Chương 33

Ai mà muốn đối đầu với một tông sư luyện đan hàng đầu trong tương lai?

Mạc Tử Mão không ngốc, dĩ nhiên muốn xây dựng mối quan hệ tốt với Tạ Vãn U, có mối quan hệ này, sau này muốn nhờ Tạ Vãn U luyện đan sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Mạc Tử Mão cũng nhận ra lần này Tạ Vãn U sẽ không để Tạ gia lợi dụng, nghiêm túc nói với Tạ Vãn U: "Nếu Tạ cô nương có khó khăn gì, cứ đến Mạc phủ tìm ta."

Tạ Vãn U gật đầu: "Cảm ơn."

Trời có vẻ âm u, như sắp có mưa, Tạ Vãn U bèn nói: "Nếu không có chuyện gì nữa, ta xin phép cáo từ trước."

"Chờ đã!" Mạc Tử Mão bước nhanh đuổi theo, hạ giọng hỏi: "Ngươi đã quyết định gia nhập tông phái đan đạo nào chưa?"

Tạ Vãn U: "Chưa quyết định."

Mạc Tử Mão hít sâu một hơi, nhìn sang Tế Thế Các đối diện, cuối cùng vẫn nói: "Thiên Nguyên Đan Tông tuy có tiền, nhưng ta thấy... không có tình người lắm."

Cậu ta có chút ngượng ngùng nói: "Mặc dù Bích Tiêu Đan Tông gần đây sa sút, nhưng xét về danh tiếng thì Bích Tiêu Đan Tông vẫn tốt hơn... Thật ra thì, ta cũng thấy..."

Tạ Vãn U vuốt ve vật nhỏ lông xù đang nằm trong tay áo của mình, có chút muốn nhanh chóng về nhà vuốt ve bé con, thờ ơ hỏi: "Ngươi đang nói tốt cho Bích Tiêu Đan Tông sao?"

"Ta... chỉ nói đúng sự thật thôi." Mạc Tử Mão nghẹn lời, bước chân khựng lại: "Thôi, ta đi đây."

Có phải vì chưởng quầy của Bích Hòa Đường vẫn luôn để cậu ta sử dụng lò luyện đan nên cậu ta mới nói tốt cho Bích Tiêu Đan Tông không? Tạ Vãn U cười cười, ấn tượng với Mạc Tử Mão có tăng lên một chút.

Mạc Tử Mão đi được một đoạn, thấy bóng dáng Tạ Vãn U biến mất ở góc phố, lòng đầy phức tạp.

Lần này Tạ gia đúng là nhìn lầm rồi, tưởng Tạ Vãn U mất tu vi thì thật sự trở thành người vô dụng, nhưng bọn họ không ngờ, Tạ Vãn U lại có thiên phú về luyện đan.

Một khi Tạ Vãn U làm nên chuyện lớn trong lĩnh vực luyện đan, thậm chí có thể mang lại quyền lực và của cải lớn hơn lúc trước cho Tạ gia.

Đáng tiếc, lần này Tạ gia hoàn toàn bộc lộ bản chất vô tình, trực tiếp cắt đứt khả năng hàn gắn quan hệ với Tạ Vãn U.

Mạc Tử Mão đã hình dung ra cảnh Tạ gia hối hận như thế nào trong tương lai, không khỏi có chút hả hê.

Cậu ta vui vẻ trở về Mạc phủ, chuyện lớn như vậy, cậu ta phải báo cáo với cha, nếu Tạ Vãn U gặp chuyện gì, Mạc gia có thể dùng sức mạnh của gia tộc để ra tay, bảo vệ Tạ Vãn U khỏi Tạ gia.

**

Sau khi trở về viện nhỏ ẩm ướt lạnh lẽo, Tạ Vãn U ăn qua loa một vài miếng bánh táo đỏ làm bữa tối, Tiểu Bạch đã ăn khá nhiều bánh táo đỏ ở Bích Hòa Đường nên giờ hoàn toàn không đói, mới ăn được vài miếng đã đẩy bánh táo đỏ còn lại về phía Tạ Vãn U, ngẩng đầu lên: "Nương ăn đi, Tiểu Bạch no rồi."

Tạ Vãn U không nhịn được mà xoa xoa cái đầu nhỏ của nó: "No thật không?"