Không cẩn thận liền thành chính mình sai, Cố Tư không có lời nào xem thường lười trả lời.
Cố Tư trở về làm không ít người phải ngã gãy mắt kính, rất nhiều người đều nghĩ Trang Hàn chán ghét Cố Tư cho nên mới cùng nàng ly hôn, trăm triệu lần không nghĩ tới nàng còn có khả năng trở về.
Trong đó người phản ứng kịch liệt nhất, chính là mẹ hắn - Lâm Duyệt Dung. Thời điểm nàng biết chuyện này là đang vì con trai mà thu xếp tìm đối tượng, sau đó ở trong miệng người khác biết được Trang Hàn đã đem Cố Tư trở lại, hơn nữa nàng phát hiện, chính mình đại khái xem như là người cuối cùng biết đến chuyện này.
Trong nháy mắt kia, nàng xúc động đến muốn bóp chết Cố Tư cũng có.
Cố Tư đã trở lại còn có một người rất cao hứng, đó chính là dì Tôn. Dì Tôn thấy Cố Tư lúc đi là một người, lúc trở về lại là hai người, cao hứng vén tay áo vọt vào phòng bếp, liền làm cho Cố Tư một bàn đồ ăn ngon.
Trang Hàn nhìn mà trong lòng rất không cân bằng nói: “Thật quá đáng, năm tháng qua nàng khi nào nghiêm túc làm cơm như vậy? Nàng có phải hay không không biết người cho nàng tiền lương là ai nha?”
Cố Tư nở nụ cười, nàng ở trong phòng nhìn một vòng, sau đó ôm eo Trang Hàn vừa lòng gật đầu nói: “Cái gì cũng chưa thay đổi, thật tốt.”
“Đó là đương nhiên, anh như thế nào lại thay đổi đâu?” Trang Hàn cười cười lộ ra một loại cảm giác chột dạ, sở dĩ cái nhà này cái gì cũng không có thay đổi cùng ý nghĩ của hắn không có liên quan, chỉ là bởi vì hắn lười làm những việc này mà thôi.
Trang Hàn để Cố Tư nghỉ ngơi, lúc sau liền bắt đầu thu xếp phòng cho trẻ con. Chuẩn bị vài ngày, còn chưa có hoàn toàn xong, hôm nay hắn đang cùng Cố Tư xem mẫu đồ dùng cho trẻ nhỏ, Lâm Duyệt Dung đột nhiên gọi điện thoại tới. Trang Hàn vừa thấy điện báo, đại khái liền biết nàng muốn nói gì.
Quả nhiên tiếp được điện thoại, Lâm Duyệt Dung liền nói: “Sao lại thế này? Cố Tư nữ nhân kia như thế nào đã trở lại? !”
“Không phải là nàng một người trở lại.” Trang Hàn nói.
Lâm Duyệt Dung vừa nghe xong trong lòng chính là lộp bộp một tiếng, không thể tin được nói: “Con còn đem Cố Sương mang trở lại?”
“. . .” Tự dưng nói đến người này làm gì? Trang Hàn nói: “Là tôn tử của mẹ cũng đã trở lại.”
“A?” Lâm Duyệt Dung sợ ngây người, “Có ý tứ gì?”
“Không có ý tứ gì.” Trang Hàn nói: “Chính là Cố Tư đang mang thai, mẹ nói con có thể không đem người trở về sao?”
Đối phương trầm mặc một lúc lâu, lúc sau Lâm Duyệt Dung nói: “Khi nào mang thai? Nàng đi lâu như vậy rồi.”
“Năm tháng trước.” Trang Hàn nói: “Chính là lúc chưa có tách ra, mẹ đừng lo lắng, chính là tôn tử của mẹ.”
“Ai da!” Lâm Duyệt Dung cầm di động cả người đều run rẩy một chút, lúc sau chân mềm phải dựa vào vách tường phía sau, “Mẹ thật sự phải làm bà nội?”
Cố Tư lúc trước thấy một bộ quần áo trẻ con, đặc biệt nhỏ nhắn đáng yêu, nàng xem mà thích muốn chết. Cầm quần áo đối Trang Hàn nói: “Anh lại đây, nhìn xem cái này!”
“Không nói nữa.” Trang Hàn nói: “Con đi bồi Cố Tư mua đồ vật đã, tối nay nói sau.”
“Ai? Ai!” Lâm Duyệt Dung lớn tiếng nói: “Buổi tối về nhà ăn cơm! Mang Cố Tư cùng nhau về, mẹ trời ạ, chuyện lớn như vậy mà con không nói cho mẹ cùng ba con một tiếng, trong mắt con còn có người mẹ này sao?”
Nếu không phải mẹ định kỳ gọi điện thoại mỗi tháng một lần, con phỏng chừng liền thật đem ngài quên đi. Trang Hàn âm thầm nghĩ vậy, tươi cười đầy mặt đi đến bên người Cố Tư nói: “Xem gì a?”
Cố Tư nâng bộ quần áo nho nhỏ kia nói: “Thế nào, đẹp không?”
“Đẹp đẹp.” Trang Hàn vẫn hơi ghét bỏ nói: “Màu lam chính là quần áo cho nam bảo bảo mặc đi? Con gái chúng ta muốn mặc màu hồng nhạt.”
Trong phút chốc lý luận của Trang Hàn xuất hiện ở trong đầu, Cố Tư nháy mắt đã bị mất hết hứng thú, nàng duỗi tay ở bên hông Trang Hàn véo một cái sau đó nói: “Anh có thể hay không không cần có loại chán ghét này?”
“Chán ghét sao?” Trang Hàn vẻ mặt mờ mịt, “Anh nói chẳng lẽ không đúng sao? Nữ hài tử không phải đều thích màu hồng nhạt sao? Như thế nào lại chán ghét?"
Cố Tư không muốn cùng hắn nói chuyện, chỉ là sức lực trên tay tăng thêm một ít.
“Tê. . .” Trang Hàn đau đến cắn chặt răng.
Cố Tư nói: “Buổi tối chúng ta ăn cái gì?”
“Đừng suy nghĩ.” Trang Hàn nói: “Buổi tối về nhà ba mẹ ăn cơm.”
Cố Tư sửng sốt một chút, sau đó cảm thấy chuyện này cũng hợp tình lý. Mặc kệ nàng có mang thai hay không, nếu đã trở lại, liền không nên đối với ba mẹ Trang Hàn không quan tâm.
Bọn họ chọn lựa xong đồ vật liền không về nhà, trực tiếp liền đi đến nhà Lâm Duyệt Dung.
Lúc này đây Lâm Duyệt Dung không còn như dĩ vãng âm dương quái khí, sớm đã chờ ở cửa, vừa thấy xe Trang Hàn tới, nàng liền hấp tấp vọt lại đây. Trang Hàn xuống xe nói: “Mẹ như thế nào chờ ở nơi này? Chờ đã bao lâu?”
“Không bao lâu.” Lâm Duyệt Dung thấy Cố Tư xuống xe, lập tức liền duỗi tay đỡ cánh tay Cố Tư nói: “Cẩn thận một chút, cẩn thận một chút.”
Cố Tư cười nói: “Mẹ, không có việc gì.”
“Lần đầu mang thai phải cẩn thận một chút, không thể xảy ra chuyện lớn.” Lâm Duyệt Dung tươi cười đầy mặt nhìn bụng Cố Tư nói: “Đã năm tháng rồi? Như thế nào còn nhỏ như vậy a?”
Trang Hàn ở một bên nói: “Đã tính là lớn, mẹ xem nàng gầy như vậy, tay chân cùng cây gậy trúc như nhau.”
Cố Tư hung hăng trừng mắt nhìn Trang Hàn một cái, đối Lâm Duyệt Dung nói: “Mẹ, đừng nghe hắn nói bừa, hài tử rất khỏe mạnh.”
“Mẹ cũng cảm thấy quá gầy.” Lâm Duyệt Dung tán đồng gật đầu nói: “Người ta mang thai đều là mập lên, như thế nào cảm giác con so với trước kia càng gầy hơn? Có phải hay không không có ăn cái gì tốt a?”
“Gì mà không?” Trang Hàn nói: “Nàng hiện tại kén ăn lợi hại, ăn một chút không hài lòng liền sẽ nôn ra, để nàng ăn nhiều một chút thức ăn dinh dưỡng, nàng là có thể phun mật cho mẹ xem.”
Vừa nghe thấy cái này Lâm Duyệt Dung buồn đến ngũ quan dính lại, “Vậy không được.”
Nàng nhanh chóng quyết định nói: “Cái này sao mà được? Các con đều là người trẻ tuổi không hiểu chuyện, thai phụ như thế nào có thể như vậy. . .”
Nói xong nàng liền bắt đầu nói thao thao bất tuyệt, nói đến từ lúc trước chính mình mang Trang Hàn như thế nào, lại nói đến chị em nhà mình mang thai thế nào, nói tóm lại chính là muốn nói cho bọn họ hai người biết, Lâm Duyệt Dung là một người từng trải, phương diện này nàng có kinh nghiệm nên phải nghe nàng. Nàng lúc sau muốn phụ trách dinh dưỡng thức ăn cho Cố Tư, Trang Hàn cùng Cố Tư đứng ở trong sân nghe hoa cả mắt, rốt cuộc cũng là do Trang Ngôn trở về cứu vớt bọn họ.
“Đứng ở chỗ này làm gì?” Trang Ngôn mang theo gương mặt trước sau như một nghiêm túc xuất hiện ở cửa sân, “Còn không mau đi vào?”
Trang Hàn thở phào nhẹ nhõm, lôi kéo Cố Tư chạy hướng vào trong nhà.
Lâm Duyệt Dung còn ở phía sau kêu: “Con chạy liền chạy đi, lôi kéo Cố Tư làm gì? Thai phụ không thể chạy!”
Lúc này Trang Hàn cùng Cố Tư chỉ nghĩ chạy nhanh đi ăn cơm sau đó rời đi nơi này, liền tính là thoát khỏi Lâm Duyệt Dung, nào biết đâu rằng đây chỉ là mới bắt đầu. Lâm Duyệt Dung theo như lời nàng nói tới phụ trách Cố Tư bổ sung dinh dưỡng tuyệt đối không phải thuận miệng mà nói, nàng là thật sự mỗi ngày đều đi đến nhà Trang Hàn đưa đồ bổ cho Cố Tư.
Nàng hiện tại đối với Cố Tư có thái độ quả thực rất tốt, mà Cố Tư lại hận nàng không thể như trước kia đối với chính mình lãnh đạm thậm chí lạnh nhạt một chút.
Trang Hàn ở công ty mở ra cuộc họp, điện thoại vợ hắn lúc này gọi đến.
Hắn liền rút điện thoại nghe máy, biểu tình nghiêm túc thật giống như là đang đối đãi với khách hàng quan trọng gì đó, nói: “Uy?”
Cố Tư tránh ở trong phòng nói: “A Hàn, mẹ lại bức em uống đồ bổ, em không muốn uống.”
Trang Hàn nói: “Vậy em liền nói với mẹ đi.”
Cố Tư: “Em không phải là chưa nói qua, nhưng đều vô dụng hết.”
“Vậy để cho người khác tới nói là tốt rồi.” Trang Hàn nói: “Để bác sĩ tới nói a, dinh dưỡng thừa nhiều sẽ không tốt.”
Lúc sau Trang Hàn cứ như vậy không coi ai ra gì cùng Cố Tư hàn huyên nói chuyện, một đám đổng sự ngồi ở chỗ này nghe Trang tổng hống lão bà, biểu tình đều sắp duy trì không được.
Thư ký Tiểu Vương mắt thấy không khí phòng họp không đúng, vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở Trang Hàn, “Trang tổng, Trang tổng, còn đang mở họp.”
“Nga.” Trang Hàn không kiên nhẫn gật gật đầu, đối Cố Tư nói: “Anh đang mở họp, xong xuôi sẽ nói chuyện với em.”
Sau đó hắn đem điện thoại cất đi, nhìn các vị đổng sự nói: “Thật là xin lỗi, vợ tôi đang mang thai, có rất nhiều chuyện.”
Nhóm đổng sự còn có thể nói cái gì? Chỉ có thể mỉm cười tỏ vẻ lý giải, thậm chí còn cùng Trang Hàn luận đàm vấn đề con cái, còn có nói hết thống khổ lúc chính mình nuôi dưỡng hài tử phải trải qua. Trang Hàn không thể nhịn được nữa vỗ vỗ cái bàn nói: “Làm gì vậy? Đây là đang mở họp! Nơi này không phải là liên hoan tiệc tối, mọi người có thể hay không nghiêm túc chút? Có thể hay không không cần đem chuyện bên ngoài mang đến đây nói?”
“. . .”
Còn không phải ngài nói trước sao? Mọi người khϊếp sợ với độ vô sỉ của Trang Hàn, lại không dám nói ra, một đám người trong lòng đều có chút hụt hẫng.
Hội nghị kết thúc, Trang Hàn trở lại văn phòng đang chuẩn bị cùng Cố Tư gọi điện thoại nói chuyện phiếm, lúc này Tiểu Vương tiến vào nói: “Trang tổng, Chu tổng tới.”
Trang Hàn lúc ấy trong nháy mắt không hiểu, “Chu tổng nào?”
Đương nhiên là Thuần Phong Chu tổng Chu Hành Kiện, từ lúc biết Cố Tư không phải con gái hắn, hắn thật giống như chưa từng xuất hiện ở sinh hoạt của Trang Hàn cùng Cố Tư, hôm nay lại có trận gió nào đem hắn thổi qua đây?
Trang Hàn nhíu mày nói: “Hắn tới làm gì?”
“Hình như là tới nói chuyện hợp tác đi.” Tiểu Vương nói: “Ngài đã quên? Tháng trước công ty ta có cái công trình nhận thầu ở bên ngoài, có vài công ty đều có ý đồ hợp tác, trong đó có tập đoàn Thuần Phong.”
“Nga.” Trang Hàn hiểu được, chính là lại nói: “Cái này đáng giá để Chu tổng tự mình tới đây sao?”
Cái này Tiểu Vương cũng không biết nên nói cái gì, theo lý thuyết để giám đốc hạng mục tới là được, nhưng nói không chừng người ta Chu tổng chính là người già nhưng tâm không già, như thế nào cũng không chịu ngồi yên. Bất quá Trang Hàn cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút, cụ thể cái nguyên nhân gì nhìn thấy người sẽ biết.
Hắn đối với thư ký Tiểu Vương xua xua tay nói: “Đã biết, để người vào đi, đưa hai ly cà phê vào đây.”
Tiểu Vương đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau Chu Hành Kiện đi đến.
Trang Hàn cũng chỉ là xốc mí mắt lên nhìn hắn một cái, sau đó liền không có động tác khác.
“Nha, lãnh đạm như vậy a?” Chu Hành Kiện cười ở trước mặt Trang Hàn ngồi xuống nói: “Thật là một chút cũng không có lễ phép.”
Nói thật ra lúc biết chân tướng năm đó Trang Hàn rất khó đối với Chu Hành Kiện có cái hảo cảm gì, nếu không phải do con của hắn Chu Hổ đã từng trợ giúp chính mình cùng Cố Tư, hôm nay Chu Hành Kiện có thể nhìn thấy hắn hay không cũng không nhất định.
Trang Hàn nhìn một chút tư liệu, nói: “Tôi rất bận rộn, không bằng Chu tổng rảnh rỗi, Chu tổng có chuyện gì liền nói đi, nói xong tôi sẽ nghĩ ra lý do cự tuyệt ông.”
Chu Hành Kiện suýt nữa bị Trang Hàn làm cho tức giận, “Nào có ai làm ăn như vậy?”
“Tôi chính là làm ăn như vậy.” Trang Hàn duỗi tay làm ra tư thế mời, nói: “Ông không thích, có thể lựa chọn không làm ăn cùng tôi.”
“Nga, xem ra tôi tới đây, cậu đây là trong lòng mang theo hỏa nha.” Chu Hành Kiện cười nói: “Vì chuyện hai mươi năm trước mà giận tôi?”
Trang Hàn trợn trắng mắt, “Tôi tức giận cái gì, tôi lại không phải nữ nhân đáng thương kia.”
“Đó chính là lí do Cố Tư giận tôi.” Chu Hành Kiện gật gật đầu nói: “Kỳ thật, việc này tôi cũng vẫn luôn không quên, năm đó tôi quá trẻ tuổi, cũng quá hoang đường. Nếu là đặt ở hiện giờ, tôi khẳng định cũng sẽ không làm ra loại chuyện này.”