Edit: Điềm Điềm
***********************
Chiều thứ sáu, La Kỳ Sinh đặc biệt tạo hình, người đại diện một bên nhìn người từ phòng trang điểm đi ra: “Bây giờ đi sao?”
La Kỳ Sinh gật gật đầu: “Trông tôi thế nào?”
“Rất tốt.”
“Tự nhiên không?”
Người đại diện không hiểu ý tứ lời này của hắn, ngước mắt nhìn hắn.
“Thoạt nhìn có phải là đặc biệt chuẩn bị không?”
“Cậu là muốn nhìn ra hay là nhìn không ra?”
La Kỳ Sinh khẽ nhíu mày: “Tự nhiên thì tốt hơn, tôi đi trước đây, đừng lo lắng, chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi.”
Hiển nhiên những lời này là nói cho mình nghe.
Người đại diện nhẹ nhàng thở dài, đứa nhỏ lớn rồi muốn yêu đương cũng bình thường.
La Kỳ Sinh đeo khẩu trang từ trên xe đi xuống, trong lòng có chút khẩn trương.
Nhìn túi trên tay, hít sâu một hơi cất bước vào phòng ăn.
Lúc này Dung Phi đã đến, hôm nay anh mặc một cái áo khoác màu xám, áo sơ mi trắng bên trong tùy ý mở ra hai nút, cả người thoạt nhìn lười biếng lại mang theo quý khí.
Lúc La Kỳ Sinh vào, người đàn ông ngước mắt nhìn lại, biểu tình trên mặt anh rất nhạt, nhưng khi nhìn người khác, con ngươi màu đen sẽ lẳng lặng nhìn chăm chú vào đối phương, có vẻ rất chuyên chú.
La Kỳ Sinh hai gò má có chút nóng, mỉm cười nói: “Dung tiên sinh, áo của ngài tôi đã giặt sạch sẽ, chuyện lần trước cảm ơn rất nhiều.”
Ánh mắt Dung Phi đảo qua túi giấy trong tay hắn, gật gật đầu: “Không cần khách khí, nhấc tay chi lao*.”
*Việc nhỏ, không đáng đề cập, tiện tay mà làm
La Kỳ Sinh ngồi xuống đối diện anh, hai tay đặt ở trên đùi đầu ngón tay nổi lên tê dại: “Dung tiên sinh chúng ta gọi đồ ăn đi, hôm nay nhất định phải để tôi mời đó, được không?”
“Được.”
Dung Phi cũng không có cự tuyệt, làm cho La Kỳ Sinh thở phào nhẹ nhõm.
Trong lúc chờ bữa ăn, La Kỳ Sinh nhịn không được hỏi: “Dung tiên sinh ngày thường có xem phim không?”
Dung Phi ngước mắt nhìn hắn, hành động như vậy làm cho anh thoạt nhìn rất giống Dung Ngọc.
Chỉ là so với Dung Ngọc ôn nhuận, Dung Phi lạnh lùng hơn nhiều, nhưng La Kỳ Sinh lại cảm thấy Dung tiên sinh như vậy cũng chỉ là biểu hiện mà thôi.
Nếu thật sự lạnh lùng, ngày đó làm sao có thể giúp hắn?
“Dị năng” cùng “Nhất kiếm thành ma” tôi đều có xem, cậu diễn rất tốt.”
Không nghĩ tới anh lại nói như vậy, La Kỳ Sinh vốn chỉ muốn tìm đề tài, trái tim đập thình thịch: “Ngài biết tôi sao?”
Dung Phi gật đầu: “Ừ.”
“Là bởi vì quen với Dung Ngọc, nên ngài mới biết tôi sao?”
La Kỳ Sinh trong lòng lộ ra chờ mong, rõ ràng biết vấn đề này không nên hỏi, lại có chút khống chế không được.
Dung Phi nhìn hắn, tựa hồ đang do dự phải trả lời như thế nào, mới có thể không làm tổn thương lòng tự trọng của thanh niên trước mắt.
La Kỳ Sinh lại đỏ mặt, rất xấu hổ nở nụ cười: “Xin lỗi, tôi lại hỏi một câu hỏi kỳ quái.”
“Không phải.”
La Kỳ Sinh tâm lý căng thẳng, theo bản năng nhìn về phía Dung Phi, không dám tin tưởng câu trả lời mình nghe thấy.
Dung Phi lắc đầu: “Không phải tất cả, lúc đầu là bởi vì Tiểu Tứ, sau đó tôi phát hiện cậu diễn cũng rất tốt, ngày đó gặp phải cậu cũng có chút ngoài ý muốn.”
La Kỳ Sinh chớp chớp mắt, lại xác định lời Dung Phi nói không phải ảo giác, trong lòng dâng từng trận vui sướиɠ, mím môi không để cho mình cười quá ngốc: “Sau này tôi sẽ quay phim thật tốt, không phụ sự cổ vũ của Dung tiên sinh.”
“Không phải cổ vũ, cậu diễn rất tốt, phải tự tin lên.”
“Được.” Trong ánh mắt La Kỳ Sinh nhìn Dung Phi mang theo ánh sáng.
Mặc dù Dung Phi không ngước mắt lên, cũng có thể cảm giác được ánh mắt nóng rực của thanh niên rơi vào trên người mình, không chán ghét, thậm chí có chút cảm giác đặc biệt.
Ăn cơm xong, La Kỳ Sinh do dự mở miệng: “Không biết sau này còn có thể hẹn ngài ra ngoài ăn cơm không?”
Hai tay buông xuống bên cạnh, kìm lòng không đậu nắm chặt, La Kỳ Sinh nghe thấy tiếng tim đập của mình.
Hắn không biết nếu như Dung Phi từ chối, hắn lại tìm cơ hội như thế nào đây, thậm chí còn có dũng khí như vậy hay không.
Dù sao thân phận hai người bọn họ kém rất nhiều.
Hắn không có bối cảnh gì, nếu chủ động theo đuổi, có thể làm cho người ta cảm thấy hắn có mục đích không thể nói cho người khác biết hay không?
Trong vòng vài giây ngắn ngủi, La Kỳ Sinh suy nghĩ rất nhiều, thậm chí đã cảm thấy mình đưa ra yêu cầu như vậy có chút quá đáng.
“Có thể, có cần đưa cậu trở về không?”
“À, không cần, tôi lái xe tới.”
“Được rồi, chú ý an toàn, tạm biệt.”
Đưa mắt nhìn Dung Phi rời đi, La Kỳ Sinh ngồi ở chỗ đó, nửa ngày cũng chưa phục hồi tinh thần lại, qua thật lâu, bên môi mới nở nụ cười.
Dung tiên sinh đáp ứng rồi, có phải biểu thị hắn có cơ hội hay không?
La Kỳ Sinh từ nhà hàng đi ra, liền nhận được tin tức của người đại diện: Thế nào rồi?
La Kỳ Sinh: Rất tốt, Dung tiên sinh hứa với tôi sau này có thể tiếp tục hẹn hò với anh ấy.
Người đại diện: ………..
Sau khi Dung Phi lên xe, tài xế phía trước nói: “Thưa ngài, bây giờ đi đâu?”
“Về nhà.”
Dứt lời, ánh mắt nhìn về phía túi giấy bên cạnh, bên trong chứa áo khoác La Kỳ Sinh trả lại cho anh, nhịn không được nhếch khóe môi.
Điện thoại di động yên tĩnh lúc này vang lên, Dung Phi lấy ra, nhìn thấy tin tức trợ lý gửi tới: Dung tiên sinh, hôm nay ngài cùng La tiên sinh ăn cơm bị chụp được, có cần đè xuống không?
Nghĩ đến thanh niên nói chuyện với anh mang theo ngây ngô cùng cẩn thận thăm dò, Dung Phi nhắn: Đè xuống đi.
……
La Kỳ Sinh lái xe về nhà, vừa mới vào nhà, liền thấy người đại diện gửi tin nhắn: Hôm nay cậu và Dung tiên sinh ăn cơm bị chụp ảnh, nhưng được đè xuống rồi, hẳn là Dung tiên sinh làm.
La Kỳ Sinh nhìn chằm chằm tin tức này, trong lòng cả kinh, mím môi lại.
Hắn không rõ Dung Phi đem tin tức đè xuống là vì giúp hắn, hay là không muốn cùng hắn có bất kỳ quan hệ gì.
Tin tức như vậy hoàn toàn phá vỡ tâm trạng đang tốt của hắn.
Do dự nhiều lần, La Kỳ Sinh vẫn cầm lấy điện thoại di động gửi tin nhắn cho Dung Phi: Vô cùng xin lỗi, để chuyện chụp lén ảnh hưởng đến tâm tình của anh.
Dung Phi nhìn thấy tin tức này, nhẹ nhàng thở dài: Không cần xin lỗi, hôm nay dùng bữa rất vui vẻ, chỉ là không cần cho người ngoài biết.
Mong đợi tác phẩm mới của cậu, nếu có gì không thể giải quyết, có thể tìm tôi, cố lên.
La Kỳ Sinh nhìn chằm chằm tin nhắn này, liên tục đọc ba lần, mới xác định Dung Phi không có tức giận, còn cổ vũ hắn, còn nói chờ mong tác phẩm mới của hắn, còn nói có vấn đề có thể tìm anh giúp đỡ, ahhhhhh!!!!!
Làm sao mà Dung tiên sinh có thể tốt như vậy!!!!!!!!!