Chương 26

Mạc Tử Mão: "..." Nói cũng như không.

Cùng là gà mờ, sao nàng lại lợi hại như vậy!

Cậu ta gãi đầu, không muốn bỏ cuộc, tiến lại gần hỏi: "Cụ thể là sức mạnh như thế nào? Ngươi mô tả một chút đi."

Tạ Vãn U cũng không tiếp tục nói đến vấn đề này, nói một cách sâu xa: "Tại sao ta phải nói bí quyết luyện đan với người vừa chế giễu ta, Mạc công tử, nếu đổi lại là ngươi, ngươi có làm vậy không?"

Lời này nói rất có lý, Mạc Tử Mão thử đặt mình vào hoàn cảnh của Tạ Vãn U lúc nãy, yên lặng.

Nếu cậu ta bị người ta chế giễu như vậy, đừng nói đến việc truyền thụ kỹ thuật luyện đan, với tính tình nóng nảy này của cậu ta, không đánh người ta một trận tại chỗ đã là tốt lắm rồi.

Mạc Tử Mão nghĩ đến đây, tự thấy mình có lỗi, gãi đầu, hơi ngượng ngùng cúi đầu: "Trước đó là tại hạ nói lời không hay, đắc tội rồi, mong cô nương lượng thứ."

Xem ra Mạc công tử này rất ít xin lỗi người khác, Tạ Vãn U nhìn khuôn mặt hơi đỏ ửng của cậu ta, không truy cứu nữa: "Chỉ là một chút lời qua tiếng lại mà thôi, Mạc công tử đã xin lỗi rồi, ta không so đo nữa."

Nàng còn có chuyện khác muốn hỏi hắn, thản nhiên đặt câu hỏi: "Nghe ngươi nói trước đó, có phải người Luyện khí tầng hai muốn luyện đan rất là khó?"

Thấy Tạ Vãn U chấp nhận lời xin lỗi của mình, trong lòng Mạc Tử Mão không hiểu sao lại thở phào nhẹ nhõm, thoải mái ngồi xuống bên cạnh, tự rót cho mình một chén trà để trấn tĩnh, nghe Tạ Vãn U nói, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ uất ức: "Khó! Tất nhiên là khó! Kiểm soát linh hỏa và tinh luyện linh thảo đều phải dùng đến linh lực, hơn nữa còn yêu cầu rất cao đối với việc điều khiển linh lực, rốt cuộc luyện đan là việc tinh tế, sơ ý một chút, lửa quá to, dùng sức quá mạnh, đan dược sẽ bị hủy."

Cậu ta uống một ngụm nước, sắc mặt kỳ lạ nói: "Người lần đầu luyện đan thường rất khó kiểm soát chính xác linh lực, tinh luyện được một nhánh linh thảo đã được coi là thiên phú dị bẩm, ngươi làm được như thế nào?"

Tạ Vãn U nhớ lại sức mạnh kỳ lạ đó, cũng chẳng hiểu đầu đuôi ra sao, dứt khoát hỏi hệ thống trong đầu, tên này bảo nàng có thể luyện đan, biết đâu lại biết được chuyện gì bên trong.

Hệ thống trả lời qua loa, mơ hồ: [Có gì bên trong đâu… Không thể tiết lộ]

Tạ Vãn U nheo mắt: “Là không thể nói, hay là không muốn nói?”

Lúc trước hệ thống còn quên truyền ký ức của nguyên chủ cho nàng, sau này mới nhớ ra, có thể thấy nó không đáng tin cậy chút nào. Bây giờ Tạ Vãn U cực kỳ nghi ngờ là nó lười giải thích quá nhiều, nên mới nói mấy lời này để qua loa với nàng.

Quả nhiên hệ thống im lặng: [… Không tìm hiểu rõ nguyên lý này thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc luyện đan]

Tạ Vãn U: “Ta chỉ muốn tìm hiểu một chút thôi, không được à? Cũng chẳng liên quan gì đến bí mật nhân vật phản diện đi?”