“Ngậm máu phun người, anh ngậm máu phun người!” Từ Kiều Kiều tức giận đến cả người phát run, cô ta từ kiếp trước đến kiếp này đều chướng mắt Triệu Chí Cường, làm sao có thể hẹn hò cùng hắn ta? Bất quá, cô ta đến tìm Triệu Chí Cường để bí mật nói chuyện, dẫn dắt hắn ta giúp cô ta làm một số chuyện mà cô ta không muốn làm bẩn tay mình mà thôi. Nhưng cô ta không thể ngờ lại bị Tiền Quốc Đống bắt gặp, lại còn bị nói thành hẹn hò.
Cách nói này làm cho cô ta cảm giác bị xúc phạm. Cô ta cho dù như thế nào cũng không muốn mình cùng Triệu Chí Cường bị cột chung lại một chỗ. Triệu Chí Cường so ra còn kém hơn Tô Cẩn Ngôn đâu, cô ta như thế nào lại coi trọng hắn ta được? Triệu Chí Cường có thể được cô ta lợi dụng đều là do cô ta để mắt đến Triệu Chí Cường.
“Tôi ngậm máu phun người? Quan trọng là không phải chỉ một mình tôi nhìn thấy mà còn có Kim Tin cũng nhìn thấy, nếu như cô không tin thì có thể đi hỏi cậu ấy. Cũng không có khả năng hai chúng tôi đều vu oan cho cô đi, chúng tôi cùng cô cũng không có thù đi.”
“Ai biết được, hai người có phải hay không đều là đang giúp cho Tô Cẩn Ngôn? Mấy người đều là thanh niên trí thức, đương nhiên sẽ giúp đỡ lẫn nhau.” Từ Kiều Kiều còn muốn nói dối.
Nào ngờ Triệu Chí Cường bỗng nhiên nhảy ra: “Tôi không cho mấy người xúc phạm đến Từ Kiều Kiều. Tôi cùng cô ấy là lưỡng tình tương duyệt, nếu Tô Cẩn Ngôn đã có lỗi với cô ấy, tại sao cô ấy lại không thể tìm một người khác? Bọn họ không phải là không có kết hôn sao? Tôi không phải giống như Tô Cẩn Ngôn, có Kiều Kiều lại còn nghĩ đến người khác. Tôi đối với cô ấy là nhất mực chân thành!”
Từ Kiều Kiều thiếu chút nữa bị tức giận đến ngất đi, cô như thế nào cũng không nghĩ đến Triệu Chí Cường là đến để kéo chân sau mình.
“Ai cùng anh làm đối tượng? Ăn nói bậy bạ cái gì? Cũng không nghĩ lại thử xem mình có bao bản lĩnh, anh xứng làm đối tượng của tôi sao?” Rốt cuộc cũng không nhịn được nữa Từ Kiều Kiều đối với Triệu Chí Cường rống giận.
Vẻ mặt Triệu Chí Cường vô tội lại đáng thương nói: “Kiều Kiều, em như thế nào lại nói với anh như vậy? Là em nói Tô Cẩn Ngôn rất đáng ghét, em không muốn ở cùng anh ta, anh mới cố ý lừa anh ta đến bờ sông cứu Từ Tiểu Hoa. Nếu như anh không làm như vậy thì em sao có thể từ hôn với Tô Cẩn Ngôn? Anh làm như vậy còn không phải vì em sao, làm sao bây giờ liền trở mặt không nhận người.”
Từ Kiều Kiều tức giận đến không nói nên lời, cô không hiểu vì sao sau khi cô ta sống lại thì một người hai người đều trở nên thay đổi nhanh như vậy?
Kiếp trước Triệu Chí Cường cưới con gái của nhà chú cô ta, cô ta không ít lần tiếp xúc cùng Triệu Chí Cường. So với Tô Cẩn Ngôn thì Triệu Chí Cường còn là dễ bị ức hϊếp hơn.
Năm đó hắn ta bị em họ của cô ta quản gắt gao, đối với bác cả của cô ta càng là cúi đầu khom lưng, giống như là một con chó chỉ cái nào liền cắn cái đó. Phi thường không có chí khí nhưng lại dùng rất tốt.
Cô ta vẫn cho là Triệu Chí Cường là một lựa chọn tốt, cho nên sau khi trọng sinh cô ta liền câu dẫn Triệu Chí Cường, chỉ muốn biến hắn ta thành con chó trung thành của mình. Cô ta như thế nào cũng không nghĩ đến sẽ có một ngày chó cũng sẽ cắn chủ của mình.
Hiện giờ, Triệu Chí Cường làm cho cô ta không thể xuống đài được, cô ta gắt gao trừng mắt nhìn Triệu Chí Cường, nhưng Triệu Chí Cường vẫn như cũ bày ra biểu cảm vô tội.
Từ Kiều Kiều rất nhanh đều cảm thấy mình muốn điên rồi, ánh mắt mọi người đều trở nên không đúng, cô ta muốn hét chói tai nhưng lại bị giọng nói của hiệu trưởng làm cho khó khăn chui lại vào.
“Mấy người đều đi vào cho tôi, không cần chặn ở cửa trường học.” Hiệu trưởng đen mặt nhìn về phía tình huống ở trong trung tâm của mọi người.
Tình hình rất nhanh bị các giáo viên do hiệu trưởng gọi đến khống chế được. Những người khác thấy không còn náo nhiệt nữa liền sôi nổi rời đi.
Hôm nay ăn dưa đến trướng, tất cả mọi người đều cảm thấy thỏa mãn tính toán nhanh chóng trở về nhà liền đem chuyện này chia sẻ cùng người nhà.
Hiệu trưởng lúc này mới kêu người đem tờ giấy tố cáo đem gỡ xuống, mang theo một đám người vào phòng làm việc của hiệu trưởng.
Vốn tính toán muốn một tháng sau nhanh chóng tiến hành bàn giao công việc nhưng do sự kiện tố giác lại được nhanh chóng tiến hành bàn giao. Tiền Quốc Đống trực tiếp gọi vợ mình từ xưởng ươm tơ qua đây, bai bên trong ngày đều đem công việc bàn giao.
Sau đó Tô Cẩn Ngôn liền trực tiếp đưa Tiểu Hoa theo Uông Hữu Tinh đi đến xưởng ươm tơ. Chẳng qua, bởi vì việc hộ khẩu của Tiểu Hoa mà trong hôm nay không thể tiến hành nhậm chức, cũng không có cách nào tiến hành đăng ký lĩnh lương thực cùng dầu.
Bất quá không quan trọng, người phụ trách bên xưởng ươm tơ có nói, ba ngày sau Tiểu Hoa mang theo hộ khẩu đi đến xưởng ươm tơ liền có thể trực tiếp tiến hành nhận chức. Trước mắt, công việc này coi như là thuộc về Tiểu Hoa sẽ không có thay đổi.
Sau khi đã thu xếp ổn thỏa xong, Tô Cẩn Ngôn cùng Tiểu Hoa mời hai vợ chồng Tiền Quốc Đống cùng nhau đến nhà hàng quốc doanh để ăn một bữa.