Ngũ quan của anh ngày thường đã rất đẹp, mỗi một nét bút đều tận tâm dùng để miêu tả khuôn mặt này; đó chính là một vẻ đẹp rất sắc nét, rồi lại được biểu tình ôn nhu của Bạch Đường trung hoà, tóm lại đây là một diện mạo cực kỳ khiến người ta phải động tâm.
Quý Đăng âm thầm nuốt nuốt nước miếng, cậu cảm thấy sức mạnh ý chí của pháo hôi công này có lẽ không quá kiên định. Hình như hôm nay nhân vật thụ chính lại đẹp thêm một chút? Chẳng lẽ nhiệm vụ của cậu đã thật sự hoàn thành, cho nên Bạch Đường bị tưới tắm qua mới càng thêm mê người?
Thanh niên lại kêu cậu một tiếng, Quý Đăng mới mơ mơ màng màng ngẩng đầu, trông thấy cái cằm sắc lạnh của đối phương. Biểu cảm của Bạch Đường bỗng nhiên trở nên ngượng ngùng: “Tôi ngại nói với bọn họ, chính là … Tôi …”
Thanh âm của anh bị đè nén tới rất thấp, Quý Đăng vì để nghe cho rõ, theo bản năng liền dán lỗ tai mình qua. Cậu hoàn toàn không phát hiện, Bạch Đường cao hơn cậu nửa cái đầu chẳng biết từ lúc nào đã đặt tay lên bờ vai cậu; thanh niên còn cố ý dán hẳn lên lỗ tai cậu rồi nói chuyện. Nếu giờ phút này có thêm một người thứ ba ở đây, nhất định sẽ cho rằng hai người họ đang chơi trò sắc tình, liếʍ ngậm vành tai nhau.
Quý Đăng nỗ lực chắp vá câu từ, đột nhiên ý thức được con yêu đang trưng cầu ý kiến mình: Bị quấy rối trong tuổi dậy thì, nhưng mình lại có phản ứng thì nên xử lý như thế nào?!
Pháo hôi công rất buồn rầu, thiết lập công tử phong lưu đa tình phóng đãng của cậu là do cốt truyện tận lực tạo ra cho nguyên chủ, đơn giản là chỉ như vậy mới có thể đắp nặn ra một hình tượng lãng tử pháo hôi hoàn lương, bị vai chính thụ mê hoặc đến thần hồn điên đảo mà thôi.
Nói trắng ra là, thân phận pháo hôi công của cậu mặc dù có liếʍ, bất quá tất cả đều là do cốt truyện yêu cầu để gia tăng mị lực cho vai chính thụ.
Nhưng tại sao những tên cặn bã kia lại có thể đối xử với con yêu của cậu như vậy?!
Quý Đăng lòng đầy căm phẫn: “Đều là đám rác rưởi mà thôi, cậu đừng để ý tới nhóm bọn họ.” - Cậu mắng thêm vài câu súc sinh, lại âm thầm thở dài: Dạng tiên nam nhỏ băng thanh ngọc khiết như Bạch Đường, rõ ràng không biết tình sắc là thứ gì, vậy mà một tên, hai tên vô lại đều cứ nuôi ý định làm bẩn anh. Cậu quay đầu nghĩ tới Sở Sâm hôm nay khoe khoang với cậu, còn cười đến vô cùng đắc ý, tâm tình cũng dần dần bất mãn.
Rất có bộ dáng tức giận khi cải trắng nhà mình bị heo ủi mất.
Quý Đăng đau thay Bạch Đường, nói muốn dẫn anh ra ngoài hít thở không khí. Hệ thống yên lặng quan sát, cảm thấy ký chủ rốt cuộc cũng có được một lần không chịu thua kém, đã học được cách chủ động liếʍ vai chính thụ! Nó đau lòng cho chỗ tích phân đã bị tiêu hết sạch, lại vội không tiễn thông báo nhiệm vụ mới cho Quý Đăng:
【 Kéo gần khoảng cách với nhân vật thụ chính, chiếm lấy trái tim của Bạch Đường khi tâm tình hắn không tốt! 】
【 Đang thăm dò nhân tố làm cho vai thụ chính buồn bực, mời ký chủ hỗ trợ điều tiết tâm tình của vai thụ chính —— 】
Quý Đăng kéo người anh một cái, lắp bắp hỏi: “Có phải cậu đang không quá vui không, có muốn tôi giúp gì cho cậu không?”
Bạch Đường ngẩn người, sau đó nở nụ cười: “Thật sao? Vậy thì, phiền cậu rồi.”
Một người một hệ thống tương đối vừa lòng với tiến triển của nhiệm vụ, hoàn toàn quên mất trong cốt truyện ban đầu vai thụ chính chán ghét vai pháo hôi công liếʍ cẩu bao nhiêu; chính là tình trạng vừa mới dính vào một chút đã bị ghê tởm tới mức phải đi tắm rửa một lần.
“Thật, thật vậy sao …” - Quý Đăng bị Bạch Đường bắt lấy tay, chậm rãi xoa nắn. Cậu lại nhớ tới tình cảnh lúc trước bị đám người Ôn Tinh Uyên bắt chặt không thể cử động, thân thể nhỏ nhắn mềm mại đột nhiên cứng đờ.
“Tôi cảm thấy chúng ta có thể …” - Cậu vắt hết óc để nghĩ đối sách, đang muốn nói ra tên của Ôn Tinh Uyên, Bạch Đường lại khổ sở mà buông lỏng tay - “Có phải cậu lại định bảo tôi đi tìm Ôn Tinh Uyên không …”
Quý Đăng: ?!
Mặc dù cậu chưa nói lời nào, nhưng Bạch Đường lại từ trên mặt cậu nhìn ra được ý tứ cậu muốn biểu đạt: “Cậu muốn hỏi tôi làm sao mà biết được? Lần trước cậu cũng nói y hệt thế này.” - Giọng nói của thanh niên rầu rĩ, nghe càng thêm phiền muộn.
—— Ký chủ ký chủ! Giá trị tâm tình của vai chính thụ đang giảm xuống!