Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc Bị Hệ Thống Khoa Cử Trói Buộc

Chương 3

« Chương Trước
Cứ như vậy sống không thấy người, chết không thấy xác đợi hơn tháng, Thẩm Thúy Hoa thật sự tin lời nói kia.

Việc đầu tiên sau khi chấp nhận sự thật, nàng đuổi Mục Vân Xuyên và Chu thị ra khỏi nhà, để bọn họ đến ở nhà cũ của Mục gia.

Mỹ danh là tiểu phu thê đang trong thời gian tân hôn, để cho bọn họ ở riêng tận hưởng cuộc sống ngọt ngào.

Trên thực tế kẻ ngốc cũng biết nàng là cảm thấy Mục Thành không còn sống, muốn chiếm lấy gia sản Mục gia —— hai gian phòng mái ngói gạch xanh hai năm trước vừa mới đổi cộng thêm một hộp tiền bạc.

Nàng tính toán đâu ra đó, nghĩ cho dù sau này Mục Thành bình yên vô sự trở về, dù sao nàng cũng không làm chuyện gì thương thiên hại lý, sau này lại giống như trước đây khóc lóc om sòm chơi xấu, chuyện này cũng có thể miễn cưỡng cho qua.

Có thể là do nguyên thân thực sự quá cực phẩm, trước đó không lâu thời tiết đột nhiên trở lạnh, nàng bị phong hàn, lại không chịu cầm tiền đi khám đại phu, liên tục sốt cao hai ngày, hơn nữa bên cạnh chỉ có một đứa nhi tử lười không hiểu chuyện, người cứ như vậy mơ mơ hồ hồ không còn.

Thẩm Thúy xuyên tới.

Sau khi tiếp nhận ký ức của nguyên thân, chuyện đầu tiên Thẩm Thúy làm chính là để cho đứa con lười biếng của nguyên thân cầm tiền mời đại phu.

Thật vất vả mới sống lại một lần, nàng cũng không muốn lại bỏ mất cái mạng này!

Chỉ có vậy, thằng nhãi con còn lẩm bẩm một hồi, nói: "Nương ngày xưa đều nói đại phu chuyên gạt tiền người ta, tùy tiện bốc chén thuốc liền đòi mấy đồng tiền. Chúng ta thân thể cường tráng, sinh bệnh ngủ một giấc là khỏe rồi!"

Lại nhìn hắn đi giày, cọ cọ cọ hơn một khắc đồng hồ, Thẩm Thúy tức giận giơ tay lên muốn đánh hắn, lúc này mới sai hắn động đậy được.

Sau đó đại phu được mời đến nhà, mang theo một ít dược liệu phong hàn phát sốt thường dùng, lập tức kê ra mấy thang thuốc.

Thẩm Thúy uống mấy chén thuốc, tĩnh dưỡng đến hôm nay, cuối cùng cảm giác bệnh khí trên người đã biến mất, thần chí thanh minh, cũng có khí lực đứng dậy.

Sau khi thần trí tỉnh táo, Thẩm Thúy sắp xếp lại mối quan hệ với những người xung quanh nguyên thân, càng nghĩ càng thấy không ổn, sau đó chợt lóe lên linh quang. Nàng nghĩ đến một cuốn tiểu thuyết tên là khoa cử Thanh Vân Lộ mà mình đã xem qua.

Nhân vật chính của cuốn khoa cử này không phải tên là Mục Vân Xuyên sao?

Mục Vân Xuyên này là người anh tài ngút trời, thời niên thiếu tuy không nổi bật, nhưng từ khi mười sáu tuổi bắt đầu khoa khảo liền đậu lục nguyên, đường làm quan thông suốt, cuối cùng địa vị cực cao, thành trạng nguyên lang trẻ tuổi nhất trong lịch sử triều đại này.

Mà mẹ kế Thẩm thị của hắn, chỉ là một nét bút khiến người ta cực kỳ ghê tởm trong cuộc đời nổi bật của hắn —— nàng khắt khe với Mục Vân Xuyên, nhưng sau khi hắn phát tài lại mang theo con ruột bám lấy như cao da chó.

Người đọc sách cần danh dự nhất, triều đại này lại trọng hiếu đạo, Mục Vân Xuyên vì một chữ "Hiếu", quả thực nhịn xuống không biết bao nhiêu chuyện ghê tởm.

Lúc ấy Thẩm Thúy thân là độc giả không biết đã phỉ nhổ mẹ kế Thẩm thị này bao nhiêu lần.

Mãi cho đến phần sau của cốt truyện - mẹ con Thẩm thị gan to bằng trời, dám thu tiền hối lộ của người khác, ý đồ thuyết phục Mục Vân Xuyên thân là cận thần của thiên tử làm chuyện mưu phản.

Lúc này Mục Vân Xuyên mới đại nghĩa diệt thân, trói mẹ con Thẩm thị đến ngự tiền, đồng thời tự lấy mũ quan thỉnh tội.
« Chương Trước