Chương 25: Bé mèo x Ảnh đế hắc hóa (25)

Edit: Hin Tử

Beta qua (lượt 1): Mễ Mễ

============================

Sự khởi đầu của mùa thứ hai của nhà hàng thú cưng, số lượng đã trực tiếp đột phá lên năm vạn, hơn thế nữa còn có xu thế tăng lên rất nhanh.

Tổ tiết mục trực tiếp dùng bộ đàm để mở màn, "Chào mọi người, chào mừng mọi người đến với mùa thứ hai của nhà hàng thú cưng, khách mời của chúng ta ngày hôm nay có sự xuất hiện của thành viên nhóm nhạc nữ Lý Khuynh Hân với tư cách là khách mời của kỳ này. Để chúng ta cùng với khách mời còn có cả thú cưng cùng sống với nhau tận hưởng sự vui vẻ, chữa lành trong ba ngày nhé!"

"Lần kinh doanh này dự kiến doanh thu trong một ngày là hơn hai nghìn."

Tổ tiết mục sau khi giới thiệu khách mời và nhiệm vụ thì lập tức rời đi, chỉ có các diễn viên ở lại.

Những bình luận về Lý Khuynh Hân trên màn hình thì khá là nhạt nhẽo, trên đó chỉ có fan của cô.

-Đậu ngọt nhân gian Lý Khuynh Hân ,Lý Khuynh Hân đẹp trên thế gian, mãi mãi yêu bạn Lý Khuynh Hân.

—-Con gái của ta xinh đẹp quá

—-Tuyết nhi và Hân Hân

___Đây là ai vậy..? Có thể được lên chương trình như vậy,đằng sau hẳn là có chống lưng.

___ Những người xem ở trên chắc tấm lòng cũng bẩn, Lý Khuynh Hân gần đây quá nổi rồi.

___ Dù có nổi đi nữa thì cũng không đủ làm khách mời thường trú phải không? Fans hâm mộ đừng có phản ứng mạnh như vậy chứ, idol của các người cũng chưa nổi đến mức để cho mọi người đều biết cô ta.

Phó đạo diễn ở trong phòng quan sát gãi gãi đầu có chút khó hiểu với những bình luận trên màn hình,"Tôn đạo diễn tại sao lại mời Lý Khuynh Hân trước chứ..? Trong tay chúng ta không phải có con bài minh tinh lớn hơn sao?"

Tuy nhiên Lý Khuynh Hân gần đây cũng có một chút độ hot, nhưng so với những.... những tiểu hoa nhỏ kia thì hoàn toàn không đáng nhắc đến...

Tôn Thanh cười hừ một tiếng: "Người xem thích nhất là xem cái gì?"

Phó đạo diễn thở hổn hển cả buổi " Đội hình"

"Cậu thật sự là....Bao nhiêu năm nay cũng không biết thay đổi." Tôn Thanh không còn cách nào khác chỉ lắc đầu." Là ép ức...! Chứ nhìn bọn họ biểu hiện ra bên ngoài nói đừng đánh nữa! Trên thực tế thì trong nội tâm lại điên cuồng gào thét đánh nhau đi! Đánh nhau đi!"

Nói đến đây hắn rất đau lòng nhức óc,đập xuống bàn,"Nhưng trương trình này của chúng ta rất hoà bình, đến mèo cũng không bị bắt đi bắt cá ăn!" Đang chuẩn bị mở quà thì Cốc Tiểu Hoa bỗng hắt hơi, cô nhíu cái mũi nhỏ,hoài nghi nhìn chằm chằm vào cái đống quà rơi dưới đất vài giây, có điềm có điềm, vẫn nên là nằm trong góc ăn trực thôi.

Bên kia trong đầu đạo diễn loé lên một tia sáng "A! Ta nhớ ra rồi! Hà Tuyết Nhi cùng với Lý Khuynh Hân trước kia là cùng một nhóm, hình như còn được gọi là hoa tỷ muội."

Tôn Thanh gật đầu cười,nhất thời chưa có tính toán nên lộ ra bộ mặt thất thần, hắn nhún vai rồi ung dung nói "Đáng tiếc là hoa tỷ muội plastic."

Hắn cười tủm tỉm rồi nhìn về phía màn hình, quả nhiên là như hắn suy nghĩ.

Hà Tuyết Nhi vừa thấy Lý Khuynh Hân có mèo giống nhau liền lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.

"Wow đây không phải là Hân Hân sao tại sao đến đây mà không nói trước với nhau một tiếng.!"

Má của Lý Khuynh Hân có chút đỏ "Lúc trước có tin em không trở về chị còn tưởng mình chọc giận em, chị thật sự rất nhớ em đó nha."

Cốc Tiểu Hoa thấy nụ cười của Hà Tuyết Nhi có chút cứng lại, cô lắc lắc cái đầu nhỏ,nói về tiểu bạch hoa thì Hà Tuyết Nhi so với Lý Khuynh Hân thì còn chênh lệch nhiều...

Ở đây thì đâu đâu cũng toàn là minh tinh, ai cũng đều có thể nghe ra hai người đang bốc lửa dày đặc mùi khói.

Rồi lại ôm chậu cá vàng của mình rồi rời đi khỏi đám người, không muốn gây nên phiền toái hay sự việc gì.

Điềm Điềm khó xử gãi gãi đôi má, con mèo vàng trong tay cũng đang hé mở con mắt.

Huyền Chi Hoa cùng với Mã Quốc Phi dù sao thì cũng là tiền bối, hai người liếc nhau đứng ra giảng hoà.

"Bạn của Tuyết Nhi đến rồi, hoan nghênh hoan nghênh, "Huyền Chi Hoa tách hai người ra cười dịu dàng nói " Khuynh Hân trông rất đáng yêu nha, có phải là cô cũng rất thích động vật nhỏ không...?"

Lý Khuynh Hân xấu hổ cúi đầu, nhỏ giọng thoáng vâng một tiếng " Vâng rất thích ạ, nhưng mà có điều là từ khi còn nhỏ đã nuôi một con chó nhỏ nhưng từ khi nó đi thì không dám nuôi nữa, em không đành lòng nhìn bọn chúng rời đi."

Nói xong âm thanh còn có chút nghẹn ngào.

Cả hội trường im lặng một hồi.

Đến cả bình luận trên màn hình cũng trong nháy mắt không động tĩnh gì.

___ Hu hu hu Khuynh Hân của chúng ta quá lương thiện rồi.

___ Tôi yêu em, cô gái dịu dàng.

___ Có phải là cô ấy khóc rồi? Xem ra là cô ấy rất thích động vật nhỏ.

___ Lý Khuynh Hân là bảo bối nhân gian, dịu dàng đáng yêu.

___ Không phải, đây là nghẹn ngào, ngay lập tức có thể nội hàm sáu người còn lại, nói giống như người khác thì nhẫn tâm vậy.

___ Có thể xem như một người bình thường lên tiếng, xem phía trước còn nghĩ rằng chính mình nhìn nhầm.

___ Một tiểu hoa tốt như vậy ,vậy mà suýt chút nữa làm hỏng.

___ Chậc chậc chậc trên đầu liền cảm thấy đau xót, người ta mẫn cảm ôn nhu các ngươi cũng nhẫn tâm làm ra chuyện này sao?

___ Thật sự là mọi thứ không hề đơn giản như bộ sách võ thuật(?) vậy sao?

___ Sách võ thuật gì cơ ? Rất chân thật đấy.

Mọi người đều không biết khán giả đã trở thành một mớ lộn xộn.

Huyền Chi Hoa giật giật khóe miệng, xoa xoa bé tóc vàng bên cạnh đang ngậm bóng chơi đùa, phá vỡ bầu không khí xấu hổ "Vậy nên trong khi tính mạng của các bé nhỏ này vẫn còn thì chúng ta nên trân trọng yêu quý chúng."

Lý Khuynh Hân lau lau con mắt, khoác tay Huyền Chi Hoa cười nói "Chị Chi Hoa nói đúng"

Hà Tuyết Nhi nghiến răng, cuộc chiến của chính mình đột nhiên lại phải chịu ủy khuất, cô vừa định gỡ rối, đã bị Mã Quốc Phi giữ chặt một bên lắc đầu với cô.

Lâm Hoặc thấy mọi chuyện xảy ra như vậy, hắn vô ý thức che con mắt nhỏ của Cốc Tiểu Hoa, bản thân cũng quay đầu đi, muốn giả vờ như không biết.

Nhưng mà Mã Quốc Phi cũng không có ý định buông tha cho hắn,lớn tiếng nói "Tiểu Lâm làm ở bên cạnh làm gì ,đến đây,giới thiệu với bạn mới đi!"

"Còn có Hướng Hàm, Điềm Điềm cùng đến, trẻ tuổi mà thẹn thùng thùng vậy sao!"

Con vẹt đậu trên đầu hắn kêu lên "Da mặt dày như vậy mới có thể kết giao bạn bè."

Mã Quốc Phi cười mắng "Con chim này im mồm ngay".

Con vẹt nở một nụ cười quái dị, rồi vỗ cánh rồi đi tìm hai con chó khác để chơi,từ lần bị Cốc Tiểu Hoa vồ lên cào ngay trên mặt đất, nó biết rõ con mèo kia chỉ là đang thể hiện sự khinh thường mà thôi.

(Không liên quan nhưng tui thắc mắc vẹt cười thì trông như nào ta =)))))

Ba người bị Mã Quốc Phi gọi trừ Điềm Điềm là có chút tích cực, Hướng Hàm và Lâm Hoặc đều có chút không chịu hợp tác .

Lý Khuynh Hân nhìn thấy Lâm Hoặc mắt liền sáng lên, mặt lập tức ửng đỏ e thẹn nói "Chúng ta quen nhau đó".

Sau khi nàng thốt ra câu này, thì ánh mắt của mọi người bỗng trở nên sâu kín, Hà Tuyết Nhi đứng một bên không nói gì, lén lút trợn trừng mắt một cái.

Cốc Tiểu Hoa có thể cảm nhận được, toàn thân Lâm Hoặc đã cứng ngắc.

Cô thử nhe răng, người này đúng thật là có nghị lực đấy....

Cô liếc nhìn con chó mặt xệ đang đứng dựa vào chân của Hà Tuyết Nhi, lắc lắc ria mép, lông mềm như nhung, chiếc móng vuốt nhỏ bám vào tay Lâm Hoặc dần duỗi ra, trực tiếp móc túi thịt heo từ trong túi của hắn ra.

Cốc Tiểu Hoa thoáng cái đã bật móng vuốt ra, dễ dàng mở hộp đồ ăn vặt đóng túi ra, lấy thịt heo ra, lén lút đặt móng vuốt ở phía trước.

Lâm Hoặc đang ở trong tầm mắt của mọi người,cau mày , chậm rãi đi về hướng Lý Khuynh Hân.

Nhìn thấy khoảng cách ngày càng gần, Cốc Tiểu Hoa xê dịch cơ thể, co tròn ở đằng sau lưng che mất ống kính, nhân lúc mọi người không để ý, dùng lực, trực tiếp dùng móng vuốt làm văng thịt heo ra về phía Lý Khuynh Hân.

Cùng thời gian đó, mũi của con chó lười biếng giật giật cái mũi, nhanh chóng mở căng mắt ra, chiếc chân ngắn đạp lên một cái, chạy ra khỏi Lý Khuynh Hân, nói đúng hơn là đi theo thịt heo, vọt tới.

Với tốc độ đó chính là, quả thực chính là thịt viên.

Lý Khuynh Hân một chút tình cảm định nói với Lâm Hoặc còn chưa kịp biểu lộ, đã bị chó mặt xệ hung hăng đυ.ng phải một cái.

Bắp chân trần sờ lông gợi cảm, nàng theo phản xạ hét ầm lên, nhảy lùi về phía sau vài bước,hình tượng thục nữ từ nãy đến giờ đã bị phá tan.

Thảm họa hơn chính là, giọng hét này của nàng đã dọa cho tóc vàng ở bên cạnh,một bên thì kêu loạn hết cả hội trường, một âm thanh rất có uy lực .

Lá gan của tiểu long miêu cũng giật mình thay tuột ra khỏi tay của Điềm Điềm, vẹt hưng phấn cười không ngừng.

Những vị khách quý thì nhanh chóng ổn định lại đám sủng vật.

Tình cảnh ngay lập tức trở nên hỗn loạn .

Chỉ có Hướng Hàm không chút biểu cảm ôn chậu cá vàng, Lâm Hoặc kinh ngạc ôm lấy Cốc Tiểu Hoa, Lý Khuynh Hân sắc mặt trắng bệch ôm lấy mình đứng ở một bên .

Cuối cùng thì trên màn hình bắt đầu náo nhiệt lên.

___ Hahaha chết cười tình cảnh này vượt ngoài tầm kiểm soát, đầu mao mao quá to rồi, Chi Hoa tỷ căn bản là một người không ngăn được...

___ Vẹt của Mã Quốc Phi quả thật là muốn ăn đòn, không ngừng ba ba ba.

___ Nhìn xem hoa nhi nữ vương của nhà ta, bình tĩnh như thế.

___ Vẫn là đám cá vàng đó bình tĩnh hơn hahaha cười chết mất Hướng Hàm ngốc quá.

___ Long Miêu đi đâu rồi, đó chính là bảo bối nhỏ của Điềm Điềm chúng ta,....đi đâu mất rồi...

___ Ở góc bàn! Ta nhìn thấy rồi!

___ Mặt xệ tại sao tự nhiên lại lao tới chỗ Lý Khuynh Hân vậy, có phải là một số động tác bảo vệ, ví dụ như buộc con chó vào đứng lên.

___ Ngưu Ngưu rất dịu dàng ngoan ngoãn sao? Tại sao không nói Lý Khuynh Hân người vừa bị doạ, vừa rồi không phải nói là mình thích con chó đấy sao?

___ Nếu như ngươi đột nhiên bị một con chó đυ.ng sao? Nói không chừng phản ứng còn lớn hơn.

__ Thực sự xin lỗi, tôi lại chú ý tới việc Lâm Hoặc với Lý Khuynh Hân quen nhau.

___ Thật ngại quá, Lâm Hoặc là hoa nhỏ của chúng ta, một mình đẹp không được sao.

___ Tại sao lại nhảy ra ngoài vậy trên lầu? Một nam diễn viên nổi tiếng bằng một con mèo, cũng muốn cùng phái thực lực Hân Hân của chúng ta tạo cp?

Lâm Hoặc bị tình cảnh hỗn loạn ở trước mặt làm cho hoảng loạn.

Cách hắn gần là chó mặt xệ đã bị Hà Tuyết Nhi giữ lại,giống như tức giận, vỗ hết sức xuống bờ mông "Không nghe lời, nói ngươi biết bao nhiêu lần rồi, không được đi hù dọa người!"

Mặt xệ nằm bẹp dưới đất, miệng vô cùng oan uổng nhìn chủ nhân "u u"

Lâm Hoặc nheo mắt nhìn có thể thấy được trên khoé miệng còn dính một cục màu đỏ đỏ.

Hắn cúi đầu nhìn con mèo trong l*иg ngực đang giơ cái đầu nhỏ ra cùng đôi tai tinh nghịch nhích tới nhích lui không chịu ở yên, khoé miệng có chút cao lên, cảm xúc hân hoan còn chưa kịp tan trong đôi mắt xanh.

" Là em sao?" Hắn có chút cúi đầu nhỏ giọng hỏi.

Không phải tôi...

Cốc Tiểu Hoa nháy mắt mấy cái, nâng lên một cái móng vuốt giả vờ liếʍ liếʍ một cái, đương nhiên là chưa hoàn toàn thè lưỡi ra liếʍ đến, lập tức biến trở về hình dáng của một con mèo nhỏ đáng yêu, giả vờ như không biết ngươi đang ở đây nói gì.

Lâm Hoặc nhìn bàn chân của cô dưới cánh tay mình, lộ ra món đồ ăn vặt trong túi có chút muốn cười.

Tích—

(Độ thân mật tăng 2 độ hắc hoá giảm 1)

Cốc Tiểu Hoa vẫy vẫy đuôi người đàn ông này....quả là khó hiểu!

Phía Tuyên Chi Hoa bọn họ phải mất rất nhiều công sức để trấn an các sủng vật của mình.

Lý Khuynh Hân mặt trắng bệch liên tục cúi đầu," Thật sự xin lỗi, đều là lỗi của tôi"

Hà Tuyết Nhi biểu lộ vẻ mặt tươi cười "Vẫn là trách Ngưu Ngưu của nhà chị, vì biết em từ trước lại còn thích động vật, muốn đến gần em hôn em một chút ngờ đâu lại doạ em nhảy dựng lên."

Mọi người nhìn hai người này lại bắt đầu đối mặt nhau, liền lập tức quay xuống trêu đùa sủng vật, tương tác với nhau, không ai muốn tham dự.

Lý Khuynh Hân cắn cắn môi,lập tức lộ ra một nụ cười xấu hổ "Em sẽ cố gắng dần dần làm quen, à, để chuộc tội em sẽ cùng Lâm Hoặc đi mua thức ăn nhé."

Mọi người:"????"

Cốc Tiểu Hoa bắt đầu, lục tìm đồ vật trong balo hay là thử dùng?

Cô vội lắc đầu, không không không, cô không phải là một con mèo máu lạnh như vậy!

Lâm Hoặc nhíu mày "Không cần đâu .."

Hắn còn chưa kịp nói xong Lý Khuynh Hân đã đi qua, chắp hai tay sau lưng ngửa đầu nhìn hắn " Anh sẽ không ở trước mặt nhiều người như vậy từ chối em chứ, chúng mình đã quen biết bao nhiêu năm như vậy rồi mà."

Lâm Hoặc nhíu mày lại lùi về sau một bước kéo khoảng cách " Lý Khuynh Hân, cô rốt cuộc muốn làm gì...?"

Nhìn thấy hắn chuẩn bị nổi giận Mã Quốc Phi liền nhanh chóng chạy đến trước mặt hắn " Tiểu Lâm, cậu đi với Lý Khuynh Hân đi, vừa đúng hai người quen biết nhau tạo bầu không khí quen thuộc."

"Nhưng mà..."

Mã Quốc Phi liếc mắt thấy đôi mắt Lý Khuynh Hân đã đỏ lên, lại quay ra nhìn ống kính, môi không động đậy nghiến răng nói "Người ta đang xem kìa, cậu muốn bị chửi sao? Dỗ cô ấy rồi đi đi."

Tuyên Chi Hoa thấy thế liền nháy mắt ra hiệu cho Lâm Hoặc "Đúng đấy tiểu Lâm ngươi dẫn Khuynh Hân đi đi, dù sao thì cũng đi nhanh về nhanh"

Cốc Tiểu Hoa thì thầm một tiếng, người đàn ông này còn rất được chào đón, hai vị tiền bối này đều giúp hắn.

Cô dùng móng vuốt nhỏ gãi gãi lên bàn tay lớn của Lâm Hoặc, bỏ đi bỏ đi, diễn vẫn phải diễn thôi, không thì mọi người trên mạng, không dễ dàng gì tích góp được một chút hảo cảm, rất dễ bị hủy hoại.

Lâm Hoặc cúi đầu nhìn mèo của mình, thở dài bất đắc dĩ gật đầu.

" Lâm Hoặc ngươi thật tốt chúng ta xuất phát thôi."

Lý Khuynh Hân vui vẻ muốn khoác tay người đàn ông.

Kết quả là Lâm Hoặc lại đi trước 2 bước, trực tiếp kéo khoảng cách của hai người, khiến cho cô một động đến cũng không động vào người anh.

Lý Khuynh Hân nhìn theo bóng lưng của Hắn, không cam tâm dậm mạnh chân.

Được rồi, chính là còn nhiều cơ hội!

Hướng Hàm Chi nãy giờ không nói chuyện lại nói " Vất vả Lâm Hoặc rồi...."

Điềm Điềm lộ ra vẻ mặt đồng tình gật đầu, Long Miêu trong tay cô, đang cố gắng nhét hoa quả sấy vào miệng,đôi mắt nhỏ lấp lánh khó hiểu,không biết chủ nhân đang nghĩ gì.

Hà Tuyết Nhi bịu môi.

Mã Quốc Phi đi đến vỗ vào vai nàng,quay đầu lại nhìn lại chạm phải ánh mắt của Tuyên Chi hai người bất giác nhìn nhau.

Ở bên kia Lâm Hoặc Lý Khuynh Hân còn có Cốc Tiểu Hoa, đã được thêm một phần vào màn ảnh.

Lâm Hoặc cùng với Cốc Tiểu Hoa chính là điểm nóng trong chương trình này, Lý Khuynh Hân lại còn mập mờ nói mình với Lâm Hoặc quen biết nhau, những người quan sát bên này có thể có thể chống lại những người đang ngồi tại nhà hàng.

___ Đây là hình ảnh ấm áp gì vậy, trai thanh nữ tú lại cộng thêm một bé mèo đán yêu, yêu mất thôi.

___ Đáng tiếc nam nhân này cùng mèo đều có khuôn mặt đen.

__ Mấy người nói Lâm Hoặc nhà tôi đen mặt tôi còn tin, còn mèo mấy người cũng có thể nhìn ra sao?

___ Thế mấy người không phát hiện Lý Khuynh Hân lúc nào cũng trốn tránh Cốc Tiểu Hoa sao? Đến ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng.

___ Còn không phải bởi vì con mèo đó rất ác, dọa Hân Hân nhà chúng ta.

___ Trời đất sao trên lầu lại nói vậy? Cốc Tiểu Hoa sao lại ác được, cô không nhìn ra Long Miêu rất thích em ấy sao?

___ Cô không nuôi sủng vật thì sao biết, Hân Hân với Lâm Hoặc làm sao, một người đàn ông suốt ngày chỉ biết nhăn mặt.

___ Còn không phải bởi vì Hân Hân nhà các người à !

___ Nếu không phải Hân Hân lương thiện nhớ lại tình bạn cũ, thì làm sao có thể phản ứng với Lâm Hoặc như vậy!

Chứng kiến tình cảnh này,tổ tiết mục liền cười đền nỗi trên mặt đều nở hoa.

Tôn Thanh lấy điện thoại ra tìm kiếm trên bảng nhiệt độ #Lâm Hoặc Lý Khuynh Hân #Hà Tuyết Nhi Lý Khuynh Hân #... về phía nhà hàng thú cưng từ đầu đã ít các hành động rơi nước mắt.

"Vốn thầm nghĩ rằng cặp đôi tỷ muội sẽ làm gây cười, không ngờ lại còn có bất ngờ!"

Ở trong sự kiện không biết Lâm Hoặc đột nhiên xảy ra vấn đề gì.

Hắn ôm Cốc Tiểu Hoa ở phía trước, từ đầu đến cuối luôn giữ khoảng cách 2-3 người với Lý Khuynh Hân.

"Lâm Hoặc anh chờ em một chút nhé, chân em đau."

Lý Khuynh Hân đi một đôi giày cao gót đế cao, đi không được bao lâu lại khổ sở xoa xoa chân.

Lâm Hoặc đầu cũng không quay lại thản nhiên nói " Cô có thể đợi ở đây."

Lý Khuynh Hân đương nhiên là không cam tâm, chẳng còn quan tâm chân bị đau, từng bước đi theo sau.

Cốc Tiểu Hoa thò cái đầu nhỏ ra, liếc nhìn Lý Khuynh Hân đang ấm ức, cô liếc chân giày cao gót một cái miệng giày đã bị vểnh lên, lộ ra những đường may, cũng không vừa chân, không đau mới là lạ!

Cô còn muốn nhìn nữa mà có một đôi bàn tay trực tiếp che mắt cô nhẹ nhàng ôm cô đẩy về.

Âm thanh trầm thấp của Lâm Hoặc theo l*иg ngực truyền đến xuyên thủng tai cô "Không có gì để nhìn đâu"

Tích ___

(Độ thân mật tăng lên 1)

Tay của người đàn ông rất nóng khiến cho khôn mặt tròn mềm mại của Cốc Tiểu Hoa nóng lên.

Cô có chút hoảng hốt, trong khoảng thời gian ngắn không biết tiếng tim đập bên tai là của mình hay của Lâm Hoặc, cho đến khi nhiệt độ ở tay Lâm Hoặc giảm xuống Cốc Tiểu Hoa mới quay trở lại trạng thái bình thường.

Cô cắn hạ móng vuốt lần sau trước khi làm nhiệm vụ nhất định phải nghe trước cốt truyện, chính là một tiểu hoa mê trai, cũng không thể như lần này được,liên tiếp bị mê hoặc! Thật là xấu hổ chết mất thôi!

Lâm Hoặc đi đến trung tâm chợ chính là nơi anh được hoan nghênh.

"Anh đẹp trai, cuối cùng cậu đã đến rồi, hôm nay tôi đặc biệt chuẩn bị hoa quả tươi cho cậu đó."

"Miếng thịt tươi này tôi cũng không nỡ cho người khác, phải đợi cậu đến đó".

"Gạo và mì còn đó, có thể giao đến tận nơi...!".

"Anh đẹp trai cá lần trước thế nào hôm nay rất ngon đấy".

"Cá hôm nay rất ngon đó, anh đẹp trai mau lấy một chút cho bé mèo nhỏ của cậu đi."

Những cửa hàng nhỏ hô hào rất to, khiến cho những vị khách khác đều nhìn về phía Lâm Hoặc .

Sự cười đùa náo nhiệt ở trong chợ mãi chưa ngớt.

Lâm Hoặc cuối cùng đã mỉm cười chào hỏi.

Cốc Tiểu Hoa ngẩng đầu lên,cô cảm thấy Lâm Hoặc lúc này rất kỳ lạ,trên người phát ra một loại ánh sáng.

"Anh, cá chép này của anh bán thế nào vậy?".

Hắn ôm Cốc Tiểu Hoa ngồi xổm xuống, nhìn cá ở trong bể bơi rất khoẻ.

"Cậu muốn bao nhiêu?".

Chàng trai gầy gầy cười hắc một tiếng, liền niềm nở bắt gặp khách mua cá, cánh tay giơ cao lên, ba, thoáng cái trên trực tiếp mọi người đều khen anh bán cá đẹp trai.

"A"

Lý Khuynh Hân sau khi đuổi đến bắt gặp tình cảnh như vậy, âm thanh khẽ run, "Anh thật tàn nhẫn.."

Lời này của cô vừa nói ra, mọi ánh mắt đều nhìn về phía cô.

Cô cẩn thận xách chiếc váy trắng của mình, đôi giày cao gót ở đây không hợp, sắc mặt của nàng rất khó coi, như là không đành lòng.

Cốc Tiểu Hoa trợn trắng con mắt , người này thật là...tự nghĩ trong đầu là được rồi, còn nói ra làm gì?

Lâm Hoặc cau mày, không muốn để ý đến cô ta.

Ông chủ quán cá ngược lại là cười nhẹ một tiếng "Cô này, không gϊếŧ chẳng nhẽ lại để cho bọn chúng trơ mắt nhìn mình bị mổ bụng sao?"

Lý Khuynh Hân bị chặn họng thoáng cai, cố cãi " Vậy cũng không nên..."

Cốc Tiểu Hoa thật sự là thấy phiền vô cùng, không nhịn được mà ngáp một cái.

Lý Khuynh Hân vốn là kiêng dè cô, đối diện với hàm răng nhỏ dữ tợn của co theo phản xạ lùi về sau một bước kết quả, vừa giả vờ đυ.ng vào một con cá trạch nhỏ của quán.

Loảng xoảng___

Bể cá trạch vỡ đồng thời cô cũng ngã trên mặt đất,chiếc váy màu trắng lại bị nhiễm bẩn thành màu đen.

"A..váy của tôi".

"Cá trạch của tôi".

Lý Khuynh Hân cùng ông chủ quán đều hét lên.

Cốc Tiểu Hoa cùng với Lâm Hoặc đang nhìn đám cá đang dãy đành đạch trên mặt đất.

Lý Khuynh Hân tay đυ.ng phải cá trạch trơn,lại là một tiếng hét lên,cô nhắm mât lại dùng sức vẫy tay "A, a, a biến đi..."

"Có cần giúp không?" Lâm Hoặc không để ý nàng trực tiếp quay xuống hỏi Cốc Tiểu Hoa.

Duỗi người ra mà không lộ móng vuốt," Meow"

Cô cũng không phải là mèo, bắt cá cũng sẽ không ăn.

Lâm Hoặc cười cười, đem Cốc Tiểu Hoa đặt xuống mặt đất "Cẩn thận một chút"

Ông chủ bán cá thấy thế suýt nữa thì khóc lên "Anh đẹp trai, tại sao người lại bé mèo đó đến đây, tôi bắt mấy con cá này đã không dễ dàng rồi."

Lâm Hoặc trấn an hắn"Anh yên tâm, tiểu Hoa không ăn cá."

Cốc Tiểu Hoa như là chứng minh điều hắn nói, lấy móng vuốt chụp lại con cá trạch anh dũng quăng ra giữa bể.

Những người xem náo nhiệt trong chợ có chút sửng sốt,một giây sau đồng thanh cảm thán " oa"

Có người còn thêm một câu "Mèo nhỏ thêm một con nữa"

Cốc Tiểu Hoa người cái đầu nhỏ lên thêm một phát ba con nữa vào bể nước.

Sắc mặt của ông chủ bán cá lúc này mới tốt hơn một chút "Tiểu soái ca,mèo này của ngươi đúng là lợi hại quá!"

Lâm Hoặc nghe thấy người khác khen Cốc Tiểu Hoa cũng cảm thấy vui mừng "Đột nhiên lại có tác dụng."

Lý Khuynh Hân đã trấn tĩnh lại,cô nhìn thấy ánh mắt của mọi người đều nhìn Cốc Tiểu Hoa,ngay cả vẻ mặt của Lâm Hoặc cũng rất cưng chiều, mà không chia một chút ánh mắt lo âu cho cô.

Cô cắn mạnh vào môi dưới, có một chút uất ức.

Không riêng gì ở chợ náo nhiêt, mà trên màn hình cũng vậy

___ Có sao nói vậy,Lý Khuynh Hân có chút vướng chân vướng tay.

___ Còn có một chút thánh mẫu, gϊếŧ cá cũng là tàn nhẫn, lúc ăn tại sao lại không thấy tàn nhẫn?

___ Có điều sau cùng lại ngã nữa, cuối cùng cảm thấy ông chủ lừa mình.

___ Cũng không tính là lừa gạt, đây cũng là một trong những nguyên nhân,mặt khác có thể phòng được gϊếŧ cá,còn có một cũ ngã cùng với mùi cá tươi.

___ Quả nhiên không phải đơn giản như vậy.

___ Đúng là ăn thịt với sát sinh là tính là vi phạm rồi, chỉ là muốn dùng ý nghĩa này hay không, vẫn còn có chút khó khăn.

___ Lầu trên nói đúng nêu như thật sự thấy tàn nhẫn thì có thể ăn chay, dù sao cô ta cũng là một thân thể độc lập ,không thể đem suy nghĩ của mình sắp đặt lên người khác đúng không.

____Tại sao mọi người lại thảo luận chuyện này trong một chương trình chứ? Ta để ý so sánh chính là, tiểu Hoa của ta bắt cá trơn như nào vậy hahaha.

___ Chết cười mèo cũng có thể giúp nhặt cá, ai có thể tin.

___ Tiểu Hoa uy vũ!

___Lý Khuynh Hân đúng là cái gì cũng không có, đi ra mua rau mà cũng có thể làm cho bể cá của người ta vỡ.

___ Đúng vậy mèo nhỏ của Lâm Hoặc còn không sợ mặt đất bẩn, nàng thì ngược lại một mực xách váy,nếu đã ghét thì đừng đến,

___ Cô ta không phải là muốn cùng Lâm Hoặc tạo hiệu ứng chương trình sao.

___ Lầu trên, có thể thật sự là như vậy.

Trong chợ, Cốc Tiểu Hoa đã đem tất cả cá nhặt trở về,Lâm Hoặc đang lâu chân cho cô.

Mặt của Cốc Tiểu Hoa nhíu lại,toàn bộ bộ lông biến thành màu đen thì không nói, còn có cả mùi cá!

Lâm Hoặc thấy cô như vậy thì cười nói "Trở về anh sẽ tắm cho em, dùng cả sữa tắm thơm nữa!"

Cốc Tiểu gầm gừ một tiếng đó là đương nhiên rồi,

"Xin lỗi ta thật sự không cố ý ."

Lý Khuynh Hân đã từ từ tự đứng lên,chân váy của cô so với bộ lông của Cốc Tiểu Hoa còn thê thảm hơn.

Ông chủ quán thấy không có thiệt hại gì nên đã cười vẫy tay, vừa định nói không sao, Lý Khuynh Hân liền thút tha thút thít khóc," Ta vừa bị tiểu Hoa doạ nên mới bị ngã vào bể, thực sự xin lỗi"

Cốc Tiểu Hoa đang liếʍ chân ???

Cô thật sự tức giận!

Lâm Hoặc đang tươi cười lập tức biến mất.

Trên màn hình tuyệt đối cũng không yên .

___ ...Cái quỷ gì vậy

___ Tại sao lại phải đổ lỗi cho mèo nhỏ.

___ Hình tượng của một người coi như sụp đổ hết.

Tác giả nói một chút suy nghĩ của mình về việc này là tàn nhẫn hay không tàn nhẫn, thật không tốt lắm, trong đó liên quan đến nhiều thứ, cho dù là hiểu lầm, thực vật, tính mạng, sinh tồn. Nếu muốn có một đáp án chính xác đương nhiên là không thể.

Cho nên điều chúng ta có thể làm là, hành vi phải phù hợp với tư tưởng của mình,có cùng tiêu chuẩn là tốt rồi, không nên đem suy nghĩ của mình đặt cho người khác.

===========================

Do team thiếu beta, mình cũng không có tgian, nay mình đăng bài cũng chỉ có thể soát lại lỗi và beta QUA 1 lượt, vậy nên sẽ có rất nhiều sạn, ai có hứng thú beta đến đây với mình ạ, hứa yêu thươnggggg

P/s: Team edit full rồi ạ, chỉ chờ có bạn beta thôi huhu, nên là ứng đi ạ :<<<