Chương 24.2

Editor: Arie

Náo loạn cả một buổi trưa, Tiểu Thiên Tôn sau khi ở chung với Mộ Lê một lúc đã đầy máu sống lại, chạy từ phòng ngủ ra truyền đạt các món ăn buổi tối mình muốn hắn, hoàn toàn biến trở lại thành nhóc con hoạt bát đáng yêu tự động báo tên đồ ăn trước đây.

A Lan đối với Mộ Lê bội phục sát đất, chờ ánh mắt của tất cả mọi người tập trung trên người Tiểu Thiên Tôn, nàng lập tức tìm đúng cơ hội nói chuyện cùng Mộ Lê: “Không ngờ phu nhân lại có thể dỗ người, không biết Tiểu Thiên Tôn vì sao lại rầu rĩ không vui?”

Mộ Lê không dám tùy tùy tiện tiện đem bí mật của vai ác nói ra nhưng cũng không dám nói dối, chỉ nói Lục Quyết thiên phú dị bẩm, năng lượng chân linh quá mạnh nên Tiểu Thiên Tôn lần đầu cảm giác được liền bị kinh sợ, hiện tại đều nói ra thì tốt rồi.

Mộ Lê nghiêng đầu liếc nhìn nàng một cái, tò mò hỏi: “Mặt ngươi sao lại đỏ rồi?”

“Mới vừa rồi ta đuổi theo Tiểu Thiên Tôn, chạy quá nhiều.” A Lan giơ tay quạt gió cho gương mặt đỡ nóng.

Mộ Lê cười nói: “Ngươi chạy theo Tiểu Thiên Tôn làm chi? Chờ đồ ăn vừa lên bàn, bảo đảm hắn sẽ ngoan ngoãn ngồi xuống.”

A Lan bị chọc đến cười khanh khách, “Phu nhân còn hiểu Tiểu Thiên Tôn hơn cả chúng ta nữa.”

Nàng bỗng nhiên nhớ tới cái gì, ghé sát vào bên tai Mộ Lê nói: “Ta biết ngài sẽ không dùng thuật pháp trấn an Tiểu Thiên Tôn nhưng cũng nên nghĩ đến chuyện này, để ngừa vạn nhất……”

Mộ Lê sắc mặt biến đổi, đè thấp tiếng nói hỏi: “Sao lại nói mấy lời này? Có vị trưởng lão nào bảo ngươi theo dõi ta sao?”

A Lan lắc đầu: “Không phải, vừa rồi ta mới đi chuẩn bị bữa tối, phát hiện trong phòng xuất hiện hai gương mặt xa lạ, hỏi quản sự cô cô mới biết được, đó là hai nữ tu Minh Phán Đường phái tới bảo hộ Tiểu Thiên Tôn. Mới vừa rồi người tâm sự với Tiểu Thiên Tôn trong phòng ngủ, hai vị này nữ tu đều an tĩnh đứng bên ngoài điện, tay bấm tay niệm thần chú, ngưng thần nhắm mắt, ta phỏng đoán…… hẳn là đang thám thính động tĩnh trong phòng ngủ. Ta nghi ngờ Minh Phán Đường muốn giám thị phu nhân, vạn sự cẩn thận, không nên dùng thuật pháp với Tiểu Thiên Tôn.”

Mộ Lê gật gật đầu, thần sắc chân thành nhỏ giọng trả lời: “Cảm ơn ngươi đã lựa chọn tin tưởng ta.”

“Ta phải cảm ơn ngài tẫn tâm tẫn trách với Tiểu Thiên Tôn mới đúng.”

“Thế này có gì mà phải cảm ơn?” Mộ Lê cười: “Ta tự nguyện chăm sóc Kỳ Khiếu, Tiểu Thiên Tôn rất đáng yêu, coi như ta đã bị hắn hàng phục.”

A Lan vô cùng kinh ngạc: “Phu nhân thật đúng là người can đảm, ta từ trước đến nay chưa từng thấy có ai đứng trước mặt Tiểu Thiên Tôn mà không chút khϊếp sợ, chỉ có ngài thực sự coi Tiểu Thiên Tôn là hài đồng mà yêu thương.”

“Còn không phải là do tu vi ta quá thấp?” Mộ Lê thở dài: “Đây cũng coi như trong họa có phúc nhưng con đường cũng không dễ đi như vậy, A Lan, ngươi nói……ta có thể cùng Kỳ Khiếu đi đến thượng võ tràng tu luyện không? Hiện tại ta cũng là đệ tử Lăng Vân sơn, muốn bên cạnh Kỳ Khiếu để bảo hộ, không thể chút tu vi cũng không có?”

A Lan gật gật đầu: “Phu nhân nếu có thể ở bên cạnh thì không gì tốt hơn, chỉ là việc này ta không thể làm chủ. Để lát nữa ta phái người đến chỗ Đoạn tiên quân xin chỉ thị một chút, sáng mai báo lại cho phu nhân.”

“Vậy đa tạ!”

A Lan lại nói: “Bất quá thứ cho ta nói thẳng, tu vi của phu nhân thực sự quá thấp, Tiểu Thiên Tôn trời sinh linh lực dư thừa, bắt đầu từ tu tập thể thuật là bởi vì ngài ấy không cần linh lực đột phá tu vi, ngài nếu có tu tập thể thuật thì…”

Mộ Lê có chút xấu hổ: “Ta biết vấn đề của ta không phải là thể thuật mà là căn cư, muốn tu luyện thì phải làm sao cho chắc chắn?”

A Lan trả lời: “Việc tu luyện ta sao dám xen vào, nhưng ta biết, tu sĩ có căn cơ tu vi quá thấp có thể cải thiện thông qua việc dùng Nguyên Dương Đan, nhanh chóng đột phá hạn chế về hấp thu linh lực, phu nhân có thể đi Lục Huân Đường để mua mấy viên, ngài hiện tại là đệ tử nội môn, tìm bọn họ mua quả thực rất có lời.”

Mộ Lê kích động đến sáng cả mắt, vội vàng hỏi lại: “Nguyên Dương Đan? Giá cả như thế nào?”

“Vậy ta đi mua giúp ngài…” A Lan giơ bảy ngón tay lên.

Mộ Lê vui đến sắp hỏng rồi, bảy viên linh thạch là có thể mua, nàng bán mũ phượng lúc mình mới gả là có đủ mười viên!

Nhưng mà A Lan tiếp tục nói: “700 viên linh thạch là có thể đặt mua một viên Nguyên Dương Đan!”

Ánh sáng trong mắt Mộ Lê nháy mắt chợt tắt.

Cục quản lý giá Tu chân giới của các ngươi có biết các ngươi định giá như vậy không?

A Lan lại không biết cuộc sống gian khổ của nhân gian mà dò hỏi Mộ Lê: “Phu nhân dự định mua mấy viên?”

“À thì…” Mộ Lê vốn không muốn thể hiện mình nghèo kiết hủ lậu nhưng nàng nhất thời chưa nghĩ ra lý do hợp lý.

A Lan vốn có tâm tư mẫn cảm, vừa thấy sắc mặt Mộ Lê có chút túng thì tức khắc hiểu được, uyển chuyển tìm một bậc thang: “Ta nghe nói Thanh Việt Tông không giỏi trao đổi, giao thương, đại khái…”

Mộ Lê cười khổ một tiếng, nàng cũng lười giả trang, bất đắc dĩ nhún nhún vai: “Đúng vậy, tông môn ta rất nghèo, tạm thời…… bản thân có chút túng quẫn, muốn tích cóp một thời gian mới có rồi nhờ ngươi mua sau.”

A Lan có chút thương hại nhìn Mộ Lê, nghĩ nghĩ một chút rồi nói: “Trùng hợp quá, mấy ngày sau là Tết Trung Thu, Cung Phụng Đường chắc sẽ có sân khấu, mỗi năm đều có tiết mục cho tiệc tối, tu sĩ tham gia thi đấu đều có thưởng, có nhỏ có to, người đứng đầu có thể có đến mười viên Nguyên Dương Đan!”

Mộ Lê lộ ra chút thần sắc chờ mong nhưng nghĩ một chút cũng không ôm thêm hy vọng mà chỉ lắc đầu: “Tiết mục thi đấu? Hẳn là so thực lực đi, tu vi ta cũng không tốt, lên đài chỉ khiến Lăng Vân phong mất mặt……”

A Lan vội vàng giải thích: “Ta không phải khuyên phu nhân tham gia thi đấu mà là lần thi đấu này, người đứng đầu hơn phân nửa là sư huynh sư tỷ rất lợi hại, bọn họ không cần Nguyên Dương Đan, rất nhiều thời điểm sẽ bán với giá rẻ, nửa bán nửa cho các sư đệ sư muội đồng môn.”

“Ta đã biết, đêm đó ta đi đoạt lấy thử xem.” Mộ Lê mỉm cười gật gật đầu tỏ vẻ cảm tạ.

A Lan chỉ sợ cũng không đoán ra được, dù có giảm một nửa nàng cũng mua không nổi.