" Kèm theo lời nói mềm mại là một nụ cười mười phần sắc tình

Âm thanh tắc nghẽn ở cổ họng làm cách nào cũng không bật ra được, đầu ngón tay đỏ hồng vì xấu hổ của cậu níu lấy vạt áo trên người Lê Minh từ từ kéo ra đến khi rơi xuống đất, từng lớp từng lớp chồng lên nhau dần dà bị chủ nhân lãng quên

Thân hình hoàn mỹ của Lê Minh không một chút che đậy mà triển lãm trước mặt Trần Mạnh Quân. Lê Minh yêu chết dáng vẻ Trần Mạnh Quân si mê nhìn hắn, những lúc như thế trong mắt cậu là hoàn toàn là hình ảnh của hắn không có chỗ cho ai khác

Lê Minh bắt đầu hôn từ trán Trần Mạnh Quân đến mắt, mũi, miệng, những nơi môi lưỡi hắn đi qua đều để lại vết hôn đậm nhạt khác nhau, khi hôn xuống cái cổ nhỏ nhắn xương quai xanh tinh tế hắn không nhịn được mà để lại vài dấu răng trên đó như đánh dấu lãnh thổ của mình

Hắn liếʍ ướt toàn bộ bầu ngực trái rồi gặm cắn thịt vυ" trắng tươi thơm nức mùi sữa, đến khi trên đó tràn đầy dấu hôn đỏ sẫm và dấu răng của mình, hắn tiếp tục ngậm lấy đầu v* cao ngất đã to hơn so với trước đây vào miệng, đầu lưỡi khảy nhẹ viên núʍ ѵú liên tục khiến nó tức giận cứng lên thuận tiện hơn để đầu lưỡi chơi đùa

Hai má Lê Minh hóp xuống do dùng lực hút quá mạnh, quầng vυ" cùng thịt vυ" bị hút vào miệng như đang hút sữa, đầu lưỡi trên đỉnh núʍ ѵú moi đào lỗ sữa khiến Trần Mạnh Quân vừa ngứa vừa đau chỉ có thể dùng sức nắm chặt chăn đệm dưới thân mà rêи ɾỉ liên hồi, nhiệt độ trong miệng Lê Minh rất cao nung cả cái vυ" đỏ ửng

Cái vυ" bị cắn phá chín rục thối nát như chỉ cần chạm nhẹ liền chảy ra mật ngọt, nhưng thứ mất ngọt đó chỉ có Lê Minh được thưởng thức, ngay cả chủ nhân của nó cũng không được phép

Cái vυ" còn lại bị bàn tay to lớn nhào nặng thành đủ hình dạng, đầu ngón cái và ngón trỏ Lê Minh bắt lấy nụ hoa nhỏ niết dẹp rồi ngắt nhéo, kéo dài đến mức căng đau lại thả tay để nó bắn trở về quần vυ". Trên thịt vυ" trắng nõn in toàn dấu tay của Lê Minh chồng chéo đan xen

Lê Minh hôn dọc xuống bụng Trần Mạnh Quân dừng lại ở cái rốn nho nhỏ, đầu lưỡi tò mò mà moi đào bới móc, khiến nước miếng hắn đong đầy trong lỗ rốn. Chọc cho Trần Mạnh Quân run rẩy liên hồi, cơ bụng mỏng manh lúc ẩn lúc hiện theo chuyển động của cậu phô bày trước mặt Lê Minh

Đôi tay rắn chắc dọc theo hông, dời ra phía sau chụp lấy thịt mông nhào nặn, cả người Trần Mạnh Quân thon dài, cao gầy nhưng cái mông lại không thua kém ai, Lê Minh vẫn hay trêu cậu ăn cả ngày cũng chỉ để nuôi cái mông mập này đã khiến cậu xấu hổ không biết bao nhiêu lần

Đôi tay rắn chắc bao không hết thịt mông, lúc dùng lực nhào nặng, từng lớp thịt trắng nõn tràn ra giữa những kẽ tay khiến những ngón tay rắn chắc như đang chết chìm trong đó, xúc cảm vô cùng tuyệt vời làm Lê Minh muốn ngừng mà không nỡ

Thịt mông bị chà xát, bóp nặn lặng lẽ đỏ lên, xúc cảm từ mông truyền đến xương cụt làm Trần Mạnh Quân đứng ngồi không yên, muốn dịch mông tránh khỏi bàn tay gian ác của Lê Minh nhưng lại luyến tiếc hơi ấm của tay hắn mà ngọ nguậy tới lui, nhìn vào như cậu đang cố ý dùng mông quyến rũ Lê Minh nặng tay thêm mà xoa nát mông cậu

Cái lưỡi buông tha cho lỗ rốn nhỏ, tiến đánh lãnh địa cấm, đầu lưỡi giữ tư thế vương ra ngoài mà trượt một đường xuống cái bướm nhỏ, Lê Minh thu lại đầu lưỡi trước khi chạm đến hạt le nhỏ, chọc Trần Mạnh Quân nhột nhạt bất mãn

Hắn kéo tay từ mông đến đùi Trần Mạnh Quân, dùng lực tách hai chân cậu ra để đầu đối diện với bướm da^ʍ đang chảy nước ròng ròng. Hài lòng nhìn bé bướm ướt nhem nước như con suối nhỏ róc rách liên hồi vì bị hắn kí©h thí©ɧ, Trần Mạnh Quân xấu hổ mà đẩy đầu hắn ra

“Đừng… đừng nhìn..” giọng nói vừa làm nũng vừa bất lực lôi kéo yêu thương của người đối diện nhưng Lê Minh không mảy may động đậy

Lực tay Trần Mạnh Quân bị trêu ghẹo nãy giờ đã mất hết chỉ còn chút kháng cự nho nhỏ tăng thêm tình thú cho Lê Minh hơn

“Ngoan nào, để anh nhìn kỹ bướm nhỏ”

Lê Minh không nhìn Trần Mạnh Quân, mắt không di chuyển nhìn chầm chầm bướm nhỏ càng ngày càng nhiều nước, vì bị tách ra mà mấp máy, theo hơi thở hắn phả vào mà rung nhẹ hai cánh môi

Nhìn mãi một lúc lâu, đến khi ghi nhớ toàn bộ hình dạng của bướm nhỏ vào đầu Lê Minh mới kề sát miệng vào liếʍ dọc một đường từ dưới lên trên theo hình dáng khe bướm

“Ưʍ.. a… đừng… đừng liếʍ” Trần Mạnh Quân nghẹn ngào kháng nghị

Gai lưỡi nho nhỏ, như cố ý mà cọ xát với thịt bướm non nớt khiến cơ toàn thân Trần Mạnh Quân cứ liên tục co rút thích thú

Lưng cậu cong lên một độ cung đẹp đẽ vì cái liếʍ bướm kia, hai chân vùng vẫy muốn trốn thoát kí©h thí©ɧ mới lạ này đã bị Lê Minh dùng lực đè lại

Cái bướm đáng thương chưa từng bị đối xử như vậy oa oa khóc dữ dội, khiến nước da^ʍ chảy ra càng nhiều hơn, thấm ướt cái chăn phía dưới

Lê Minh nếm lại tư vị trong miệng, thịt bướm non mịn, chạm vào như muốn tan ra, nước da^ʍ tanh ngọt như chứa chất gây nghiện, nuốt vào một lần liền không thể ngừng muốn nhiều hơn

Lê Minh chưa bao giờ bạc đãi bản thân, lần đầu nếm thử thứ ngon lành đó liền không cân nhắc kháng cự của Trần Mạnh Quân mà lần thứ hai cuối đầu

Lần này hắn há to miệng ngậm cả cái bướm vào miệng mà hút liếʍ, từng dòng nước ngọt ngào bị chảy ra khỏi bướm Trần Mạnh Quân đều đổ vào bụng Lê Minh, âm thanh nuốt xuống không chút đè nén vang lên trong không gian chật hẹp truyền vào tai Trần Mạnh Quân khiến cả người cậu bị kí©h thí©ɧ đỏ ửng như con tôm luộc, chỉ biết nhỏ giọng vừa rên vừa kháng nghị

"Ưʍ....a....đừng...ưʍ...đừng liếʍ mà...a....ưm"

Uống hết nước ngọt trong miệng, Lê Minh mới dành chút thời gian mà trả lời Trần Mạnh Quân đang xấu hổ

"Bảo bối, em ngọt quá, nước da^ʍ cũng ngon như vậy" Trên cánh môi hắn còn phủ đầy một lớp nước trong suốt không biết là nước miếng của hắn hay nước da^ʍ trong bướm, hắn ra vẻ tiếc rẻ mà thò ra đầu lưỡi liếʍ khô cánh môi mình

Trần Mạnh Quân nhìn thấy, bên tai nổ bùng một tiếng, tiếng khóc nức nở cũng im bặt

Lê Minh bày tỏ xong khen ngợi lần hai vùi mặt vào dòng suối nhỏ phía dưới tiếp tục tìm kiếm

Cái lưỡi không an phận mà moi móc khám khá, đầu tiên là liếʍ ướt hai mảnh môi lớn, đến khi mỗi một nếp gấp trên đó đều chứa đầy nước miếng của hắn, rồi lại lần mò xuống dưới cái miệng bướm nho nhỏ, moi đào ra càng nhiều nước ngọt giúp hắn giải khát

Khẽ đâm nhẹ vào lỗ nhỏ, nghe được âm thanh nức nở kiềm chế của Trần Mạnh Quân, Lê Minh càng thêm ác ý mà cọ xát mạnh hơn, luồn một nữa đầu lưỡi vào, để im trong đó, cảm nhận thịt mềm bao vây co bóp không biết là muốn đẩy ra hay hút cái lưỡi hắn vào càng sâu hơn, cửa ra bị chặn lại, ngâm đầu lưỡi hắn trong mớ nước da^ʍ của cậu, khi thấy nước da^ʍ đủ nhiều hắn liền rút lưỡi ra, dùng miệng đón nhận toàn bộ lượng nước trào ra ngoài

Sau khi uống đã đời, Lê Minh dùng lưỡi tiếp tục moi đào bướm nhỏ, lần này hắn dùng toàn bộ kỹ năng mình có liếʍ mυ"ŧ, đâm chọt bướm Trần Mạnh Quân, vùi hết cái lưỡi vào lỗ bướm, như đông tác giao hợp mà rút ra đẩy vào theo nhịp độ, tiếng rên mê người của Trần Mạnh Quân cứ quanh quẩn bên tai hắn cổ vũ hắn nhanh hơn mạnh hơn nữa

Đến khi một tiếng thét vang lên, cả người Trần Mạnh Quân cong lại, ngón chân nhỏ cuộn lại đạt cao trào Lê Minh mới tiếc nuối nuốt hết dòng nước vừa bắn thẳng vào miệng mình, miệng rời khỏi cái bướm

Nhìn cái bướm non nớt trắng trẻo sau một thời gian đã bị liếʍ đến chín rục nước nôi tràn trề mà hắn không khỏi vui vẻ, ánh mắt dừng lại trên hộŧ ɭε nãy giờ bị bỏ quên, như để an ủi nó mà Lê Minh khẽ liếʍ, rồi ngậm toàn bộ vào miệng hút liếʍ, gậm cắn tàn nhẫn, Lê Minh hạ răng tàn nhẫn mà nghiền, kẹp chặt rồi kéo dài liên tục kí©h thí©ɧ Trần Mạnh Quân

Sau cao trào, Trần Mạnh Quân ngã người lại xuống chăn đệm mềm lại, thân thể mẫn cảm doạ người, tâm lý còn chưa bình ổn lại hộŧ ɭε đã bị gặm cắn mạnh mẽ khiến cậu lần hai cao trào, nước từ cái bướm bắn ướt cầm Lê Minh, hắn tiếc nuối mà nhìn nước da^ʍ thơm ngọt từ từ thấm hết vào chăn nệm phía dưới

Trong khi đợi Trần Mạnh Quân bình ổn lại đôi chút, Lê Minh đã cầm lấy dương v*t của mình, đối diện cái bướm mà sục lên xuống an ủi. Hơi nóng từ miệng bướm nhỏ, theo hô hấp của Trần Mạnh Quân mà phả từng chút lên qυყ đầυ, khiến da đầu Lê Minh tê rần, suýt chút nữa đã bắn ra

- -------------------------------------

Sorry mọi người vì dạo này tui bận quá nên ra chương rất chậm

Nay bắt đầu cho Lê Minh ăn mặn nha hihi