Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Nam Phụ Pháo Hôi Ta Chỉ Muốn Chết

Chương 9

« Chương Trước
*PTSD: Rối loạn căng thẳng sau chấn thương

Hôm qua Dạ Khuynh Trú không đến hành hạ cậu, chỉ xoa bóp cho cậu, hiện giờ không có cảnh đe dọa, trừ khi cậu cố ý khıêυ khí©h…

Diệp Vĩnh Hoan ngước mắt nhìn Diệp phu nhân với ánh mắt tràn đầy hy vọng nhìn mình, khuôn mặt lộ ra nụ cười ngoan ngoãn, “Tha thứ gì chứ? Con cố ý trêu chọc cậu ta, căn bản không có hoa tai, con có gì cần phải tha thứ?”

Nói xong, Diệp Vĩnh Hoan khıêυ khí©h nhìn Dạ Khuynh Trú, đợi anh dùng ánh mắt cảnh cáo mình như trong kịch bản.

Nhưng đợi một lúc lâu, Dạ Khuynh Trú chỉ cúi mắt, vẻ mặt không vui không buồn.

Diệp Vĩnh Hoan nhịn một lúc, lại khıêυ khí©h, “Này! Cậu nói đi, làm sao để tha thứ?”

Dạ Khuynh Trú ngẩng đầu lên, ánh mắt anh lại rất bình tĩnh, “Uống một cốc sữa nhé? Là lời xin lỗi.”

Diệp Vĩnh Hoan đột nhiên cảm thấy kinh ngạc.

Anh thật sự thừa nhận chuyện “xin tha thứ” sao? Nam chính anh đã trải qua những gì? Không phải anh nên bóp chết tôi ngay tại chỗ sao?

Diệp phu nhân bên cạnh đẩy cậu một cái, ra hiệu cậu nhận lấy. Diệp Vĩnh Hoan mơ màng nhận lấy cốc sữa, mới phát hiện vẫn còn ấm.

Chẳng lẽ nam chính thật sự muốn làm lành với anh?

Xét về lâu dài, cũng không phải là không thể, chỉ là không biết, cậu có cơ hội sống lâu không.

Tuy nhiên, cầm cốc sữa ấm áp, lại bị Diệp phu nhân nhìn với ánh mắt khích lệ, Diệp Vĩnh Hoan trong giây lát đã hạ bớt đề phòng.

Nếu nam chính và cốt truyện đại nhân bỏ qua cho cậu… ngày tháng cứ như vậy cũng không sao.

“Cậu sẽ không hạ độc tôi chứ?” Diệp Vĩnh Hoan tuy hỏi vậy, nhưng hành động lại là ngửa đầu uống một hơi cạn cốc sữa.

Thế nhưng, uống xong sữa chưa được bao lâu, mặt Diệp Vĩnh Hoan liền tái nhợt, mạnh mẽ đẩy Diệp phu nhân ra, nằm úp mặt xuống giường nôn thốc nôn tháo.

Diệp Vĩnh Hoan nôn đến mức suýt ngất đi, nhưng ngoài một ngụm sữa, thực chất cậu chẳng nôn ra được gì.

Diệp phu nhân đã hoảng hốt chạy đi gọi bác sĩ từ lâu, Dạ Khuynh Trú đứng lại ở đó, gương mặt có chút u ám.

Anh tiến tới, vỗ nhẹ lưng Diệp Vĩnh Hoan, giúp cậu dễ thở hơn, nhưng lời nói kèm theo hành động ân cần đó lại không hề thân thiện, “Diệp Vĩnh Hoan, cậu lại giở trò gì nữa đây? Đừng nói với tôi là cậu không dung nạp được lactose nhé?”

Diệp Vĩnh Hoan nhắm mắt lại để bình tĩnh lại, rồi chậm rãi nói, “Nếu tôi nói tôi bị dị ứng, cậu có tin không?”

Dạ Khuynh Trú rõ ràng không tin. Dị ứng không có những triệu chứng như thế này, hơn nữa vừa rồi Diệp phu nhân luôn ở bên cạnh, nếu Diệp Vĩnh Hoan dị ứng với thức ăn gì đó, chắc chắn bà ấy biết rõ, bà ấy không ngăn cản tức là Diệp Vĩnh Hoan không có vấn đề gì với sữa.
« Chương Trước