Chương 43

Edit:Mèo Ôm Cá Muối

Wattpad: yuikomori33

*

Đạo Cách khử trùng và khâu lại vết thương trên người Lạc Thần, toàn bộ quá trình hắn không kêu lấy một tiếng, cũng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, nhưng khẳng định là có liên quan đến Omega nhà Dawson.

"Khi nào thì khởi hành đến cảng Nepal?"

Karl nói: "Bách Tấn Nam năm ngày sau sẽ đến đó, lúc đó chắc chắn ông ta sẽ tiếp xúc với người đứng đằng sau, hành trình của chúng ta là bốn ngày sau..." Dừng lại một chút rồi lại nói tiếp: "Điện hạ, thật ra trong lòng ngài đã sớm đoán được thân phận của người kia phải không?"

Bởi vì thật trùng hợp, đám người ám sát bọn họ ở kho hàng lúc chiều, quả nhiên có người của Bronte, mà người đứng đầu là Bạch Quảng Tư. Vì giám sát quá trình sản suất, đến họ của mình cũng thay đổi, còn trở thành một trong những trợ lý của Bạch Tấn Nam.

Đồng thời bọn họ cũng điều tra ra được gần đây Bronte và con trai cả Perseus đều liên tiếp xuất hiện ở cảng Nepal.

Mấy năm trước, Thái tử cũng biết được có người ích kỷ chiếm đóng, chỉ là từ trước đến nay hắn chưa từng nghĩ người này lại là Bronte, ông ta đem đứa con trai nhỏ mình yêu thương nhất hứa hôn cho Thái tử, ai cũng không nghĩ tới ông ta lại có dã tâm đến mức này.

"Vì sao lại là bốn ngày sau?" Lạc Thần hỏi.

"Vì bệ hạ yêu cầu ngài xử lý chuyện Perseus ăn trộm tài nguyên công cộng trước..." Karl không khỏi ngưỡng mộ Bronte, dù sao thì đến Clark đại đế cũng bị ông ta che mắt.

"Hơn nữa ngài còn đang giam giữ Eugene và Pháp Khắc Tư, công chúa Hess vẫn còn đang ở trong cung."

Lạc Thần mặt vô biểu tình nói: "Đem thời gian xuất phát chuyển lên sáng sớm, không trở về cung điện, thả Eugene, tiếp tục giam giữ Pháp Khắc Tư."

"Thả Eugene?" Vì sao lại không thả tên Pháp Khắc Tư kia? Carl cũng không rõ lý do.

Kết quả Lạc Thần nói: "Hành trình đến Nepal phải đánh nhanh thắng nhanh, trong vòng hai tháng ta muốn giải trừ hôn ước với Lango."

"Việc này không được nóng vội." Tuy rằng thời điểm Gable biết vụ ám sát buổi chiều có quan hệ với Bronte cũng đã vô cùng khϊếp sợ, nhưng quan sát tình hình chung, ông vẫn như cũ nói: "Hiện tại chúng ta biết đại khái số lượng đóng quân của bọn họ, lại không biết thực lực cụ thể, bây giờ tùy tiện hủy bỏ hôn ước, chỉ sợ rút dây động rừng*."

*Rút dây động rừng: Làm một việc ảnh hưởng đến nhiều việc khác.

Lạc Thần liếc ông một cái: " Muốn giải trừ hôn ước trừ việc mưu phản thì còn có đời sống hỗn loạn, tìm người theo dõi Eugene, cả cái tên Bội Đốn ở bên hắn nữa."

"Ngài...." Gable sắp bị hắn làm cho tức chết, "Ngài muốn làm cho cả hoàng thất phải xấu hổ?"

Nói đến sinh hoạt cá nhân của thành viên hoàng thất thì có thể viết thành vô số phiên bản tình sử, mặc dù đời tư các vương hậu của những triều đại trước cũng có rất nhiều chuyện hỗn loạn, nhưng tất cả đều được xử lý trong âm thầm, làm gì có ai lại không biết xấu hổ muốn toàn thế giới biết trên đầu mình là một bãi cỏ xanh mướt?

Lạc Thần lại nói: "Chẳng lẽ ta nhất định phải công bố với bọn họ? Chỉ cần cậu ta là người có liêm sỉ, thì sẽ biết khó mà lui."

"Nếu như bọn họ hành động cẩn thân hơn thì ngài cũng không thể bắt được nhược điểm đâu?" Rốt cuộc thanh danh của Lango chỉ là bắt gió bắt bóng, hơn nữa thành viên hoàng thất có loạn một chút cũng không phải tội gì lớn.

"Thái tử điện hạ, việc nhỏ mà không nhịn được thì sẽ ảnh hướng đến việc lớn, ta cũng cho rằng việc này nên lấy đại cục làm trọng." Mắt thấy Lạc Thần đã quyết định, Đạo Cách liền cắt ngang đúng lúc.

So với những người khác, hắn càng biết rõ vì sao Thái Tử nhất quyết muốn hủy bỏ hôn ước, bởi vì thời gian nhà Dawson muốn đính hôn cho Omega trong vòng hai tháng.

Nhưng chính bản thân Thái Tử cũng quên mất, dù hủy bỏ hôn ước với Lango thì hắn cũng không có khả năng ở bên Bạch Thục.

"Điện hạ."

Lúc này, Karl đến gần Lạc Thần rồi nói: "Bạch Tấn Nam tới."

Lạc Thần nhướng mày: "Rất bình tĩnh, cho ông ta vào."

Cửa mở ra, đập vào mắt chính là cây gậy màu đen bóng lưỡng, sau đó Bạch Tấn Nam chống gậy đi đến.

Đi vào phòng chưa đến hai mét, ông ta đột nhiên quỳ xuống, sau đó gào khóc: "Điện hạ, trong rừng mưa nhiệt đới có rất nhiều cơ quan, làm ngài sợ hãi rồi, may mà ngài bình an trở về, nếu gặp phải chuyện gì bất trắc, thần sẽ lấy cái chết của trang viên Dawson để tạ tội!"

Ông ta khóc to đến mức cả túi mật cũng rung lên, khóc lóc kể lể, tình cảm chân thành, cảm động trời đất.

Nếu không phải Lạc Thần tự mình trải nghiệm, thì cũng thiếu chút nữa liền tin là thật, vì vậy hắn nói: "Ông cũng bỏ ra rất nhiều công sức, không tiếc mà đào rỗng núi, còn đặt một quân đoàn cơ giáp ở trong đó, thật sự khiến ta rất bất ngờ."

"Đúng rồi, bên ngoài còn xây một kho hàng tạm thời, là nghĩ muốn che mắt ai vậy?"

Bạch Tấn Nam nghe vậy, thân thể đang quỳ trên mặt đất liền theo bản năng mà run nhẹ, sau đó đáp: "Điện hạ, sự trung thành của trang viên Dawson có trời xanh làm chứng, đại thọ 70 tuổi của bệ hạ sắp tới, nhiều năm nhận được sự tín nhiệm của hoàng gia, gia tộc của thần cũng không có gì để báo đáp, đặc biệt chuẩn bị cơ khí cấp cao cho toàn bộ binh lính của Quân đoàn 7, chính là vì mong muốn Quân đoàn 7 có thể tiếp tục phục vụ thật tốt cho hoàng thất và nhân dân."

Đạo Cách là một bác sĩ nhàn nhã ăn cơm của Hoàng gia, từ trước đến nay đều mặc kệ tình hình chính trị, nhưng đây là lần đầu hắn gặp được người dám đổi trắng thay đen một cách trắng trợn như vậy, chẳng lẽ đây chính là điển hình của việc trợn mắt nói dối?

Quả nhiên Lạc Thần cười nhạo nói: "Vì chúc mừng sinh nhật bệ hạ? Nếu mỗi người đều trung thành như ông, thì ngôi vị hoàng đế còn đến lượt Lạc gia ngồi sao?"

Đây rõ ràng là nói ông ta muốn phản quốc.

Bạch Tấn Nam nói thẳng: "Nếu như điện hạ không tin, ngài có thể điều tra danh sách những người lui tới với trang viên Dawson, nếu như dã tâm phản nghịch, thì toàn bộ gia tộc của thần sẵn sàng tiệp nhận hình phạt."

Khi nói ra lời này, ông ta đã sớm chuẩn bị kỹ, nhưng Lạc Thần lại không nhảy vào cái hố mà ông đào sẵn, ngược lại còn nói: "Được rồi, ông cũng là người tham tài, ta đã sớm biết được có người sai khiến ông, chuyện của Hoắc Lực cũng không phải ngẫu nhiên, Hoắc Lực muốn loạn cũng không phải ngày một ngày hai, nhiều cơ giáp như vậy có thể có bao nhiêu binh lính? Lần trước tiếc là không có chứng cứ, Perseus mới có thể đổ tội cho nhà hắn....."

Hết Chương 43.

Edit:Mèo Ôm Cá Muối

Wattpad: yuikomori33

:< Tết đến r nên ra chương chậm, m.n thông cảm nhoo