Lê Miên hạ quyết tâm không vào l*иg sắt, trợn mắt há hốc mồm "gào khóc" hai tiếng với cung nhân ý đồ hù dọa bọn họ, lại quên tiếng kêu ngây thơ của mình không hề có lực uy hϊếp.
Sau đó bạo quân thấy nhóc hồ ly này giống như miếng kẹo dẻo lại dính hắn, nghiêng đầu lặng lẽ cọ xát một chút ở bên đùi hắn.
Cuối cùng Lê Miên không chỉ không bị ném ra ngoài mà ngược lại còn bị ném vào một miếng đùi gà lớn, bạo quân lệnh cung nhân gắp một miếng đặt ở trong chén nhỏ của y, tuy nói hấp thu dương khí tinh thần có thể sung sướиɠ, nhưng đùi gà nướng thơm ngào ngạt đối với nhóc hồ ly đã mấy ngày không ăn cái gì mà nói thì hiển nhiên có lực hấp dẫn lớn hơn nữa, đời này Lê Miên cũng không cảm thấy đùi gà ăn ngon như vậy.
Bạo quân trước sau như một đều là thiếu hứng thú đối với một bàn mỹ thực, mỗi lần đều ăn cực ít, giờ phút này tầm mắt rơi vào trên người nhóc hồ ly ngồi cách đó không xa, thấy y dùng đệm thịt nhỏ cầm đùi gà nhỏ hơn mặt y không được mấy phần, móng vuốt vỗ xuống mấy nhát là chỉ còn xương gà đã gặm sạch sẽ, tựa hồ rất thích ăn, hai móng vuốt nhỏ thỏa mãn lại vểnh lên.
Một cái đùi gà thành công để Lê Miên mở khẩu vị, ánh mắt mờ ảo chống lại tầm mắt bạo quân ném tới, lập tức "Ngao ngao ngao" vài tiếng với hắn, ánh mắt nhỏ rõ ràng truyền đạt ý tứ "Còn muốn ăn".
Đáng tiếc nhóc hồ ly gặp phải chính là bạo quân tính tình không thể nắm bắt.
Bạo quân đáng giận, câu con sâu thèm ăn trong bụng Lê Miên ra nhưng cũng chỉ cho y ăn một cái đùi gà.
Dùng xong bữa tối bạo quân đi tắm rửa, Lê Miên ở lại tẩm cung cẩn thận nhấm nháp lại dư vị miếng đùi gà ở trong miệng vừa rồi, trong lòng cân nhắc làm thế nào tìm cơ hội chuồn ra ngoài báo tiếng bình an cho chim nhỏ, hơn nữa y đã đáp ứng chim sẻ nhỏ về sau nếu mình có một miếng ăn thì chim sẻ nhỏ cũng có một miếng ăn, chính y đã được ăn đùi gà, về sau cũng phải cho chim sẻ nhỏ nếm thử.
Hiện tại việc cấp bách là có thể thực hiện tự do mỹ thực!
Đừng hỏi y vì sao không phải cảm hóa bạo quân, nói thật hai chữ cảm hóa này thật sự quá rộng rãi, hơn nữa tính tình bạo quân này không nắm bắt được, muốn để y sửa tốt, Lê Miên cảm thấy vẫn là ăn uống no ở dưới tay bạo quân sẽ dễ dàng hơn một chút.
Một bàn mỹ thực như vậy đều không thấy hắn động đũa, quả thực xa xỉ lại lãng phí, còn chỉ cho y một cái đùi gà, thật sự rất keo kiệt! Nhỏ mọn đến cực điểm!
Lê Miên quỳ rạp trên mặt đất mắng bạo quân keo kiệt vô số lần trong lòng, cung nhân đã dọn dẹp xong tẩm cung, nhưng vẫn không biết nên dàn xếp nhóc hồ ly như thế nào, trước khi đi bạo quân không có dặn dò, bọn họ cũng không biết rốt cuộc có nên bỏ nhóc hồ ly vào trong l*иg sắt hay không, có điều trải qua mấy chuyện vừa rồi, toàn bộ người trong tẩm cung đều biết nhóc hồ ly này rất không tầm thường, vả lại bạo quân rất yêu thích nhóc hồ ly đáng yêu này.
Rốt cuộc chưa từng thấy qua nhóc hồ ly nào có linh khí lại xinh đẹp như vậy, trước mắt bệ hạ không có ở đây, có cung nhân to gan một chút len lén thả rơi tầm mắt trên mặt đất, nhóc hồ ly này có cái đuôi nhỏ lại xòe lông to bồng bềnh, giờ phút này cái đuôi đang lắc lư im lặng nằm sấp ở nơi đó, giống như là một cục lông nhỏ chồng chất trên mặt đất, cái đuôi kia lắc đến trái tim người ngứa ngáy.
Lê Miên nào biết mình bị người len lén vây xem, y nằm rạp trên mặt đất một hồi bắt đầu cảm thấy có hơi nóng, rất nhanh bỗng phát hiện luồng nhiệt ý kia có hơi không thích hợp kia dày đặc xông lên tứ chi, cái loại cảm giác có thể chạy mười vòng quanh ngự hoa viên này hóa thành thực chất, muốn bức thiết di chuyển.
Sau đó cung nhân lập tức thấy cục lông nhỏ vốn an tĩnh đáng yêu giờ phút này giống như xù lông chạy lên từ trên mặt đất giống như quả pháo nhỏ, sau đó lại bắt đầu chạy ở tẩm cung, hành động bất thình lình này có thể dọa cho cung nhân nhảy dựng lên.
Lê Miên cảm giác thiên tính trong xương cốt nhóc hồ ly được phóng thích ra, chỉ lo tận tình vui vẻ, nhảy đến trên bàn bạo quân dùng bữa cách đây không lâu, sau khi giẫm lên vài cái lại nhảy xuống bàn, từ ngoại điện lẻn vào nội điện, ánh mắt dừng ở trên giường mềm sau bình phong, còn cảm thấy chưa đã nghiền, cuối cùng lực chú ý bị long sàng cách đó không xa hấp dẫn.