Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Lông Xù Xù Tự Nhận Là Mẹ Của Tiểu Đáng Thương

Quyển 1 - Chương 2: Giới giải trí 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Manh Manh

Tuệ Tuệ không ngừng cố gắng rống lên hai tiếng, ba con chó thấy thế liền ngoan ngoãn thẳng hàng đi đến trước mặt Khương Liên.

Thống nhất ngẩng đầu, ba đôi mắt long lanh tràn ngập mong đợi nhìn về phía cô. Còn từng đứa từng đứa dơ lên một móng vuốt.

Khương Liên đương nhiên không cảm thấy ba đứa này muốn học theo Tuệ Tuệ vẽ thêm vài dấu chân vào đôi giày của mình. Cô rất muốn chạy vào chỗ đạo diễn xin ít thuốc nhỏ mắt, cô cảm thấy mắt của bản thân thật sự có vấn đề.

Tuệ Tuệ lấy cái đầu to nhẹ nhàng cọ cọ vào chân Khương Liên, nàng đang muốn nói: Nhãi con, nhìn xem, mụ mụ bắt bọn nó xin lỗi con.

Thực đáng tiếc, Khương Liên còn đang cảm thấy hoài nghi nhân sinh, không bắt được sóng não mà Tuệ Tuệ phóng ra. Còn những người khác đều nhìn đến choáng váng.

[Sau Kiến Quốc không cho phép động vật thành tinh thì phải!?”

[Có ai hiểu chút ngôn ngữ cẩu không? Tuệ Tuệ với ba con chó kia nói gì vậy?]

[Hai chó với nhau thì ra có thể giao tiếp a…]

[Oa, thật nhiều đệm thịt hoa mai, ta muốn xuyên không vào Khương Liên bắt lấy ba con chó này hung hăng xoa nắn.]

Tuệ Tuệ tự nhận là thái độ nhận lỗi nghiêm túc, hướng về ba đứa kia nói. “Chúng ta làm sân bị bẩn là không đúng, hiện tại, các ngươi mau đến dọn mấy đồ vật mình ngậm ra chơi đi.”

Ba con cẩu vốn dĩ đang nâng trảo nhận lỗi nghe thế thì thở phào nhẹ nhõm, nửa điểm chưa phản ứng được tại sao lại nghe lời con Golden này, bắt đầu linh hoạt chạy vào trong sân.

Trước kia Lâm Gia Phong chưa từng nhìn thấy con Husky nào ngoan ngoãn ngậm cái chổi hướng đến cửa kéo kéo. Nguyễn Tinh Hoa trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm tiểu Poodle xinh đẹp không có gánh nặng gì cắp dép lê trong sân đi vào nhà xếp ngay ngắn.

Giản Thành không mở miệng vẫn luôn biết Collie thông minh nhà mình biết làm việc nhưng cũng mới lạ nhìn Collie nhảy lên chỗ bàn đá sủa gâu gâu, giống như đang thay Golden chỉ đạo.

Ngày hôm qua con Golden này cũng thông minh như này hả?

Mọi người đồng loạt nghi vấn, tổng thu của Đương Manh Sủng ngày hôm qua khá cao là do mấy vị khách mời đều là lưu lượng. Hơn nữa hình thức phát sóng trực tiếp cũng thu hút không ít người xem.

Bọn họ căn bản không nhớ được biểu hiện hôm qua của Tuệ Tuệ, chỉ nhớ Khương Liên là người luôn kéo chân sau.

Chẳng lẽ do biểu hiện của Khương Liên quá ‘nổi bật’ nên bọn họ bị che mắt?

Trong lúc nhất thời, Khương Liên liền nhận thấy không ít ánh mắt rơi vào trên người, làm cho cô càng thêm không thoải mái. Không ai có thể nghĩ tới, người vừa mới ra mắt đã được truyền thông để ý hướng đến vô số ánh đèn như Khương Liên, bây giờ lại vì bị người khác nhìn chăm chú mà thấy không thoải mái.

Khuôn mặt vốn không nhu hòa của cô giờ phút này càng thêm lãnh ngạo, nhìn như là đang xị mặt.

Tuệ Tuệ nhảy lên cái bàn đá kiểm tra khắp sân, cảm thấy rất nhọc lòng, trông cậy vào mấy con chó nhỏ này có thể cất đồ vật về lại chỗ cũ thật sự là mơ tưởng. Nàng đành đứng ở trên đó chỉ huy từng đứa một.

Vẫn luôn gâu gâu gâu, Tuệ Tuệ liền cảm thấy khát nước, nàng vừa định nhảy xuống chạy đi uống nước rồi mới tiếp tục làm việc thì nhìn thấy Khương Liên lạnh mặt bưng bát nước đến. Nàng nửa điểm cũng không bị mặt lạnh này của Khương Liên dọa, chỉ phát ngốc nghĩ.

"Nhãi con quả nhiên là rất thương mình, còn săn sóc như vậy, mình thật là happy quá."

Khương Liên thấy Golden vốn đang rất đứng đắn đột nhiên biến thành vẻ mặt si ngốc, giống hệt như mấy người ham mê sắc đẹp đáng khinh, làm cho tay cô có chút ngo ngoe rục rịch.

Cô cũng không ủy khuất bản thân, nhẹ nhàng chụp một bàn tay lên đầu Golden. "Uống nước."

Một cái tát này nháy mắt làm cho ánh mắt Tuệ Tuệ thanh tỉnh, sau đó cúi đầu uống nước, không cảm thấy nhãi con tát mình có gì không đúng.

[Có ai chụp hình lại không? Vừa rồi Tuệ Tuệ có cái biểu cảm kia, đừng nói là Khương Liên, nếu là ta, ta cũng muốn chụp một bàn tay.]

[Tuệ Tuệ về sau có thể đừng trưng ra bộ dạng đó trước mặt các tỷ tỷ xinh đẹp không, quá đáng khinh.]

[Ha ha ha, ta bị Tuệ Tuệ làm cho cười chết, Khương Liên tát một cái ánh mắt trực tiếp thanh tỉnh luôn.]

[Khương Liên sao lại tinh tế như vậy, cư nhiên biết được Tuệ Tuệ đang khát nước.]

Đáng tiếc, chút ít người vì Khương Liên mà lên tiếng lập tức bị chôn vùi dưới lực lượng ác ý. Bất quá ít nhiều cũng nhờ biểu hiện của Tuệ Tuệ, phòng phát sóng trực tiếp có vẻ không còn chướng khí mù mịt nữa.

Chẳng qua, mất đi Tuệ Tuệ chỉ huy, ba con chó nhỏ liền không biết phải làm gì tiếp theo. Giống như bị nhấn nút tạm dừng, ngây ngốc đứng yên tại chỗ quay đầu nhìn chằm chằm Tuệ Tuệ, chờ nàng uống nước xong tiếp tục chỉ huy.

Giản Thành than nhẹ một tiếng, chung quy không thể đứng yên nhìn bốn bé cún làm việc, "Mọi người đều cùng nhau thu dọn đi, chúng nó tuy biết sửa chữa lỗi lầm nhưng không bớt lo chút nào, vất vả cho Khương Liên chăm sóc bọn nó rồi."

Khương Liên ở một bên còn đang bưng chậu nước, nghe được Giản Thành nói vậy thì quay đầu lại nhìn, cho hắn một ánh mắt ôn hòa, sắc mặt cũng không còn lạnh ngắt nữa.

Giản Thành là nam diễn viên có nhiệt độ cùng mức nổi tiếng đại chúng khá cao, trong nghề bình phong khá ổn định, bị mời đến cái chương trình này cũng chỉ vì chút giao tình với đạo diễn.

Giờ phút này hắn lên tiếng, Lâm Gia Phong cũng không dám nói gì Khương Liên nữa.

Người sáng suốt đều nhìn ra, Lâm Gia Phong có hứng thú với Tuệ Tuệ, nếu không phải vì quan hệ không hòa hợp với Khương Liên, sợ là hắn đã lại gần dán dán dán trêu đùa cùng Tuệ Tuệ.

Cũng có thể nói là may mắn, bằng không nếu hắn thò lại gần Tuệ Tuệ sẽ cho hắn biết vì sao hoa lại màu hồng, hiển nhiên hắn trong mắt Tuệ Tuệ chẳng là cái thá gì.

Đây không phải nhãi con của nàng, không cần thương tiếc cùng sủng ái.

Tuệ Tuệ uống nước xong, miệng còn dính chút nước, ngồi trên bàn đá ngẩng đầu nhìn Khương Liên.

Người khác nhìn thì không biết Golden này có ý tứ gì, còn Khương Liên hít sâu một ngụm, buông chậu nước trong tay ra lấy khăn giấy trong túi lau miệng cho nàng. Tuệ Tuệ cảm thấy cực kỳ vừa lòng.

Chờ đến khi miệng được lau khô, Tuệ Tuệ liền củng đầu vào lòng Khương Liên, cái đuôi vung vẩy đánh lên mặt bàn đá, phát ra âm thanh khiến nhiều người nuôi chó nghe đã thấy váng đầu.

Chẳng qua nhìn thấy Tuệ Tuệ đem móng vuốt đáp ở trên vai Khương Liên, cái đầu lông xù xù hướng đến ngực nàng củng một cái, toàn thân chỉ kém vặn thành bánh quai chèo thì hâm mộ đến đỏ cả con mắt.

Rất nhiều người nuôi chó đều muốn được cẩu tử nhà mình ấm áp ôm ấp một phen, sau đó lại được nhảy nhót đùa nghịch cùng nhau, cuối cùng một người một cẩu hoàn toàn điên cuồng, bất phân thắng bại.

(Người thì có hài tử, chó thì là cẩu tử...)

Khương Liên bị Tuệ Tuệ dán dán đến mức cõi lòng được lấp đầy, trên người Tuệ Tuệ trừ bỏ bị bẩn một vài nơi cũng không có mùi gì khó chịu. Giờ phút này thịt mum múp cùng lông xù xù một cục dán vào ngực cô, dường như muốn đem nhân tâm trống rỗng kia một khối một khối lấp đầy.

Vốn dĩ Khương Liên tinh cùng lực tẫn bởi vì chúng nó làm ẫm ĩ, hiện tại không có nguyên tắc lập tức tha thứ cho nàng.

Cô duỗi tay ôm lấy Tuệ Tuệ, dùng tay ngăn lại cái đầu đang cố sức củng vào ngực mình, vừa là trấn an cũng vừa là ngăn cản. Tuệ Tuệ đã hơn 30kg, củng mãi như vậy cô sẽ nổ phổi mất.

Vỗ vỗ vào đầu Tuệ Tuệ, Khương Liên xoay người đi theo ba người còn lại đi thu dọn nhà ở, thực rõ ràng thấy được cảm xúc đang đến bờ vực bùng phát đã được Tuệ Tuệ trấn an.

Tuệ Tuệ không đi theo quấy rối, có nhiều chuyện nàng cùng ba chó nhỏ kia không thể làm được. Việc duy nhất nàng có thể giúp đó là quản tốt ba con chó.

Collie với Poodle còn xem như là nghe lời, chỉ có Husky là có chút không khống chế được huyết mạch tăng động của bản thân, Tuệ Tuệ cảm thấy rất ghét bỏ, sau đó hạ quyết tâm một ngụm lẩm bẩm gì đó sau cổ Husky.

Sau đó mọi người liền nhìn thấy, Husky mới vừa rồi ánh mắt còn lập lòe ánh quang muốn chạy nhảy trong nháy mắt như bị hút khô tinh lực, bốn chân nhũn ra. Hai con chó còn lại thấy thế đều ngồi ngay ngắn, không dám nhúc nhích.

Không ít người nuôi chó phảng phất như thấy được hy vọng, muốn chạy đến tổ tiết mục mượn con Golden này về, hỗ trợ bọn họ quản giáo nghịch tử ở nhà.

Bọn cẩu tử căn bản không sợ bị đánh, thậm chí còn hưng phấn đánh nhau với bọn họ.

Càng bi thương chính là, bọn họ cư nhiên đánh không lại.

~~~~~~~

Tuệ Tuệ: Hừ không phải nhãi con của nàng => Biến đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »