Tôi xuyên thành người câm sống cạnh nhà nữ chính truyện xã hội đen. Nữ chính dẫn theo một người đàn ông xa lạ bị thương do dao đâm đến gõ cửa, xin tôi chữa trị cho người đàn ông đó. Người đàn ông nhìn tôi đầy ẩn ý: “Câm à? Cũng tốt, bớt phiền phức.”
Sau này, anh đè tôi xuống, tỉ mỉ đặt từng nụ hôn lên cổ tôi:
“Ngoan nào, chúng ta thử xem lần này em có thể kêu ra tiếng không nhé.”