Edit: Điềm Điềm
***********************
Dung Phi đưa mắt theo xe đón Tiểu Tứ đi, nhẹ nhàng thở dài, cầm lấy điện thoại di động nhắn tin riêng cho Dung Tuyền và Dung Minh: Làm việc xong về nhà.
Hai người nhận được tin tức, trong lòng đều căng thẳng.
……
Dung Ngọc cùng Cố Triều Từ sau khi trở lại khách sạn liền nhận được điện thoại của Hoa Tự Cẩm, điện thoại vừa bắt liền nghe nói: ” Thế nào, thuận lợi không?”
” Đã trở về khách sạn.
” Dung Ngọc nói xong, chợt nghe Hoa Tự Cẩm nói, ” Nhanh như vậy sao, tôi còn lo lắng cậu sẽ bị nhốt lại, cuối cùng lại quậy lên tuyệt thực gì đó chứ!”
” Đã nói rồi, anh không cần não bổ, không thể phát sinh chuyện cẩu huyết như vậy đâu.
” Nói xong nhìn thoáng qua Cố Triều Từ còn đang tắm rửa trong phòng tắm, thấp giọng đem chuyện người đàn ông đã gặp Dung Phi trước nói cùng Hoa Tự Cẩm.
” Thật là, tại sao tôi lại tự tìm thức ăn cho chó để ăn chứ, quá đủ rồi, được rồi, biết cậu không có việc gì tôi cũng yên tâm, không quấy rầy các người nghỉ ngơi nữa.
”
Buông điện thoại xuống, tâm tình Hoa Tự Cẩm rất phức tạp, mà cảm xúc phức tạp này hơn phân nửa đến từ hâm mộ.
Thử hỏi, tình yêu ngọt ngào như vậy, ai mà không hâm mộ?
” Nhất kiếm thành ma” từ sau khi công chiếu, thoáng cái chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, nhân số theo dõi của Weibo Dung Ngọc đã từ ba trăm vạn đột phá đến tám trăm vạn, đột phá ngàn vạn cũng bất quá là chuyện thời gian.
Hoa Tự Cẩm bảo cậu nếu đột phá ngàn vạn, tặng phúc lợi cho fan, livestream một chút.
Dung Ngọc ngẫm lại cũng không phải là việc khó liền đáp ứng.
“Dị năng” quay gần bốn tháng, rốt cục nghênh đón hơ khô thẻ tre.
Sau khi bộ phim này kết thúc, Dung Ngọc dự định nghỉ ngơi trước một tuần, sau đó bên ” Thái tử” còn có một buổi thử vai nữa.
Bất quá trước đó, cậu muốn cùng Cố Triều Từ về nhà.
Vì vậy Dung Ngọc còn lén hỏi thăm Thẩm Bằng Lan sở thích của cha mẹ Cố Triều Từ, về phần lão Phật gia trong nhà, Dung Ngọc đã nghĩ kỷ, bảo Hoa Tự Cẩm giúp cậu đặt mua một hộp kẹo đường xylitol, đây là quà lúc trước cậu đáp ứng lão thái thái, qua lâu như vậy mới thực hiện, mong lão nhân gia đừng trách cậu.
Dung Phi bên kia nghe nói Dung Ngọc muốn đến nhà Cố Triều Từ thăm hỏi, trên mặt tuy rằng không có gì nhưng trong lòng cũng có chút lo lắng bé con nhà mình đi qua sẽ bị khi dễ, cho dù dưới ánh đèn tối đen anh cảm thấy bé con nhà mình chỗ nào cũng tốt.
Nhịn không được trong lòng sinh ra sầu lo, lén lút gọi điện thoại cho Cố Triều Từ vài lần, trong lời nói đều là nhắc nhở, không cho phép bé con nhà bọn họ chịu ủy khuất.
Dung Tuyền cùng Dung Minh bên kia nghe được tin tức, cũng nhao nhao dặn dò Dung Ngọc, đi qua bên kia không cần sợ, nếu bọn họ khi dễ cậu, trở về nói cho bọn họ biết.
Dung gia bọn họ so ra kém Cố gia, nhưng nếu thật sự muốn xé thì không sợ gì cả.
Khiến Dung Ngọc cảm động muốn chết.
Nhưng Dung Tuyền Dung Minh bên này buông điện thoại xuống, vội vàng đi tìm Dung Phi báo cáo, sợ lần này giấu giếm, hai người lại bị đánh.
Lần trước chuyện Dung Ngọc và Cố Triều Từ hai người bọn họ không báo cáo trước tiên với lão đại, sau khi Dung Phi gọi hai người bọn họ về nhà, mỗi người bị ăn hai cây.
Tuy rằng không đau lắm, nhưng đã lớn như vậy, còn bị anh trai đánh mông, nhớ tới liền cảm thấy đỏ mặt.
Cho nên lúc này đây hai người bọn họ đều học ngoan, ai bảo Dung Phi ỷ vào là lão đại trong nhà, đối với bọn họ xuống tay cũng không có gánh nặng tâm lý gì chứ.
Đương nhiên chuyện này, Dung Ngọc cũng không biết, dù sao vô luận là Dung Tuyền hay là Dung Minh đều muốn mặt mũi, loại chuyện này làm sao có thể để cho em trai biết!
Sau khi “Dị Năng” hơ khô thẻ tre, tối hôm đó Dung Ngọc lên xe Cố Triều Từ trở về nhà.
Trước khi rời đi, La Kỳ Sinh đặc biệt tới tạm biệt cậu, lần này sau khi hai người hợp tác, quan hệ càng gần hơn một bước, lúc La Kỳ Sinh đi vỗ vai cậu nói: ” Kết hôn nhớ gửi thiệp mời cho tôi.
”
Dung Ngọc bị những lời này của hắn chọc cười, nghĩ thầm việc cậu và Cố Triều Từ còn chưa công khai, hắn liền nghĩ đến kết hôn, nhưng vẫn gật đầu nói: ” Yên tâm đi, phần tiền này của anh là không thiếu được, có việc có thể gọi điện thoại cho tôi, hy vọng còn có cơ hội hợp tác.
”
Sau khi tách ra cùng La Kỳ Sinh, Dung Ngọc liền lên xe, Cố Triều Từ thấy trên mặt cậu còn lộ ra nụ cười, nhịn không được nói: ” Hắn nói cái gì, làm cho em vui vẻ như vậy?”
Dung Ngọc quay đầu nhìn anh: ” Hắn nói, em kết hôn nhớ gửi thiệp mời cho hắn, em đáp ứng rồi.
”
Cố Triều Từ nhếch khóe môi, trong con ngươi đen nổi lên sung sướиɠ: ” Ừ, anh cũng đồng ý.
”
Hai người nhìn nhau cười.
Sau khi về nhà Cố Triều Từ liền nhận được điện thoại của Hạ Như Mộng: ” Triều triều, bà ngoại con nhất định bảo mẹ gọi điện thoại cho con, hỏi hai đứa ngày mai mấy giờ trở về?”
” Buổi chiều đi, không cần chuẩn bị cơm cho tụi con, tụi con ăn xong rồi qua.
”
” Được, Triều Triều con có thể tiết lộ với chúng ta trước hay không, bạn trai nhỏ của con tên là gì, chúng ta đến bây giờ còn không biết hắn tên gì!”
” Mọi người đã gặp qua rồi, Dung gia tiểu tứ, Dung Ngọc.
”
Lần này không giấu bọn họ nữa, nhìn lướt qua hướng phòng tắm, Cố Triều Từ nghe Hạ Như Mộng bên kia im lặng trong giây lát mới nói: ” Thật sự là thằng bé à, những thứ lan truyền trên mạng kia cũng đều là thật?”
Cố Triều Từ không ngoài ý muốn Hạ Như Mộng biết những điều này, gật đầu nói: ” Vâng, chúng con chuẩn bị chờ sau khi hai bên phụ huynh đều gặp mặt sẽ công khai.
”
Nghe được điều này, Hạ Như Mộng lập tức hiểu được, đây là đã định rồi, nhất thời vui vẻ nói: ” Con biết là chúng ta đều tùy con, con vui vẻ, con thích là được rồi, ngày mai chúng ta ở nhà chờ các con trở về.
”
Nói xong cúp điện thoại, quay đầu đem tin tức nói cho Cố Kiêu Hùng cùng lão thái thái ngồi xổm canh gác ở hai bên: ” Các người đều nghe thấy rồi đó, thật sự là Dung gia tiểu tứ kia, cũng không biết đứa nhỏ này như thế nào lại lọt vào mắt Triều Triều, con đã gặp qua ảnh chụp, đứa bé rất đẹp!”
” Triều Triều còn nói là bạn bè bình thường, ta còn tin, con nói xem nếu là bạn bè bình thường, Triều Triều còn có thể dẫn nó đến bệnh viện thăm ta sao?” Lão thái thái đem chuyện gặp qua Dung Ngọc ở bệnh viện nói ra, chỉ thấy Hạ Như Mộng nói: ” Mẹ, việc này sao mẹ không sớm nói cho chúng con biết, hại chúng con đoán lâu như vậy!”
” A, đây không phải là do quên sao!” Vẻ mặt lão thái thái ‘ta sao có thể nghĩ nhiều như vậy’, đưa ra bộ dáng vô tội, Hạ Như Mộng không tiện nói cái gì, dù sao đây cũng là mẹ ruột.
Dung Ngọc tắm rửa xong đi ra, đem quà tặng đã chuẩn bị xong lấy ra, Cố Triều Từ nhìn cậu ở đó sắp xếp, nhịn không được hỏi: ” Em chuẩn bị từ khi nào vậy?”
Dung Ngọc hai má nóng lên, trong tay cầm một cái hộp gấm màu đỏ: ” Nửa tháng trước, em hỏi anh Thẩm, anh ấy nói dì thích mấy thứ này, chú thích uống rượu, cho nên em bảo anh Hoa giúp em tìm một đôi khuyên tai mặc ngọc này, anh xem có phải rất đẹp hay không, rượu này là từ chỗ anh cả lấy được, em không hiểu những thứ này, nhưng hẳn là cũng không tệ, hy vọng bọn họ có thể thích, à, còn có thứ này là kẹo đường xylitol, lần trước không phải đã đáp ứng bà ngoại sao, không nghĩ tới lâu như vậy mới thực hiện, lão nhân gia sẽ không trách em chứ?”
Không nghĩ tới cậu còn nhớ rõ lời nói lúc trước, Cố Triều Từ đưa tay nhéo hai má trắng nõn của cậu: ” Cảm ơn, bà ngoại sẽ không tức giận, có đường ăn bà cao hứng còn không kịp đâu!”
Cố Triều Từ không nghĩ tới Dung Ngọc lại tốn nhiều tâm tư như vậy chuẩn bị quà tặng cho người nhà anh, trong lòng mềm nhũn không thôi.
Kéo người từ trên mặt đất lên ôm vào lòng, lại nói cảm ơn một lần nữa.
Dung Ngọc bị anh làm cho ngượng ngùng, nhưng vẫn cố gắng tự nhiên nói: ” Cảm ơn cái gì nha, đây không phải là nên làm sao?”
Nếu không có bọn họ, làm sao có thể mang Cố tiên sinh tốt như vậy đến thế giới này, để cho cậu gặp được đây!
Sáng sớm hôm sau, Dung Ngọc liền dậy nấu cháo, cậu khẩn trương bất an, bị người đàn ông đi theo phía sau thu vào đáy mắt.
Dung Ngọc cũng không nghĩ mình sẽ khẩn trương, nhưng thật sự đến giờ khắc này mới phát hiện, thật sự là không tự chủ được khẩn trương, cuối cùng lúc ra cửa, thật sự không nhịn được giữ chặt góc áo người đàn ông hỏi: ” Người trong nhà anh sẽ thích em chứ?”
Cố Triều Từ nắm lấy tay cậu: ” Em tốt như vậy, vì sao bọn họ lại không thích?”
Người đàn ông đem những lời này nói hợp tình hợp lý, làm cho Dung Ngọc trong lòng run lên, sau đó cười rộ lên: ” Em thật sự có khiến người ta thích như vậy sao?”
Cố Triều Từ không chút do dự gật đầu: ” Có, bằng không anh làm sao sẽ bị em mê hoặc đến thần hồn mê điên đảo?”
Dung Ngọc lần này không chịu nổi nữa, mặt đỏ lên, ý cười khóe môi lại không rơi xuống được: ” Mị lực của Cố tiên sinh cũng là như thế!”