Chương 20: Bé mèo con x Ảnh đế hắc hóa (20)

Edit: Thùy Linh

Beta: Mộc

===============================

《Nhiệm vụ nguy hiểm》 đã quay xong đến phần hậu kỳ, suất diễn còn lại của Lâm Hoặc không nhiều lắm, anh cùng Lưu Sưởng điều chỉnh một chút, liền đi chương trình bên Tôn Thanh kia.

Trước đó, Tôn Thanh đã đại khái nói về hình thức của tổng nghệ cho hắn biết, chọn dùng cách phát sóng trực tiếp 24, tổ chức một nhà hàng thú cưng, không chỉ có thể kiếm tiền, giới thiệu mỹ thực, mà còn phải truyền đạt niềm yêu thích của người và sủng vật cho khách hàng.

Còn khách mời, Tôn Thanh chỉ nói là bí mật, chờ anh đến hiện trường sẽ biết.

Cốc Tiểu Hoa thích ý ghé vào khuỷu tay Lâm Hoặc, hưởng thụ cơ hội quang minh chính đại đi ra ngoài quay chụp khó mà có được.

Lâm Hoặc đối với vị khách mời đến hợp tác không quá để ý, nhưng chờ khi anh tới trường quay, trợn tròn mắt, nói kinh hỉ chi bằng là kinh hách.

Căn nhà hai tầng màu vàng nhạt, chung quanh đều là đường hoa nhỏ.

Phía trước còn lập một tấm biển bằng gỗ, mặt trên viết "Nhà hàng thú cưng".

Làm anh khϊếp sợ chính là người đứng trước căn nhà.

Cô gái tóc ngắn người mặc áo choàng rực rỡ sắc màu, dáng người hơi béo, tươi cười hiền từ, nếp nhăn trên mặt cũng không cách nào dung mạo đẹp đẽ của bà ấy khi còn trẻ.

Bà ấy hơi hơi khom lưng, đem nước trong lòng bàn tay nhẹ nhàng lau mặt Golden Retriever. Golden Retriever lông xoã tung, nháy mắt vui mừng chuyển ba vòng, đôi mắt đen như mực híp lại chỉ còn cái khe hở.

Lâm Hoặc ngay lập tức nhận ra thân phận người phụ nữ.

Tuyên Chi Hoa, nữ diễn viên gạo cội nổi tiếng trong nước, đã giành một giải thưởng lớn về diễn xuất, rất nhiều năm trước liền lui về không xuất hiện trên màn ảnh nữa.

Anh cũng không ngờ Tôn Thanh thế mà có thể mời đến khách quý quan trọng như vậy.

Bên cạnh Tuyên Chi Hoa có một người đàn ông trẻ tuổi, không ngừng nói cái gì đó, trên vai hắn có một con vẹt lớn màu sắc rực rỡ, trông rất đẹp, mỏ chim lúc đóng lúc mở, không ngừng nhắc lại lời hắn nói.

Lâm Hoặc cảm thấy kinh ngạc, Mã Quốc Phi, nam diễn viên hài nổi tiếng mấy năm gần đây, không chỉ có như thế, nghe nói hắn rất có con mắt kinh doanh, là tiểu phú hào ẩn danh trong vòng.

"Chi Hoa tỷ, người mới tới!" Mã Quốc Phi phát hiện Lâm Hoặc đầu tiên.

Con vẹt trên vai hắn bay lên, bay vòng vòng trên đầu hắn không ngừng dùng giọng khô khốc kêu: "Hoan nghênh quang lâm, hoan nghênh quang lâm!"

Tuyên Chi Hoa còn không có phản ứng gì, con Golden Retriever dẫn đầu chạy ra ngoài, nhảy dựng lên muốn đem con vẹt kéo xuống.

Cốc Tiểu Hoa rút xuống khóe miệng, răng nanh nhỏ lộ ra: Tiết mục này cũng quá náo nhiệt......

"Mao Mao, đừng lộn xộn."

Tuyên Chi Hoa nhẹ nhàng nói một tiếng, con Golden Retriever nháy mắt thành thật trở lại bên người bà, cái đầu to giống như làm nũng cọ trên người bà ấy.

Lâm Hoặc đi qua, anh mím môi, liếc mắt nhìn con Golden Retriever một cái, ôm chặt Cốc Tiểu Hoa, lễ phép nói: "Mã ca, Hoa tỷ, tôi là Lâm Hoặc, đây là Tiểu Hoa."

Mã Quốc Phi cùng Tuyên Chi Hoa đều là những người thân thiện không tự cao, cũng giới thiệu theo Lâm Hoặc

Lâm Hoặc thế mới biết con vẹt kia gọi là King Kong, là dựa theo chủng loại lấy tên, con Golden Retriever kia gọi là Mao Mao......

Hắn nhìn Cốc Tiểu Hoa một cái, nhỏ giọng nói: "Vẫn là tôi đặt tên tương đối có tâm."

Cốc Tiểu Hoa: Hoàn toàn không thấy, thật không dám giấu giếm, cái tên Cốc Tiểu Hoa này vẫn là cha mẹ cô mơ màng hồ đồ lừa gạt lấy......

"Tiểu Lâm a, tôi biết cậu, khoảng thời gian trước lên hot search, hahaha, Đổng tổng cũng cùng tôi nói rồi, mèo nhà cậu rất thần kỳ."

Mã Quốc Phi cười nói.

Lâm Hoặc sửng sốt một chút.

Tuyên Chi Hoa nghe được Đổng tổng, liếc mắt nhìn Mã Quốc Phi một cái, bà ấy chỉ chỉ bộ bàn ghế gỗ bên cạnh căn nhà, cười nói: "Còn ba người chưa tới, tiểu Lâm tiểu Mã qua bên này ngồi, chúng ta một bên nghỉ ngơi một bên chờ, nghe nói hiện tại đã tính là quay chính thức."

"Hiện tại liền bắt đầu?"

Lâm Hoặc nhìn chung quanh, lúc này mới phát hiện thật nhiều camera đã khởi động.

Không ngờ tiết mục này thật đúng là phát sóng trực tiếp 24 giờ, thời gian chuẩn bị cũng không cho.

"Đúng đúng đúng, Chi Hoa tỷ nói đúng." Mã Quốc Phi lập tức phản ứng lại chính mình lắm miệng, hắn ha ha cười hai tiếng, lôi kéo Lâm Hoặc ngồi xuống.

Cốc Tiểu Hoa bị Lâm Hoặc đặt ở trên đùi, ánh mặt trời vừa lúc chiếu đến, có chút mệt rã rời.

Ai biết Kim Mao đột nhiên nhảy nhót chạy tới, duỗi đầu lưỡi một bên thở dốc một bên quan sát cô.

Toàn bộ cơ thể cô cũng không lớn bằng một cái đầu nó, cảm nhận được cảm giác áp bách, theo bản năng rụt vào trong lòng Lâm Hoặc.

Cái này cũng chưa tính, con vẹt King Kong nhân lúc cô không chú ý, từ không trung lao xuống dưới, mổ một chút cô sau lưng tiểu hoa hình dạng hoa văn lại bay đi, vừa bay vừa nói: "Ven đường hoa dại ngươi không cần thải!"

"King Kong!" Mã quốc phi quát lớn một tiếng.

Con vẹt vỗ cánh phành phạch đứng ở trên đầu Kim Mao, nghiêng đầu kêu lên: "Ngoan!"

Cốc Tiểu Hoa buồn ngủ, sau lưng không đau nhưng mà rất ngứa, cô bực mình, hận không thể đi lên cho nó một móng vuốt.

Lâm Hoặc chạy nhanh tới bế cô lên, đau lòng kiểm tra qua lại, thấy không có vấn đề gì mới thở dài nhẹ nhõm.

"Tiểu Lâm cậu đừng để ý, King Kong còn nhỏ, sẽ không làm các con vật khác bị thương."

Mã Quốc Phi nói xin lỗi.

Con vẹt trừng mắt, không hề có thành ý giảng hòa nói: "Thực xin lỗi, thực xin lỗi."

Kim Mao cũng bắt chước gâu gâu hai tiếng.

Lông trên người Cốc Tiểu Hoa bỗng chốc dựng lên, một ngày nào đó cô muốn đem con vẹt kia từ không trung túm xuống dưới, ấn ở trên mặt đất cọ xát.

Lâm Hoặc bất đắc dĩ cười cười với Mã Quốc Phi, chỉ lo vuốt lông cho cô.

Cũng không biết có phải con vẹt cảm nhận được sát khí hay không hay, phành phạch vỗ cánh bay lên: "Nguy! Nguy!"

Tuyên Chi Hoa ở một bên cười khẽ: "Cũng không biết tiểu Tôn đạo diễn nghĩ như thế nào, người gom lại cùng nhau còn tốt, những con vật này ở bên nhau, còn không lộn xộn."

Mã Quốc Phi cũng ha ha cười một tiếng: "Mèo chó chim này, là tổ hợp tương ái tương sát sao, không ồn ào thì không phải là thực tế, nếu lại đến thêm một con chuột nhỏ gì đó, là có thể chơi tốt."

Nói xong lại nhìn nhìn mèo Ragdoll.

Cốc Tiểu Hoa nghe đến đây liền không hài lòng, cô gầm gừ một tiếng xoay đầu.

Con chuột thì làm sao, kia cũng là bắt chó đi cày, cô mới không hiếm lạ gì!

Nhưng mà có câu nói như thế nào, một chữ thành sấm.

Người thứ tư tới gọi là Tuyết Nhi, cũng coi như tiểu hoa đán đang hot, bất quá nàng hot là hot vì tai tiếng, bởi vì người này nghĩ sao nói vậy, vài lần bởi vì nói chuyện quá ngay thẳng bị treo lên hot search, nhiều người thích nàng, người ghét cũng không ít.

Nhưng mà tiểu hoa này nuôi một con bulldog già, mặt đầy nếp nhăn, chân ngắn béo ú.

Nằm sấp trong góc phòng, mở to đôi mắt nhìn các sủng vật khác đùa giỡn, một bộ náo nhiệt là của các ngươi, cô độc là của ta.

Cái này đối với Cốc Tiểu Hoa cũng không tính là tệ, ngươi không chọc ta ta không chọc ngươi, hài hòa ở chung.

Nhưng hai người lúc sau, liền không tốt đẹp như thế.

Ngôi sao nhí xuất thân ở vùng quê, vẫn còn là học sinh, gương mặt trẻ con đáng yêu, mang theo một con chinchilla cũng đáng yêu không kém.

Ca sĩ Rock and Roll Hướng Hàm, tóc ngắn gọn gàng, ngũ quan góc cạnh, mà người đàn ông đẹp trai soái khí như vậy lại mang theo một bể cá vàng!

Ánh mắt mọi người đều dồn về phía một con mèo duy nhất -- Cốc Tiểu Hoa, cùng với chủ nhân của cô Lâm Hoặc.

Điền Điềm ôm chặt chinchilla của mình: "Lâm Hoặc ca ca, Tiểu Hoa nhà anh không phải ăn thịt chứ?"

Hướng Hàm nhìn thoáng bể cá vàng của mình: "Ăn một đôi có được không? Cá vàng của tôi đều là có đôi có cặp, chỉ ăn một con, con còn lại có chút đáng thương."

Lâm Hoặc:...... Hắn nên giải thích như thế nào, Tiểu Tra Miêu nhà mình không chỉ không ăn đồ sống, mà chỉ ăn đồ ăn vặt?

Tuyên Chi Hoa che miệng cười khẽ: "Yên tâm đi, Mao Mao sẽ coi chừng Tiểu Hoa."

Kim Mao chớp chớp mắt, gâu một tiếng.

Mã Quốc Phi cười tủm tỉm nói: "Tiểu Hoa, cơm hộp của mi đến rồi ...... A không phải, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là đối tượng trọng điểm của chúng ta, có đói cũng không thể ăn chinchilla và cá vàng biết không?"

Con vẹt vui sướиɠ khi người gặp họa: "Đối tượng trọng điểm! Đối tượng trọng điểm!"

"Tới tới tới, ăn cái này!" Hà Tuyết Nhi còn đưa lên một bát thức ăn cho mèo.

Cốc Tiểu Hoa hất móng vuốt đem thức ăn cho mèo đổ trên mặt đất, ăn cái gì mà ăn! Cô không ăn cái gì cả!

Thức ăn cho mèo vừa lúc lăn đến trước mặt Bulldog, nó ngẩng đầu đáng thương liếc nhìn mọi người một cái, đầu lưỡi quấn một cái, thức ăn mèo nằm gọn trong miệng, nhai: "Uông!"

Tác giả có lời muốn nói: Trộm thả cái quả cam đam mỹ dự thu, tiểu thiên sứ thấy hứng thú có thể vào chuyên mục lưu trữ một chút nha ~

《 giả dối buôn bán 》

Lâm Trạc, một diễn viên mười tám tuyến không vượt Lôi Trì một bước có bài bản hẳn hoi.

Khác người nhất chính là có bạn trai.

Hắn vì không để bạn trai ghen, uyển chuyển từ chối một bộ phim đam mỹ hợp tác với nam diễn viên Diệp DIệc Khuynh , bỏ lỡ cơ hội nổi tiếng.

Kết quả lại bị phản bội, tai nạn xe cộ mà chết

Sau khi Lâm Trạc trọng sinh, đầu tiên là đá tra nam.

Phim truyền hình đam mỹ? Diễn!

Cùng Diệp Diệc Khuynh xào cp? Xào!

Dù sao đều là giả, tại sao lại không làm? Nhìn xem, các fan vui vẻ biết bao!

Thẳng đến sau khi Lâm Trạc nổi tiếng, lần đầu tiên nhìn thấy fanfic của chính mình và Diệp Diệc Khuynh, trợn tròn mắt.

Hắn khi nào cùng Diệp Diệc Khuynh kabedon?

Tại sao hắn không biết mình là chim hoàng yến Diệp Diệc Khuynh nuôi d ư ỡng?

Còn có...... Hắn như thế nào đã bị Diệp Diệc Khuynh &*#¥%......

Lâm Trạc sau khi xấu hổ xong, chỉ nghĩ cởi trói.

Không ngờ Diệp Diệc Khuynh đột nhiên xuất hiện, còn cầm bản thảo mấy bộ fanfic, đem hắn dồn vào góc tường: "Vì cái gì cởi trói? Là fanfic ta viết không tốt? Hay là không đủ thật lòng?"

Lâm Trạc hoảng sợ:...... Nói làm ăn giả đâu? Sao lại muốn tình cảm thật!

Chúng fans: Anh anh anh, chúng ta muốn làm thành thật sự! Bảng này bảng kia đều cho chúng ta nha!