- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Xuyên Thành Nam Chính Trong Cẩu Huyết Ngược Văn
- Chương 8: Không mặc quần áo cùng em ngủ.
Xuyên Thành Nam Chính Trong Cẩu Huyết Ngược Văn
Chương 8: Không mặc quần áo cùng em ngủ.
Sau khi xử lý tốt miệng vết thương, bác sĩ Lý dặn dò miệng vết thương của hai người đừng đυ.ng vào nước, phải nghỉ ngơi cho tốt, lúc sau liền rời đi.
Trên lưng Trang Hàn tuy rằng bị bỏng cả một mảng lớn, nhưng lúc ấy độ ấm của canh kỳ thật đã giảm xuống một chút. Trừ bỏ sưng đỏ trên lưng, so với thương thế trên tay của Cố Tư nhẹ hơn rất nhiều.
Trên lưng đã như vậy, hôm nay cũng không thể tắm được. Lúc này trời đã tối rồi, Trang Hàn ghé vào trên giường, Cố Tư ngồi ở mép giường. Nhìn đôi tay đầy thuốc mỡ của Cố Tư, Trang Hàn nói: “Không còn sớm nữa, nghỉ ngơi đi.”
Cố Tư gật gật đầu, sau đó liền nằm trên giường. Trong lòng Trang Hàn nói thiếu chút nữa đã quên, hai người bọn họ sẽ ngủ cùng một cái giường. Trước đây không nói, mới vừa nhận thức Cố Tư được một ngày, Trang Hàn cũng thật sự rất ngượng ngùng. Thời điểm Cố Tư nằm lên giường, tốc độ của Trang Hàn vô cùng nhanh từ trên giường bò xuống.
Cố Tư kỳ quái nhìn hắn, Trang Hàn bị nàng nhìn như vậy có chút ngượng ngùng, ho khan một tiếng che dấu lúng túng nói: “Tôi. . . Đi tắm rửa một chút.”
Cố Tư lo lắng nói: “Bác sĩ nói không thể chạm vào nước.”
“Tôi biết, sẽ tắm cẩn thận, không để vết thương chạm vào nước.” Nói xong Trang Hàn nhanh chân chuồn ra khỏi phòng.
Cố Tư nhìn hắn rời đi, lúc sau cúi đầu nhìn vết thương chồng chất trên đôi tay mình. Không biết nghĩ như thế nào đột nhiên nàng nhẹ nhàng nở nụ cười, nàng biết A Hàn để ý đến mình. Nếu hắn không yêu mình, lại như thế nào sẽ vì mình mà chắn nước canh?
Trang Hàn không thể tắm rửa, liền ở trong phòng tắm dùng khăn lông dính nước lau thân mình. Vết thương trên lưng tất nhiên không có trở ngại, nhưng khá đau. Hắn mỗi lần làm một động tác ở cơ bắp phần lưng, đều sẽ đau đến nhe răng trợn mắt. Lau xong rồi đang chuẩn bị mặc quần áo, cánh cửa phòng tắm đột nhiên bị kéo ra.
Loại chuyện lúc tắm rửa đột nhiên bị người khác mở cửa mà vào, từ sau khi tốt nghiệp đại học Trang Hàn rốt cuộc không gặp được qua nữa. Thân thể hắn phản xạ có điều kiện lập tức khom lưng, đôi tay che ở phía dưới.
Chỉ là cái động tác này hiện tại thật sự không thích hợp với hắn, làn da trên lưng bị bó căng, Trang Hàn hít một hơi, cảm giác cả người đều không tốt.
Cố Tư nghe thấy thanh âm Trang Hàn đau đến hít khí lạnh, vô cùng quan tâm xông tới đỡ Trang Hàn.
Trang Hàn một bên hít khí lạnh, một bên nói: “Đừng. . . Đừng đừng. . . Đừng chạm vào tôi. . . Mới vừa lau khô, trên tay em có thuốc.”
Cố Tư lập tức buông Trang Hàn ra, áy náy nói: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi, em không cố ý.”
“Tôi biết. . .” Đây là lần đầu tiên Trang Hàn cái gì cũng không có mặc đứng trước mặt cùng nữ nhân trẻ tuổi nói chuyện, cũng có một lần như vậy, hơn hai mươi năm trước lúc hắn mới sinh ra, tiểu hộ sĩ bệnh viện giúp hắn tắm rửa, nhưng khi đó hắn còn quá nhỏ a.
Trang Hàn mặt đỏ như tôm luộc, nếu hắn là một nữ nhân thì lúc này đương nhiên là muốn thét chói tai. Nếu là nữ nhân khác hắn còn có thể mắng đi ra ngoài, nhưng nữ nhân trước mắt này thân phận không bình thường, là vợ của hắn trên danh nghĩa. Hai mắt Trang Hàn căn bản không dám nhìn Cố Tư, hắn một bên tự thôi miên chính mình đây là nam nhân đây là nam nhân, một bên cùng Cố Tư nói chuyện, “Em như thế nào đột nhiên lại đi vào đây. . . Đột nhiên như thế, tôi. . . Có chút không có phòng bị.”
Cố Tư lúc này mới nhớ tới mục đích mình tiến vào, mặt nàng bỗng nhiên đỏ lên, ngượng ngùng cúi đầu như một đóa thủy liên hoa. . .
Mẹ nó, người nên thẹn thùng là tôi mới đúng? !
Trang Hàn chỉ nghĩ bảo nàng đi mau, hắn nói: “Nếu em chưa nghĩ ra chuyện muốn nói liền đi ra ngoài trước được không? Chờ tôi mặc xong quần áo cùng em nói chuyện.”
“Em, trên người em khó chịu, em cũng muốn tắm rửa thay quần áo.” Cố Tư nhỏ giọng nói.
Trang Hàn nhất thời có chút sững sờ, “Ừ, cho nên?”
Cố Tư e thẹn giương mắt nhìn Trang Hàn một cái, một cái nhìn như vậy liền thấy hết cảm tình trong đó, Trang Hàn lập tức hiểu ra. Đồng thời hắn cũng hung hăng muốn đấm chính mình, thông minh như vậy làm gì? Con người có đôi khi ngốc một chút thì cuộc sống sẽ dễ dàng hơn. . .
Ý tứ của Cố Tư còn không phải là tay em bị thương không có cách nào tắm rửa, tay anh vẫn tốt, anh giúp em tắm rửa đi sao, dù sao hai người cũng đều là vợ chồng nên xem nên chạm cũng đều đã xem qua chạm qua.
So sánh với Cố Tư rất tiêu sái, Trang Hàn liền phải thẹn thùng. . . Thẹn thùng đến hỏng mất. Chính mình bị người khác xem qua, còn có thể an ủi chính mình, xem qua cũng không có ít đi khối thịt nào. Nhưng hiện tại đối phương không thỏa mãn với việc xem qua chính mình, còn muốn cởϊ qυầи áo cùng chính mình xem nhau, thậm chí còn muốn cho mình sờ nàng. Từ nhỏ đã chịu giáo dục chính quy, Trang Hàn chỉ nghĩ muốn quỳ trên mặt đất cầu buông tha, tuy rằng nàng thấy hắn và lão công của nàng lớn lên giống nhau như đúc, nhưng hắn thật sự không phải là lão công của nàng! Hắn nếu là làm như vậy, hắn đây cùng những truyện ngựa giống cầm thú có cái gì khác nhau?
Cố Tư nói lời này cũng có chút thẹn thùng, nàng thật sự cảm thấy ngủ như vậy rất không thoải mái. Tay này đừng nói tắm rửa, muốn đổi một bộ áo ngủ thoải mái cũng làm không xong. Hiện tại nàng ở trong lòng đã tin tưởng vững chắc nàng cùng Trang Hàn đã yêu nhau, hai người yêu nhau giúp đối phương tắm rửa thay quần áo có làm sao?
Nàng nghĩ như vậy, cho nên tuy rằng ngượng ngùng nhưng vẫn chủ động tới tìm Trang Hàn.
Trang Hàn nhức đầu xua tay, “Không được, không được.”
Cố Tư rất khó hiểu, “Vì sao?”
“Tôi. . . Cơ bắp rất đau.” Trang Hàn làm ra vẻ mặt đáng thương hề hề nói: “Vừa mới tắm rửa xong, hiện tại cử động cánh tay một chút cũng đau, em. . . Có thể chịu một đêm không tắm rửa không?”
Người yêu chồng mình như Cố Tư sao có thể vì để chính mình thoải mái lại khiến cho lão công phải chịu khổ? Nàng lập tức nói: “A, vậy không cần nữa, em đi ngủ như vậy cũng được, anh ngàn vạn lần đừng có cử động nhiều.”
Nói xong nàng lại cảm thấy áy náy, nói: “Có phải rất đau hay không? Đều là do em.”
“Không có việc gì.” Trang Hàn thấy nàng tin chính mình, vui mừng nói: “Không cử động thì không đau.”
Cố Tư nói: “Anh nhanh đi nghỉ ngơi đi, giấc ngủ trợ giúp thân thể khôi phục lại.”
“Ừ.” Trang Hàn gật đầu, nói: “Vậy em đi ra ngoài trước, tôi mặc quần áo.”
“Không thể.” Cố Tư ngăn trở Trang Hàn. Trang Hàn ngây ngốc ngẩng đầu, “Làm sao vậy?”
“Mặc quần áo sẽ liên lụy đến cơ bắp phần lưng, vẫn là không cần mặc đi.” Cố Tư hơi có chút vui mừng cười nói: “Dù sao anh bình thường cũng không thích mặc quần áo đi ngủ.”
“. . .” Trời mới biết Trang Hàn dùng bao nhiêu sức lực mới duy trì được biểu tình.
“Vậy tốt.” Trang Hàn nghe thấy thanh âm của mình trấn định nói: “Em đi ngủ đi, trên người hai chúng ta đều có thương tích, nhỡ ngủ rồi chạm vào liền đau thì không tốt. Tôi đi phòng cho khách ngủ. . .”
“Không được a.” Cố Tư lại nói.
Còn không được? Trang Hàn cố nén bi phẫn nhìn Cố Tư, “Nơi nào không được?”
“Phòng cho khách đều chưa chuẩn bị.” Thân là nữ chủ nhân trong nhà, Cố Tư nói: “Trên giường không có chăn, có chăn thì hiện tại đều ở trên giường chúng ta, ai cũng không thể động tay a.”
Trang Hàn: “. . .” Mệnh chính mình thật quá chó má. . . Ô ô ô. . .
Nhân sinh lần đầu tiên cùng ngủ với nữ nhân, nhân sinh lần đầu tiên cởi sạch quần áo cùng ngủ với nữ nhân, nữ nhân kia thế nhưng lại là lão bà, bộ dáng giống như rất kí©h thí©ɧ. . .
Trang Hàn ghé vào trên giường, vặn vẹo cần cổ, trừng mắt nhìn vào không gian tối đen nào đó trong phòng. Nếu lúc trước không có tiện mồm hỏi ra cái vấn đề kia hắn cũng sẽ không xem cái quyển tiểu thuyết này, nếu không có xem tiểu thuyết hắn cũng sẽ không tức giận đến mức mắng tác giả, nếu không có mắng tác giả hắn cũng sẽ không xuyên qua cái địa phương thương tâm này. . .
Ô ô ô. . . Thật hối hận, quả nhiên không thể mắng tác giả, báo ứng thật sự quá hung tàn. . .
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Xuyên Thành Nam Chính Trong Cẩu Huyết Ngược Văn
- Chương 8: Không mặc quần áo cùng em ngủ.